Anh Trai Trúc Mã Quá Hung Hãn

Chương 131: Cấu kết?




" Aaaaa..." Bị tấn công bất ngờ, Hạ Mỹ Kỳ hơi hoảng sợ rơi vào thế bị động, nhưng dù sao so với Lý Gia Hựu thể lực của cô cũng chiếm lợi thế hơn, sau khi trấn định đã nhanh chóng kháng cự lại.

" Lão già chết tiệt! Muốn đánh tôi sao?'

Vừa nói Hạ Mỹ Kỳ vừa dùng túi xách đánh tới tấp lên người Lý Gia Hựu trước đó vì mất đà đã ngã xuống. Tuy Hạ Mỹ Kỳ ra đòn không nặng nhưng do tuổi cao lại thêm bị cô ta tấn công liên tục nên ông không có cơ hội phản kháng, chỉ có thể nằm co ro chịu đòn.

" Dừng tay, dừng tay... khốn kiếp. Hạ Mỹ Kỳ cô là kẻ khốn kiếp"

Lý Gia Hựu một bên né đòn một bên không ngừng mắng chửi, thẳng đến khi Hạ Mỹ Kỳ thấm mệt mới dừng lại, chỉnh sửa lại lễ phục sau cuộc giằng co mà trở nên xô lệch, hướng mắt nhìn về phía người đàn ông vừa bị mình đánh cho một trận, khinh miệt nói.

" Lần này xem như bài học nhỏ cho ông. Về sau còn tới đây quấy rối nửa thì tôi không đảm bảo cho cái mạng già của ông!"

" Hạ Mỹ Kỳ, tôi thề không bỏ qua cho cô!"

Nằm bệt dưới đất, Lý Gia Hựu khàn giọng đe dọa, sau trận đòn lúc nãy cả người ông bị xây xát nhẹ.

" Đã thành ra thế này còn mạnh miệng như vậy! Được, Hạ Mỹ Kỳ tôi sẽ ăn ngon ngủ ngon chờ tới ngày bị ông trả thù..."

Dừng một chút, cô khẽ cúi người mạnh tay túm tóc Lý Gia Hựu buộc ông ngẩn lên đối diện với mình..

" Chỉ sợ là ông không sống để chờ tới ngày báo thù được tôi"

Dứt lời, Hạ Mỹ Kỳ cười lớn, hoàn toàn bỏ qua biểu tình tức giận đỉnh điểm của Lý Gia Hựu. Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí căng thẳng, hai chữ " Cố Hoàn" hiển thị trên màn hình làm Hạ Mỹ Kỳ không thể giấu được hoan hỉ.

" Cố Hoàn, anh tìm em"

Chẳng biết bên kia Cố Hoàn đã nói những gì chỉ thấy sắc mặt Hạ Mỹ Kỳ cực kỳ vui vẻ, chốt hạ một câu.

" Được, em chờ anh"

Kết thúc cuộc điện thoại đã mấy giây nhưng vẻ vui sướng chưa tắt trên gương mặt Hạ Mỹ Kỳ, đang chìm đắm trong hoang tưởng thì đã nghe tiếng quát của Lý Gia Hựu làm cô ta giật mình.

" Thì ra chính cô cấu kết với Cố Hoàn hãm hại tôi!"

" Lý Gia Hựu, nói chuyện cũng nên suy nghĩ một chút. Chuyện tôi quen với Cố Hoàn chỉ là trong thời gian gần đây..."

Vừa định giải thích thêm nhưng có vẻ cảm thấy không cần phí tâm tư, Hạ Mỹ Kỳ thuận nước đẩy thuyền.

" Nhưng nếu ông nghĩ tôi và Cố Hoàn cấu kết thì cứ cho là vậy đi, dù sao hiện tại cũng giống như những gì ông nhìn thấy"

" Khốn kiếp, Hạ Mỹ Kỳ cô đúng là thủ đoạn"

Truyện chỉ viết và đăng trên Watt với nick chính chủ Hoằng Vũ + Khavyvu. Những tranh web hamlizzz như TRUYENFULL, TRUYEN4U. NET, ZINGTRUYEN, TRUYEN360, TRUYENWIKI, LOVETRUYEN,... đều là ăn cắp!

" Năm lần bảy lượt cầu xin tôi đối phó Cố Hoàn, nhưng sau lưng lại ngầm thông đồng với hắn hạ bệ tôi. Đúng là tôi mắt mù mới tin theo lời xúi giục của cô!" - Lý Gia Hựu không kiềm được tức giận.

" Haizzz! Có nói thế nào thì chuyện cũng đã xảy ra, bản thân ông vô dụng thì đừng trách người khác mưu mô"

Hạ Mỹ Kỳ khinh bỉ nói, bộ mặt trơ trẽn cuối cùng cũng bị phơi bày, Lý Gia Hựu rốt cuộc đã nhìn thấu gương mặt ác quỹ phía sau vẻ xinh đẹp của người mà ông từng đánh đổi tất cả có được. Đến nước này Lý Gia Hựu đã hiểu ra, bản thân ông tìm đến Hạ Mỹ Kỳ cầu cạnh tìm sự giúp đỡ là sai lầm, bản thân cô ta chỉ nhìn lợi ích chứ không nghĩ ân tình hay đạo lí.

Tiếng xe gầm rú từ từ dừng lại lôi kéo sự chú ý của hai người họ, Hạ Mỹ Kỳ nhìn thấy người bước xuống từ chiếc xe thì vẻ mặt rạng rỡ, nhanh chân chạy đến nũng nịu tựa vào.

" Cố Hoàn, anh tới rồi!"

" Đã xảy ra chuyện gì sao?"

Tầm mắt Cố Hoàn nhìn đánh giá qua một lượt,cái nhíu mày của hắn khiến Hạ Mỹ Kỳ chột dạ.

" Không có, chỉ là gặp phải tên ăn xin thích gây sự ăn vạ. Anh đừng để ý"

Cố Hoàn thừa biết người " ăn xin" từ miệng Hạ Mỹ Kỳ thốt ra là ai nhưng hắn không muốn vạch trần, chỉ dưng dưng đồng thuận.

" Vậy sao?!"

" Đúng vậy"

" Hắn ta không làm gì em chứ?" - Cố Hoàn tỏ vẻ quan tâm.

" Không có. Loại người như hắn ta làm sao dám làm gì em!" - Hạ Mỹ Kỳ vén vén tóc mai rũ rưỡi sau trận cãi vả, cố trấn tĩnh nhìn Cố Hoàn giải thích.

" Không có thì tốt. Chúng ta đi!"

" Được, chúng ta đi. Mặc kệ hắn ta"

Nói xong Hạ Mỹ Kỳ chủ động ôm cánh tay Cố Hoàn đi về phía cửa xe, rất nhanh chiếc xe đã chuyển bánh rời khỏi. Nằm dưới đất lạnh, Lý Gia Hựu tuy tuổi tác đã cao nhưng cũng đủ nhìn ra được những gì vừa diễn ra, tức giận xen lẫn nhục nhã, các ngón tay nắm chặt thành quyền, ánh mắt sòng sọc đang cố kiềm nén cơn giận giữ.