Diêu Mỹ Nhân tới triển lãm liền gặp chị gái đang đứng nói chuyện với các phu nhân hào môn. Nhưng Diêu Thiên Ái lại nổi bần bật.
Hai chị em nhìn nhau mỉm cười, không hẹn mà họ cùng mặc trang phục giống nhau.
Nếu cô em chọn vải lụa tơ tằm dệt từ sợi tơ tằm tự nhiên do con tằm nhả ra, mềm mại có độ bóng nhẹ và hơi rủ, hoa văn đơn giản tinh tế. Thì cô chị lại mặc bộ truyền thống với chất liệu gấm xa xỉ màu đen, hoa văn trang trí tinh xảo cầu kì, cứng cáp mang tới sự sang trọng thanh cao. Trên cổ Diêu Thiên Ái là chuỗi trầm dài mộc mạc nhưng giá trị không nhỏ, tay cầm túi cói có đính một vài họa tiết ngọc trai.
Thiên Ái xinh dịu dàng, Mỹ Nhân đẹp lạnh lùng, mỗi người mỗi vẻ, tuy có nét giống nhau nhưng thần thái mỗi người mỗi khác. Nhìn là biết ai là chị, ai là em, bởi qua trang phục sẽ thấy Diêu Thiên Ái nhỉnh hơn, ở ánh mắt cũng sắc sảo, quyền lực và sát phạt ẩn dưới nét cười hiền hậu. Diêu Mỹ Nhân nhìn qua khá khó gần nhưng đôi mắt ấm áp mán mác buồn. Không hổ danh con nhà họ Diêu. Dù Diêu gia không có con trai, nhưng chưa ai dám đụng chạm bởi cả hai cô con gái đều đáng gờm.
Cao Minh Đạt nhìn vợ đằng xa và nói với Phí Thiệu Dương bên cạnh.
- Sang vì vợ là đây chứ đâu. Dù anh có ăn mặc bình thường thế nào, thì họ chỉ cần nhìn vợ anh thôi cũng cảm thấy anh phi thường rồi. Phụ nữ như vậy đi cùng chính là món trang sức quý và đẹp nhất.
Phí Thiệu Dương thấy nực cười, hai kẻ ngoại tình đang flex vợ với nhau. Nhưng anh không thể phủ nhận, vợ đỉnh cỡ đó đúng là khiến người làm chồng nở mày nở mặt, thậm chí tự hào vì có bao kẻ ngưỡng mộ.
Càng nghĩ càng phải quyết tâm không ly hôn.
Một lát sau phu nhân Tamiko cũng xuất hiện. Người phụ nữ đã ngoài 70 tuổi nhưng mạnh khỏe lưu loát, vẻ đáng kính và uy nghiêm làm ai cũng thận trọng và kính cẩn chào hỏi.
Bà ấy mỉm cười với Phí Thiệu Dương làm ai nấy đều kinh ngạc. Anh ôm eo vợ tiến tới và thân thiết cất lời.
- Thật vui khi có dịp được gặp lại bà. Đây là vợ cháu, cô ấy tên Diêu Mỹ Nhân ạ.
Phu nhân Tamiko nhìn qua Diêu Mỹ Nhân, cô cũng cười lịch sự và cúi đầu lễ phép.
- Cháu chào phu nhân ạ.
Bà ấy âm thầm đánh giá vợ của Phí Thiệu Dương bằng vỏn vẹn hai từ “không tồi”.
- Ừ, đã là vợ của Thiệu Dương thì cứ gọi là bà, không cần gọi là phu nhân.
Cô ngẩng đầu nhìn rồi dạ vâng. Kiểu xưng hô chứng tỏ mối quan hệ của chồng cô với bà trùm này rất tốt, thậm chí thân thiết. Diêu Mỹ Nhân nhìn chồng, thấy chồng mình cũng này nọ ra phết.
***
Lại một nhân vật góp mặt khiến mọi người xôn xao. Vương Gia Kiệt đi tới đâu, người người đều tự giác nhường lối.
- Thưa bà, thứ lỗi cháu đến muộn.
Vương Gia Kiệt từ xa đã thấy vợ chồng Phí gia, liếc qua Diêu Mỹ Nhân rất nhanh và nở nụ cười chào bậc trưởng bối.
Phu nhân Tamiko đối với Vương Gia Kiệt tương tự với Phí Thiệu Dương, thân thân thiết thiết. Diêu Mỹ Nhân đứng ở giữa, rốt cuộc cả tình cũ và chồng của cô đều được vị phu nhân nức tiếng ưu ái.
Vương Gia Kiệt chủ động bắt tay Phí Thiệu Dương.
- Hân hạnh gặp lại.
Phí Thiệu Dương nhìn sâu vào mắt đối phương, lòng thì không hân hoan đâu nhưng miệng vẫn đáp lời.
- Hân hạnh!
Người phụ nữ lớn tuổi thấy cảnh này thì khá vui vẻ. Vương Gia Kiệt nhà họ Vương thuộc tầng lớp con cái nhóm lãnh đạo nguồn trong bộ máy chính quyền. Phí Thiệu Dương nhà họ Phí thuộc tầng lớp con cái nhóm lợi ích, có ông bà- bố mẹ là tinh anh trong các lĩnh vực xương sống của nền kinh tế như doanh nghiệp quốc gia độc quyền, ngân hàng.
Xét về quyền thì họ Vương cao hơn, xét về tiền thì họ Phí cao hơn. Họ là hai tầng lớp cao nhất trong bộ máy phân bậc của xã hội hiện hành, chi phối và tương trợ, ảnh hưởng lẫn nhau. Vì thế rất được phu nhân Tamiko coi trọng.
Nhà họ Diêu thuộc tầng lớp thấp hơn là kinh doanh các lĩnh vực sản xuất - kinh doanh không độc quyền với bất động sản, ăn uống, bán buôn…
Mỗi tầng lớp đều có cách giáo dục và chiến lược nuôi dạy con cháu riêng để duy trì quyền lực và sự thịnh vượng của gia tộc.
Cũng chính vì sự phân bậc tầng lớp này là nguyên nhân khiến Diêu Mỹ Nhân chia tay Vương Gia Kiệt, và tiến tới hôn nhân với Phí Thiệu Dương.