Ánh Sao Lấp Lánh: Trọng Sinh Ảnh Hậu Đệ Nhất

Ánh Sao Lấp Lánh: Trọng Sinh Ảnh Hậu Đệ Nhất - Chương 85





Vừa dứt lời, toàn bộ phòng khách lâm vào trầm tĩnh, chỉ còn tiếng hít thở của An Hành vang lên. An Đóa mỏi mệt nhắm mắt, than nhẹ một tiếng rồi nhàn nhạt nói: "Chị không muốn cùng em cãi nhau nữa, chị về phòng trước. Em ăn đồ ăn vặt xong rồi thì về phòng nghỉ ngơi, phòng cho khách cái gì cũng có." Nói xong cô liếc mắt một cái, nhanh chóng bước vào phòng ngủ, đóng cửa phòng lại. Dựa vào ván cửa lạnh băng, lòng cô bất đắc dĩ đè nặng mới đồng thời xộc lên.


Không thể không nói, mấy câu nói cuối cùng kia của An Hành làm cô có chút khổ sở. Cô là cô nhi cho nên chưa bao giờ biết cảm giác có người nhà là gì, nhưng trong trí nhớ của An Đóa còn nhớ cuộc sống gia đình tốt đẹp của cô trước và sau khi ba mẹ qua đời giống như là trời sập đả kích, còn đối với thằng em trai không quản giáo tốt thì cảm giác bất đắc dĩ, áy náy, mỏi một đều đồng thời mạnh mẽ xông lên, đủ loại cảm giác cùng lúc tác động khiến cô có chút mờ mịt mà vô pháp xử lý. Cô là muốn cùng An Hành nói chuyện thật tốt, nhưng chưa nói được mấy câu thì tựa như từ trường không giống nhau liền sẽ đẩy ra, chẳng mấy chốc biến thành cãi nhau, sau đó mọi việc lại nháo đến túi bụi.


Bực bội nhíu mày, giờ này khắc này cảm giác buồn tủi cùng chua xót đều làm lý trí của cô tạm thời không có biện pháp xử lý chuyện này, cho nên tạm thời lựa chọn ngừng chiến, nếu không chờ lát nữa sẽ lợi hại ồn ào hơn. Véo véo lòng bàn tay, cô cầm lấy hai cuốn kịch bản hôm qua đặt ở đầu giường rồi dựa vào trên giường, tiện tay cầm đại một cuốn mở ra đọc, nỗ lực đem lực chú ý của mình bỏ vào kịch bản.


Biện pháp này hiển nhiên rất hữu hiệu, hơn mười phút sau An Đóa liền đắm chìm vào bên trong kịch bản. Cuốn vừa nãy cô cầm lấy kia chính là bổn dân, kịch bản phim truyền thống, tạm dịch tên là《Mười dặm Thượng Hải》có nghĩa đây chính là thời kỳ dân quốc ở Bến Thượng Hải tràn ngập ngọn đèn dầu lộng lẫy, đẹp đẽ quý giá cùng với thói xa hoa lãng phí, ngươi chết ta sống ngầm chém giết nhau.



Đặc thù của thời đại này, bên ngoài lãnh thổ Hoa Hạ có binh lính Nhật tuỳ ý làm bậy, đem toàn bộ đất Hoa Hạ biến thành của riêng mình, dùng sức ôm tài làm cho nhân dân, dân chúng lầm than, khổ không nói nổi. Bên trong có thế đại quốc đảng mà đảng cộng sản lại ở quốc đảng, trong thời gian chiến tranh bị lật lọng rồi sau đó bị chiếm cứ dồn vào thế yếu, toàn bộ lãnh thổ Hoa Hạ vào lúc đó cứ như vậy mà tràn ngập trong khói thuốc súng. Mà trừ bỏ việc các chiến sĩ đao thật kiếm thật chém giết trên chiến trường, Bến Thượng Hải này ở Hoa Hạ trứ danh tiêu kim quật cũng không có chiến trường. Ở chỗ này, không thấy đao thương chém giết, cướp đoạt mà ngầm lui tới chính là các loại tin tức, ngươi tới ta đi, quỷ kế mưu lược, chỉ vì tín ngưỡng sau lưng của mình.


Thể loại phim chiến tranh này chiếm phân nửa chủ yếu là nam, nhưng bộ phim này tìm lối tắt là nữ để bỏ vào làm điểm trung tâm, miêu tả đặc thù của thời đại kia phụ nữ vốn là người yếu thế nhất nhưng phải phụng hiến trên chiến trường, An Đóa mới nhìn vài tờ liền lâm thật sâu vào bên trong cốt truyện. Người viết cái kịch bản này hiển nhiên lời kịch có bản lĩnh rất cao, sắp xếp cốt truyện không tồi. Mà tính cách của mấy nhân vật chính cũng rất có hương vị, trong đây có tổng cộng ba nữ chính.


Người thứ nhất: Đại tiểu thư họ Mạnh - Mạnh Uyển, một người giàu có ở Bến Thượng Hải vừa mới đi du học ở nước ngoài trở về, ai cũng tranh nhau để biết được danh tính. Tính cách ngạo mạn mà lại khó có thể tiếp cận, điệu bộ mười phần mười là một đại tiểu thư. Ngoài mặt tỏa ra loại ngạo khí bức người, nhưng bên trong lại là có trái tim mềm mại, bình tĩnh, ai cũng không biết nàng ấy đã lén về nước sớm, phóng viên cùng hộ sĩ lâm thời từng ra chiến trường cũng cầm lấy vũ khí mà bắn chết những con quỷ đến từ nước Nhật, hiện giờ nàng ấy trở về Bến Thượng Hải là để yêu cầu thành lập một tổ chức, căn cứ bí mật trao đổi tin tức.


