Màu son đỏ chói lướt trên đôi môi hồng nhuận, Hạ Mỹ Kỳ tự tin soi mình trước gương không khỏi cảm thán trước sự xinh đẹp của mình. Hôm nay là cuối tuần, trước đó đã có lịch hẹn quan trọng nên từ sớm cô đã chuẩn bị sao cho bản thân thật hấp dẫn - váy ôm sát khoe trọn đường cong quyến rũ, cổ áo chữ V khoét sâu bại lộ đôi gò bồng đào tròn trịa, đúng là mỹ nhân trong mỹ nhân. Liếc nhìn đồng hồ sắp đến giờ, nhanh tay cầm lấy túi xách rời khỏi...
Thời tiết vào thu hơi mang theo cơn se lạnh, khoác áo lông cừu Hạ Mỹ Kỳ vẫn vẫn không tránh khỏi run nhẹ. Đặt chân đến khu để xe, cô có cảm giác khác lạ, cứ như có ai đó đang dõi theo bước chân mình, cảnh giác nhìn xung quanh mọi thứ vẫn không có gì bất thường. Hạ Mỹ Kỳ tự trấn an bản thân tất cả chỉ là ảo giác, cô đi đến chỗ đậu xe của mình, thời điểm vừa định mở cửa xe tiến vào đột ngột có một bàn tay mạnh mẽ kéo cô lại phía sau. Hạ Mỹ Kỳ chỉ kịp kinh hô một tiếng, xoay người lại kinh ngạc đến không nói nên lời:
" Ông... ông là? Lý Gia Hựu!"
Sau khi bị truy tố, hậu quả ông đã bị khai trừ cách chức, tài sản sung công thậm chí bản thân còn dính vào vụ án mạng với vai trò liên chủ mưu. Con đường quan lộ của Lý Gia Hựu coi như xong, hiện tại sống lay lất trốn chui trốn nhũi như một con chó. Hạ Mỹ Kỳ nhìn bộ dáng Lý Gia Hựu hiện tại chỉ có ghê tởm cùng khinh bỉ, nhớ lại khoảng thời gian chung đụng xác thịt với ông cô tự nhiên thấy buồn nôn. Hạ Mỹ Kỳ lấy lại bình tĩnh, nhắc đến người đàn ông này trong lòng cô lại dâng lên sự tức giận.
" Trách nhiệm? Ông còn dám nói đến trách nhiệm? Lý Gia Hựu bản thân ông đi đến bước đường này là do tự làm tự chịu"
" Nếu như không phải vì giúp đỡ Hạ gia các người, tôi làm gì trở thành mục tiêu đối phó của Cố Hoàn?"
" Ông còn dám nói, những tưởng dựa vào ông có thể giúp đỡ Hạ gia đối phó Cố Hoàn, khôi phục lại vị thế tập đoàn Thiên Hạ, nhưng tiếc ông chỉ là thùng rỗng kêu to. Mới bị Cố Hoàn chấn chỉnh một phen đã thân bại danh liệt, hiện tại đang trốn truy nã..."
" Cô... Được! Xem như tôi nhìn thấu, Hạ gia các người tất cả đều là hạng người qua cầu rút ván"
Lý Gia Hựu gầm hét lên, nhớ ngày nào Hạ Mỹ Kỳ còn ngon ngọt dụ dỗ lấy lòng, vậy mà trong chốc lát đã trở mặt không nghĩ đến ân tình.
" Qua cầu rút ván? Lý Gia Hựu, ban đầu mối quan hệ của chúng ta rõ ràng là quan hệ lợi ích, ông cần thể xác tôi để thỏa mãn dục vọng bản thân, còn tôi cần quyền lực của ông để làm chỗ dựa. Nói cho cùng, chúng ta không ai nợ ai?"
" Cô đừng nói dễ dàng như vậy, Lý Gia Hựu tôi nếu có chết cũng phải kéo Hạ gia các người chôn theo! Cùng lắm thì cá chết lưới rách "
" Nực cười, xem lại bản thân mình xem. Một tội phạm trốn truy nã còn mạnh miệng như vậy"
Hạ Mỹ Kỳ khinh bỉ lên tiếng đáp, bước chân hơi lùi về phía sau, chỉnh sửa lại lễ phục trên người.
Đối phó với tiểu nhân Hạ Mỹ Kỳ chưa bao giờ lép vế, huống chi người có nhiều điểm yếu như Lý Gia Hựu càng dễ dàng đối phó. Nhìn bộ dáng tức tối không thể làm gì của Lý Gia Hựu lúc này, Hạ Mỹ Kỳ càng thêm tự cao tự đắc.
" Thế nào, nghĩ thông rồi đúng không? Niệm tình tình cảm xưa của chúng ta, hôm nay tôi xem như không có chuyện gì, nhưng nếu còn tìm tôi gây sự tôi không đảm bảo mình có bảo cảnh sát tố án hay không?"
Nói xong Hạ Mỹ Kỳ thong thả xoay người rời khỏi, nhưng chưa đi được 3 bước đã nghe tiếng hét của Lý Gia Hựu.