Anh Thích Em Như Vậy

Chương 32: Chị chị em em, người chín người mười




Triển lãm ngọc hôm nay có thể thấy được những cực phẩm bậc nhất từ ngọc quý. Từ những khối nguyên bản, tới những tác phẩm nghệ thuật, trang sức độc đáo với các loại ngọc hiếm có và xa xỉ.

Diêu Mỹ Nhân không phải chưa từng thấy nhưng cũng trầm trồ trong lòng, bảo sao phu nhân Tamiko lại lặn lội xa xôi tới thăm thú thưởng thức.

- Đế vương lục rất hiếm, đây còn cả một chuỗi. Chiếc vòng bên cạnh cũng không thể tìm được ở các cuộc đấu giá.

Một người lên tiếng khi nhìn bộ trang sức trong lồng kính, Diêu Mỹ Nhân đi cùng chồng ngay sau phu nhân Tamiko. Cô có am hiểu, nhưng chỉ lắng nghe và không lên tiếng.

- Màu sắc đồng nhất xuyên suốt, nước ngọc rất trong và đẹp.

Mấy người phụ nữ cảm thán vài câu vô thưởng vô phạt. Phí Thiệu Dương hơi cong môi cười, lời của họ ai mà không biết. Anh nhìn sang vợ, thấy cô điềm đạm và quan sát chăm chú, tuyệt nhiên trật tự không thích gây sự chú ý ở đám đông.

- Có cả màu tím hoàng gia này, nhưng đế vương lục vẫn là nhất.

Phí Thiệu Dương cũng bị viên ngọc màu tím nhạt thu hút, tự thấy nếu Diêu Mỹ Nhân nhà anh đeo cùng bộ áo cô đang mặc nhất định là hợp.

Anh quan tâm hỏi nhỏ.

- Em thấy sao?

Diêu Mỹ Nhân vẫn nhìn viên ngọc tím, không nhìn chồng và nhàn nhạt đáp lời.

- Tím còn hiếm hơn cả đế vương lục.

Anh hơi nhíu mày, ý anh muốn hỏi cô thấy có đẹp không, nhưng cô lại nói nó hiếm cỡ nào.

Phu nhân Tamiko mắt say sưa ngắm ngọc, nhưng tai đã nghe được, bà hơi nheo mắt rồi lại cười thầm, vẫn là kiệm lời và tĩnh lặng chiêm ngưỡng.

(truyện chính thức tại Noveltoon và Mangatoon)

Tiếp theo là bộ ba vòng cổ trắng- tím- xanh hoàng gia.

- Xanh là xuân, tím là thu, trắng là đông. Thiếu một chuỗi màu vàng là đủ bộ bốn mùa rồi.

Một người có vẻ hiểu biết cất lời, xung quanh cũng gật gù công nhận.

Diêu Mỹ Nhân đã sớm để ý chuỗi ngọc màu vàng đẹp mắt mà phu nhân Tamiko đeo ngay khi bà vừa tới. Cô mạnh dạn tỏ ý tâm đắc và khen ngợi.

- Màu vàng rất hợp với bà. Bà đang sở hữu một mùa hạ đẹp đẽ.

Cô biết người chơi ngọc coi trọng phong thủy và duy tâm, hẳn màu vàng là màu hợp mệnh với phu nhân Tamiko.

Bà ấy nhìn cô vài giây, cô cũng không ngần ngại nhìn vào mắt bà ấy và cười. Vài giây sau cô nhận được một nụ cười đáp lại. Không phải kiểu cười xã giao, mà giống kiểu khen thưởng.

Phu nhân Tamiko khá hài lòng với cô gái Diêu Mỹ Nhân này. Ai cũng nịnh nọt và xuýt xoa vòng cổ của bà, nhưng vợ của Phí Thiệu Dương là người đầu tiên nhanh nhẹn phát hiện đó là chuỗi còn thiếu trong bộ sưu trước mắt.



Vương Gia Kiệt thi thoảng lại nhìn Diêu Mỹ Nhân, đều bị Phí Thiệu Dương bắt trọn khoảnh khắc không trượt phát nào.

Khi đi tới một khu vực trưng bày các mẫu vòng tay, một ai đó thốt lên.