Người thứ hai: Một sinh viên tên Tiêu n n, sinh ra trong gia đình tiểu tư sản, từ nhỏ đến lớn trong mắt người khác đều là nhân vật thiên tài. Nếu là không ngoài ý muốn, nàng ấy về sau cũng sẽ đi theo con đường giống cha mẹ, trở thành một người có rất nhiều tài sản, vào thời ấy được xếp vào tầng lớp giai cấp tân phái nhân sĩ. Nhưng cũng bởi vì nàng ấy là thiên tài nên đối với các loại máy móc tiên tiến nàng ấy lại cảm thấy hứng thú vô cùng. Nàng ấy nghe lén được tin của lính Nhật nên điện báo vào trong nước, l vào đơn vị tình báo của Quốc dân đảng, nhưng chính là như vậy càng ngày càng hiểu biết, nàng ấy lại càng thêm mờ mịt. Từ nhỏ vẫn luôn ở Tô Giới, nàng ấy vẫn si ngốc sống trong hoàn cảnh tốt đẹp mà cha mẹ chế tạo, nhưng lúc này tầng nội khố kia bị xé mở, nàng ấy mới bắt đầu ý thức được thế giới chân thật tàn khốc ngoài kia. Thẳng đến một lần nọ vô tình nghe lén được một tên lính Nhật đang bàn về kế hoạch sẽ dùng người dân của Hoa Hạ làm vật thí nghiệm sinh học, những cái đó không phân biệt già trẻ, thậm chí còn tàn khốc mang cả thai ra thí nghiệm mới đột nhiên đem nàng bừng tỉnh, sau đó liền bắt đầu vận dụng đầu óc thiên tài của mình đi phân tích một ít mật mã tin tức rồi truyền đi cho đảng cộng sản.


Người thứ ba: Ở Bến Thượng nổi tiếng là gái làng chơi Nghê Thường, trong mắt đàn ông như báu vật, nhưng với phụ nữ thì như cái đinh trong mắt cái gai trong thịt. Mỹ diễm quyến rũ, đầy vẻ vũ mị, lui tới Bến Thượng Hải đều là những nhân vật lớn, ấn tượng đầu tiên về nàng có thể nói đến việc được tất cả các báo chí ghi danh tên tuổi. Như vậy khi đối diện với một bông hoa biết giao tiếp, bất luận đàn ông nào cũng sẽ phủi hoa hồng tươi mà gục ở phía dưới váy nàng, gái làng chơi sẽ dường như một đóa hoa hồng nở rộ. Bề ngoài nàng vừa quyến rũ phóng đãng lại vừa lãnh đạm mà hờ hững, thời kỳ này cả nhà nàng bị lính Nhật hại chết khiến nàng chỉ còn lại dục vọng báo thù, cho nên nàng cam tâm tình nguyện trở thành quân cờ, dùng thân thể để đổi lấy các loại tin tình báo.


Xử lý ba nhân vật này phải có chiều sâu, mà tình tiết của ba người trong kịch bản khô cằn như vậy nhưng lại miêu tả thực hấp dẫn người đọc, An Đóa vừa xem mà đã gấp tới không chờ nổi muốn đi thử. Vai diễn mà cô được đoàn phim mời chính là vai gái làng chơi, một bông hoa biết giao tiếp lại kiều diễm vũ mị của Bến Thượng Hải, một đóa hoa hồng đỏ tuỳ ý nở rộ. An Đóa rất ít khi diễn qua nhân vật như vậy, phải nói là từ khi sự nghiệp phất lên, những lời mời đều giống nhau tìm cô làm vai nữ chính, mà mặc kệ nữ chính thế nào nhưng hơn phân nửa đều là nhân vật chính diện, tuyệt đối không phải là loại kỹ nữ gây ấn tượng mạnh vì biết giao tiếp.


Nhưng đối với cô mà nói càng như vậy thì càng có thử thách, tại thời điểm này nhân vật gái làng chơi thật sự hấp dẫn cô. Cô cho dù diễn ba nhân vật này ít nhất một cái, nếu cuối cùng có chết thảm, cũng không ngăn được sự yêu thích đối với cô.


Xem xong kịch bản, An Đóa không chịu đựng được xúc động, cầm lấy kịch bản cổ trang còn lại. Cái kịch bản này và《Chiến Đông Phong》là cùng loại, cũng là cải biên từ tiểu thuyết trên internet, nhưng lại không nổi tiếng như Chiến Đông Phong, cốt truyện từ đầu đến đuôi đều nhẹ nhàng hoạt bát, làm trong lòng người khác tràn đầy ngọt ngào cùng vui sướng mà yêu, làm cho cả hình ảnh đều có vẻ phấn hồng. Nhân vật An Đóa hóa thân là vai nữ số hai, là Trương Dương Quận Chúa ngạo mạn tuỳ ý làm bậy, tính cách tuy rằng khá cẩu huyết, nhưng không thể không nói suất diễn rất nhiều, hơn nữa cũng đủ chính diện.


Xem xong hai phần kịch bản, An Đóa phân biệt chúng rồi đem mở ra đặt ở trước mắt, do dự chừng vài phút cô quyết đoán ra quyết định. Lựa chọn xong cả người cô đều thả lỏng không ít, xoa cái cổ đã có chút tê rồi lại nhìn tới bên ngoài cửa sổ trời đã bắt đầu tối, mày nhăn lại rồi cầm di động lên, vừa thấy thế nhưng đã 7 giờ tối rồi.


"Đáng chết." Cô đập trán một cái, đột nhiên nghĩ đến bên ngoài còn có cái phiền toái đang chờ mình giải quyết, lắc lắc đầu nhanh chóng từ trên giường bò lên.