"Nhưng nếu như khóa lại rồi thì lại bị anh bộc phát thú tính mà phá cửa xong vào thì làm sao?"
"Tính tự chủ của anh rất tốt"
Lăng Tĩnh Thiên liếc nhìn cô nói
"Cho nên em yên tâm về vấn đề này đi"
Câu nói của anh khiến cô cứng họng
"Lăng Tĩnh Thiên..."
Dưới ánh nhìn chăm chú của anh lại làm cô càng mất tự nhiên hơn. Muốn nhanh chống thoát khỏi cái cảnh này cô chỉ đành gọi thẳng tên họ của anh ra mà thôi
Đang muốn lên tiếng nói tiếp thì bất ngờ anh đứng dậy nhìn cô từ trên cao xuống
Nhìn điệu bộ đầy cảnh giác của cô mà anh không khỏi bật cười. Cuối cùng cũng không trêu ghẹo nữa mà chỉ nhẹ giọng nói
"Anh trở về phòng đây, không đùa em nữa"
Nói xong liền xoay người mở cửa đi ra khỏi phòng
Bây giờ thì Lăng Tĩnh Thiên đã thật sự đi về phòng của mình rồi
Lăng Mạt Ân thả người xuống giường nằm ở đó, đầu cô lại nghĩ đến câu nói khi nảy của anh
Đùa?
Lăng Tĩnh Thiên từ khi nào thì biến thành bộ dạng hay đùa như thế này rồi??
Nằm được tầm 5 phút thì lại có tiếng gõ cửa, cô nghi ngờ đi đến
Không phải là anh đến tìm cô nữa đấy chứ?
Nhưng khi mở ra người đứng trước mặt cô là một nhân viên phục vụ của khách sạn, trên tay cầm vài túi đồ
"Xin chào Lăng tiểu thư"
Nhân viên phục vụ lễ phép lên tiếng
"Đây là đồ mà Lăng tổng đã yêu cầu đem đến cho Lăng tiểu thư ạ"
Lăng Mạt Ân nhìn cô gái trước mắt, lúc này cô mới nhớ đến lúc nảy anh nói rằng đã chuẩn bị đồ xong hết rồi
Đến đây Lăng Mạt Ân mỉm cười đưa tay ra lấy, gật đầu nói cảm ơn sau đó đóng cửa lại
Một cái váy dài màu trắng, một cái đầm đỏ rực như lửa, một bộ đồ thể thao màu trắng thoải mái và một bộ đồ công sở
Kèm theo bên cạnh đó là các phụ kiện nhỏ và giày các thứ
Lăng Mạt Ân nhìn nhìn các món đồ trước mắt mình mà không khỏi chau mày
Nhưng rồi cũng rất nhanh cầm lấy váy dài màu trắng đi vào nhà tắm
Nằm ngăm người trong bồn tắm cả buổi, đến khi tắm xong thì đã là nửa tiếng sau
Cô đi ra lau tóc rồi lại sấy, ngồi trên giường chơi chơi một chút nữa thì lại có tiếng gõ cửa
Lần này là Lăng Tĩnh Thiên đến. Trên người anh ăn mặc rất là thoải mái, một cái áo thun trắng thêm cái quần tây đen chân đi đôi giày da
Dáng người anh vốn rất cao, ăn mặc tùy tiện thế này lại càng khiến người ta không khỏi rời mắt
Lăng Tĩnh Thiên cho một tay vào túi quần, anh từ trên cao nhìn xuống sự xinh đẹp lạnh lùng của cô mà trong lòng không khỏi chấn động
Trong cái váy dài màu trắng này, mái tóc đen dài mượt mà kia khiến cô lại y như một thiên sứ xuống dạo chơi ở trần gian vậy
Anh khắc chế tâm tình lại nói
"Bây giờ hai chúng ta đi gặp bạn anh một chút"
"Bạn của anh thì anh đi gặp đi, em đi theo làm gì?"
Lăng Mạt Ân nheo nheo mắt lại nhìn anh nói
"Em không đi đâu"
"Sẵn tiện là đi uống trà chiều luôn"
Lăng Tĩnh Thiên lại nói tiếp
"Đi, anh đợi em một chút"
Đột ngột cô đổi ý khiến anh có hơi bất ngờ
Lăng Mạt Ân quay vào lấy cái túi nhỏ của mình rồi đi ra
"Đi thôi"
Vốn cô thật sự không hề muốn đi, nhưng lại nghĩ đến trưa giờ bản thân cũng chưa ăn gì, dù gì giờ đi ra ngoài cũng thoáng hơn là ở khách sạn
Xe đi đến một nhà hàng ven sông, bây giờ đã gần giờ chiều. Bốn bề một màu nắng cùng cảnh vật ở đây khiến tâm tình cô càng tốt hơn
Bước lên những tấm gỗ, giày nện xuống sàn gỗ kia lại tạo ra âm thanh vui tai
"Này, ở bên đây"
Phía trước có một nhóm nam nữ đã ngồi ở đó từ trước, một người đàn ông cao to đứng dậy hô to
Cô và Lăng Tĩnh Thiên vừa đi đến gần thì người đàn ông khi nảy hô to liền híp mắt lại cười đầy hứng thú
"Hôm nay Tĩnh Thiên của chúng ta dẫn theo bạn gái đến ra mắt nha"