- Thiên Ái, vòng tay của cô thật giống với mẫu thủy tinh chủng kia.

Tất cả mọi người dồn sự chú ý lên chiếc vòng ngọc tên tay chị cả nhà họ Diêu. Phu nhân Tamiko cũng nhướng mày nhìn theo.

Diêu Thiên Ái không chút xao động, lại khiêm tốn đáp lời.

- Thủy tinh chủng rất hiếm, sao tôi có thể mua được.

- Cô có cả bộ sưu tập hàng trăm túi hiệu, không chừng sở hữu cả vài chuỗi thủy tinh chủng cũng nên.

Vài phu nhân phụ họa nửa đùa nửa thật, Diêu Thiên Ái không ngại, đưa tay ra hướng đèn sáng, vừa nhìn vừa từ tốn, giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe.

- Của tôi là cao băng chủng, nước ngọc đã đạt tới độ thủy tinh nhưng độ trong suốt vẫn kém hơn, nhưng chất lượng và độ trong cao hơn ngọc băng. Là loại ở giữa ngọc băng và thủy tinh chủng. Các vị thấy thủy tinh chủng đang trưng bày này sẽ thấy độ trong hoàn hảo, dù soi đèn cũng không thể thấy các hạt tinh thể, ánh sáng mạnh và hút mắt. Đế vương lục là tên của thủy tinh chủng có màu xanh lục. Mỗi loại đẹp một nét riêng. Vẻ đẹp ngọc tự nhiên càng ngắm càng say. Nếu để sưu tập và đam mê thú vui này, tiền chỉ là một yếu tố. Có những báu vật tiền mua không nổi. Tôi cũng như các vị đây, người dưỡng ngọc, ngọc dưỡng người thôi.

Để nói chơi ngọc, không phải ai cũng đủ tầm để chơi. Các phu nhân ở đây có thể đeo đá quý khắp người nhưng có khi còn chưa hiểu hết thứ mình đeo. Đôi khi chỉ thấy đẹp và đắt tiền là được. Diêu Thiên Ái chỉ đeo một vòng tay nhìn có vẻ đơn giản, nhưng am hiểu rất rõ. Ngoài ra chị gái của Diêu Mỹ Nhân không đeo hoa tai hay nhẫn, không quá phô trương mà xa xỉ thầm lặng.

- Chúng tôi ngỡ hôm nay sẽ thấy cô mang túi Birkin. Vẫn là cô Diêu giản dị đeo túi cói.

- Túi nào cũng được, phù hợp là được. Đây là túi cói của một brand mới trong nước, founder là một bạn trẻ khởi nghiệp. Tôi ủng hộ sản phẩm nội địa, nhất là người trẻ có chí. Các vị có thể tham khảo, cói được đan thủ công theo mẫu tùy chọn và là chất liệu thân thiện với môi trường.

Phu nhân Tamiko bắt đầu chú ý tới Diêu Thiên Ái, rồi lại nhìn Diêu Mỹ Nhân. Cả chị cả em đều khiến bà ấy xem triển lãm thêm phần thú vị.

Mọi người đi vòng quanh khuôn viên triển lãm, nhiều người không quên mà tranh thủ xin được chụp ảnh cùng phu nhân quyền lực. Nhưng chỉ có hai chị em nhà họ Diêu là không ham hố mà đứng ở xa cùng chồng.

Bỗng phu nhân Tamiko gọi.

- Hãy tới đây cùng chụp đi.

Khi họ đi tới, cứ ngỡ là chụp cùng những người khác, nhưng phu nhân Tamiko lại yêu cầu.

- Chụp một kiểu riêng. Thiên Ái và Mỹ Nhân đứng gần một chút!

Những người xung quanh cực kỳ ghen tỵ với hai người đẹp họ Diêu. Có chồng đẹp chồng giàu, còn được phu nhân Tamiko yêu thích lộ liễu.

Một bức ảnh ra đời, ở giữa là vị bô lão uy nghi, hai cô gái đẹp đứng ngay sát sau, rồi mới tới hai người đàn ông họ Phí và họ Cao hai bên ngoài cùng.

Chỉ một bức ảnh, vị thế đều rất rõ ràng.

