*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời điểm Cố Hoàn dắt tay Nghi Thường tiến vào rất may Tần Mỹ Hoa đã kịp thời giấu đi biểu tình căng thẳng trong cuộc nói chuyện vừa nãy. Đã một thời gian Cố Hoàn bà không gặp Cố Hoàn, nay con trai trở về nên ít nhiều cảm thấy rất vui vẻ.
" Hai đứa về rồi à? "
Cố Lập Hoành e ngại vợ vẫn chưa buông bỏ thành kiến nên ông chủ động lên tiếng. Cố Hoàn tuy vừa mới bước vào nhưng với sự tinh tế cùng khả năng quan sát hắn cơ bản nhận ra sự " khác thường" từ phía ba mẹ mình?! Nhưng đó là chuyện gì, hắn nhất thời không nghĩ đến, tuy vậy vẫn là tỏ ra niềm nở.
" Vâng! Ba mẹ, hai người vẫn khỏe chứ?? "
" Tất nhiên ba mẹ vẫn ổn. Còn con, dạo này sống có tốt không? "
Tần Mỹ Hoa lúc này mới lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía đứa con trai duy nhất mà bà cực kì thương yêu.
" Mẹ, con và Nghi Thường sống rất tốt! Hai người đừng lo"
Trong mọi hoàn cảnh, Cố Hoàn luôn muốn thể hiện cho mọi người biết hắn và Nghi Thường luôn luôn gắn bó song hành, hiện tại cũng khá ngoại lệ. Lúc này sự chú ý của Tần Mỹ Hoa mới dời về phía người đang đứng sát con trai bà, hơi kinh ngạc trước sự thay đổi của Nghi Thường - cô nhóc ngày xưa thường hay đến Cố gia chơi nay đã trở thành một người con gái xinh đẹp, đặc biệt gương mặt vừa nhìn đã khiến người ta yêu mến. Nghĩ đến đây trong lòng Tần Mỹ Hoa bất chợt dâng lên tia do dự xen lẫn chút không đành lòng.
" Chào bác trai, bác gái. Đã lâu rồi không gặp hai người "
Giọng nói Nghi Thường mềm mại thanh sắc đánh thắng vào suy nghĩ của Tần Mỹ Hoa, bà giật mình gượng gượng cười nhìn về phía Nghi Thường. Ra vẻ tự nhiên nói:
" Nghi Thường đấy sao?! Lâu ngày không gặp con càng lớn càng xinh đẹp"
" Cảm ơn bác gái!! "
Nghi Thường lễ phép nói, không khí hiện tại phải dùng hai từ hòa nhã để hình dung. Cố Hoàn chứng kiến màng này khiến nghi hoặc tronv lòng hắn cũng ít nhiều vơi đi, tự nhủ rằng có lẽ bản thân hắn đã suy diễn quá nhiều.
*****
Dùng xong bữa cơm gia đình ấm áp, Tần Mỹ Hoa nghe qua về việc Cố Hoàn cùng Nghi Thường sống chung thậm chí còn nghe con trai nhiều lần khẳng định thời gian tới sẽ tổ chức hôn lễ với Nghi Thường càng khiến bà như bồn chồn không yên. Xét về dung mạo thì Nghi Thường quả thực không có gì chê trách, nhan sắc diễm lệ, nói năng nhỏ nhẹ, dịu dàng đằm thắm rất thích hợp lấy làm dâu. Nhưng nếu xét về khả năng có thể giúp đỡ cho sự nghiệp của Cố Hoàn, làm rạng danh Cố gia thì chưa đủ!! Từ trước đến nay Tần Mỹ Hoa bà vẫn luôn xem trọng danh tiếng của gia đình, nhất là khi con trai bà - Cố Hoàn là một người xuất sắc đến hoàn mỹ, bà muốn người đi cùng con trai mình không những phải xinh đẹp nết na mà còn phải có bản lĩnh giúp Cố Hoàn trên bước đường thăng tiến sự nghiệp, làm thịnh vượng Cố thị...
Sau khi dùng cơm xong Cố Hoàn đã theo Cố Lập Hoành vào thư phòng vì Cố thị vừa trúng được gói thầu lớn nên hai người vừa ăn xong đã nhanh chóng rời đi. Về phần Nghi Thường cô rất có ý tứ phụ giúp dọn dẹp chén dĩa mặc dù đã có hai người giúp việc, chính hành động này càng khiến Cố Lập Hoành ưng ý còn Tần Mỹ Hoa thêm khó xử, mặc dù từ đầu đến cuối vẫn tỏ ra bình thường, vui vẻ.
" Nghi Thường à, con cứ để cho người làm làm. "
Ở một bên sắp xếp hoa quả chuẩn bị mang lên cho hai cha con Cố Lập Hoành, Tần Mỹ Hoa lên tiếng.
" Không sao đâu ạ, cứ để con phụ một tay " - Nghi Thường đáp, tay vẫn như cũ dọn dẹp chén dĩa trên bàn.
" Con đến nhà bác làm khách, làm gì có chuyện để khách làm những việc dọn dẹp thế này? " - Tần Mỹ Hoa lại nói thêm.
" Bác gái, bác đừng nghĩ như vậy. Cứ xem con là người nhà như ngày trước"
" Hơn nửa Cố Hoàn anh ấy có nói, cứ xem Cố gia như là nhà của mình. Phụ giúp một ít việc nhà cũng là nên thôi ạ"
Lời nói Nghi Thường ý tứ rõ ràng, cũng giống như Cố Hoàn đã từng ám chỉ - Cố gia chính là nhà của hai người họ. Tần Mỹ Hoa tất nhiên nhìn thấu được, ai nói Nghi Thường ngây thơ, cô rất biết cách khẳng định vị trí của mình bởi cô yêu Cố Hoàn, tin tưởng theo những gì hắn sắp xếp.
" Con có suy nghĩ vậy cũng tốt. Dù sao từ nhỏ con cũng thường đến đây"
Tần Mỹ Hoa nói qua loa, sau đó cũng không có biểu hiện gì vẫn tiếp tục sắp xếp dĩa hoa quả. Thời điểm Nghi Thường dọn dẹp xong chén dĩa định xoay người đi đến phụ bưng dĩa hoa quả lên thư phòng thì Tần Mỹ Hoa nhanh chóng ngăn lại.
" Cứ để đó, lát nửa sẽ có người mang đến thư phòng "
"... Vâng!! Vâng ạ"
" Con lên lầu với bác một chút. Tiện thể cho con biết phòng nghỉ"