Phu nhân Tamiko chậm rãi đứng lên, liền được Diêu Mỹ Nhân nhanh tay đỡ một bên. Bà không vội nhìn cô, mà nhìn Phí Thiệu Dương.

- Vẫn như cũ nhé, ta sẽ rót thêm tiền vào Kha thị của mẹ cháu.



Sau đó bà ấy lại nhìn vợ chồng Cao gia.

- Nghe nói Cao thị có vài dự án cần vốn, ta vừa hay hứng thú với một trong số đó.

Cao Minh Đạt bị sốc, không thể tin được là phu nhân Tamiko chủ động mở lời.

- Dạ, nếu phu nhân tin tưởng, Cao thị chúng cháu nhất định sẽ không làm bà thất vọng.

Người phụ nữ Nhật Bản gật gù, rồi hướng tới thân tín bên cạnh mà nói.

- Vậy Cao tổng cứ làm việc với người của tôi. Tôi già rồi, mấy người trẻ nói chuyện sẽ cùng tần số hơn. Trước nay tôi không quan trọng quá trình, nhưng yêu cầu kết quả phải đạt.

Cao Minh Đạt vui mừng gật đầu.

- Phu nhân yên tâm. Cảm ơn bà đã cho cháu một cơ hội.

- Ừm. Người đàn ông mà có vợ như Diêu Thiên Ái, hẳn cũng có uy tín và năng lực.

Ai nấy đều nhìn sang Diêu Thiên Ái, ngầm hiểu người vợ này đã đem đến tài nguyên cho chồng. Vượng phu ích tử không sai đâu được.

Thiên Ái khẽ cười rồi cúi đầu cảm ơn phu nhân Tamiko, không nghĩ hôm nay đi xem ngọc cho vui lại có thể thu hoạch ngoài mong đợi. Cao Minh Đạt giờ có thể đội vợ lên đầu luôn rồi.

Khi kết thúc triển lãm, trước lúc rời đi, phu nhân Tamiko đã đứng cùng hai chị em họ Diêu và hỏi.

- Diêu thị do ai quản lý?

Diêu Mỹ Nhân nhìn Diêu Thiên Ái rồi mới thận trọng trả lời.

- Dạ, hiện do hai chị em chúng chau chung tay vận hành ạ. Bố cháu không có con trai, nên chia đều cho hai con gái mỗi người mỗi mảng.

- Ta thích sự công bằng và coi trọng con gái của bố các cháu, cũng đánh giá cao cách ông ấy dậy dỗ con cái. Trai hay gái không quan trọng, quan trọng là ai giúp ta sinh lời thôi. Diêu thị cần đầu tư, có thể gặp trợ lý của ta làm việc.

Đây là trực tiếp khen ngợi bố Diêu dạy con khéo, gián tiếp khen con gái chẳng thua kém cánh này râu.

Người trợ lý thân cận của phu nhân Tamiko nhanh chóng hiểu ý chìa ra danh thiếp đưa cho Diêu Thiên Ái và Diêu Mỹ Nhân mỗi người một cái.

Hai chị em nhìn nhau mỉm cười, ánh mắt giao cảm với nhau và cùng cẩn thận nhận lấy. Cả hai đồng thời gập người tỏ ý kính trọng.

- Cảm ơn phu nhân rất nhiều ạ!

Bà ấy mỉm cười hài lòng, nhìn sang Phí Thiệu Dương và Cao Minh Đạt nhắn nhủ.

- Muốn hạnh phúc bên người đàn ông thì hiểu họ rất nhiều và yêu họ in ít thôi. Còn muốn hạnh phúc bên người phụ nữ thì phải yêu họ thật nhiều và đừng tìm hiểu họ.

Có vẻ không liên quan, nhưng hai cặp vợ chồng ngờ ngợ nhìn nhau. Phu nhân Tamiko quả nhiên lão làng, chỉ cần nhìn qua là biết Phí Thiệu Dương và Cao Minh Đạt là người đàn ông thế nào. Vẻ thành đạt và ngoại hình ưa nhìn không lấn át được vẻ đào hoa lãng tử toát lên từ cốt cách. Bà ấy biết, đàn ông có những người rất tham lam, cơm nhà ngon ngọt vẫn thi thoảng thèm phở bên ngoài.