Hạ Trung cùng Mạc Nghi ghé qua nhà ăn uống cùng vợ chồng cô và bà Trần. Mạc Nghi nhìn mẹ khẽ lên tiếng
-Mẹ à. . .
-Làm sao?
-Con có em bé rồi!!
*phụt*
Miếng canh từ trong miệng Hạ Trung bị phun ra khiến Mạc Nghi nhíu mày lấy khăn giấy lau đi khóe môi anh cùng cánh tay mình
-Em nghiêm túc không đùa!!
-. . .
Bà Trần cùng hai vợ chồng Mạc Kiên nhìn Hạ Trung mà bật cười
-Bao lâu rồi?
-Dạ hai tháng!!
-Thì đẻ!!
Mẹ cô nói tỉnh bơ mà chẳng để ý đến sắc mặt tái mét của con rể. Hạ Trung không thích con nít. . .vì thế cũng chẳng mong Mạc Nghi mang thai. Cô đùng một phát liền báo mình mang thai khiến anh đỡ không nổi.
Mạc Kiên cùng Nhiên Nhiên chỉ biết lắc đầu nhìn nhau mà bật cười. Đợi khi bà Trần ra về thì Hạ Trung mới lên tiếng
-Bên Hắc Long đã có tin tức của Khả Yến!!
-Sao?
-Chết rồi!!
Nhiên Nhiên lúc này chỉ biết nhắm mắt lại. Cô đã mường tưởng được cảnh Khả Yến tự kết thúc cuộc đời mình ngay sau khi đẩy cô xuống vực sâu.
Tay Mạc Kiên siết chặt lại, bản chất của một Nhất Long trong anh là luôn tồn tại. Anh chưa bao giờ muốn cho kẻ thù tìm đến cái chết. Anh chỉ muốn hành hạ họ đến chết mòn, héo mòn khiến họ sống như đã chết. Nó mới là điều mà anh mong muốn.
Nhiên Nhiên tất nhiên nhìn thấy điều đó. Cô nắm lấy tay anh khẽ cười
-Qua cả rồi mà anh!!
Anh cũng từ từ thả lỏng cơ mặt khẽ cười với cô, đặt nhẹ nụ hôn lên trán cô
-Xin lỗi!!
Nhiên Nhiên lắc đầu ôm lấy anh xoa xoa vỗ về. Hạ Trung cùng Mạc Nghi thấy cảnh tượng này bỗng trở nên chán ghét. Nhanh chóng rút lui ra về để tránh việc ăn cẩu lương cả hai vợ chồng.
Hạ Trung vừa bước vào xe đã tháo bộ mặt nghiêm túc kia xuống mà vòng tay ôm lấy Mạc Nghi vào lòng
-Bà xã, làm sao lại mang thai rồi. . .híc. . . anh không muốn chia sẻ em với ai đâu!!
-Em tự mang thai được chắc!! Nếu không phải vì anh cứ ham hố muốn có cái gì mà cảm giác chân thật nhất!!
-Ưm. . .híc. . .
-Yaaaa anh né coi!!
-Không muốn. . .
-Anh là con nít sao?
-Phải, anh là con nít. Anh làm gì biết làm em mang thai. . .
-???
Ánh mắt sắc lẹm của Mạc Nghi nhìn Hạ Trung khiến anh sợ sệt quay lại ghế lái mà nghiêm túc lái xe ra khỏi biệt thự của Mạc Kiên.
Tối hôm ấy, Nhiên Nhiên vừa lướt điện thoại lại vừa cười. Lâu lâu lại nghe tiếng tin nhắn vang lên khiến anh cau mày ghé qua nhìn màn hình điện thoại cô
-Gì vậy?
-Anh xem Min Ri nhắn tin cho em nè!!
Nội dung tin nhắn không có gì ngoài Min Ri than thân trách phận sao có thể gặp được một tên siêu phiền phức như Vỹ Du.
Mạc Kiên nhếch môi nhìn cô, đưa tay lên khẽ ngắt nhẹ mũi cô mà yêu thương
-Như vậy lại có thể khiến em vui vẻ vậy sao, hửm??
-Ừm. . .anh sao vậy??
-Hay mình làm chuyện khác vui vẻ hơn đi!!
Vừa nói anh vừa dùng ánh mắt khiêu gợi nhìn cô. Trong mắt Nhiên Nhiên chẳng biết thế nào lại ra anh muốn thèm đòn
-Đừng có mà bậy bạ. Thân thể em bây giờ rất yếu nha!!
-Vậy thì hôn đi, nay chưa hôn đó vợ ơi!!
Nhiên Nhiên bật cười hôn chụt lên môi anh nhưng Mạc Kiên nào muốn như vậy. Anh kéo tay cô lại khiến nụ hôn càng lúc càng sâu, đầu lưỡi nhẹ nhàng tách khoang miệng cô mà tìm đến chiếc lưỡi đinh hương mà quấn lấy, tìm tất thảy mật ngọt bên trong khoang miệng ẩm nóng của riêng cô.
-Bà xã, thật muốn làm thêm gì đó!!
-Ưm. . .vài ngày nữa đi. . .em vẫn thấy không đủ sức!!
-Là em nói đó. Nào lại đây, ngủ thôi!!
Nhiên Nhiên vui vẻ tiến lại phía anh mà ôm lấy cơ thể nam tính rắn chắc của anh
-Ngủ ngon, ông xã!!
-Ngủ ngon!!
*Tại một nhà hàng lớn của thành phố S*
-Anh hết giờ hẹn rồi sao?
Min Ri hơi gắt nhìn người đàn ông trước mặt
-Tôi chỉ muốn hẹn em ăn tối thôi mà!!
-Nhưng bây giờ là 9 giờ tối rồi, anh là người sao hỏa sao?
-Không, anh là người âm phủ!!
Min Ri thở hắt đặt hợp đồng lên bàn
-Nếu không phải vì cái hợp đồng này thì tôi đã chẳng vui vẻ gì mà lết xác ra đây giờ này đâu!!
-Thì bây giờ em cũng có vui vẻ gì đâu?
-Anh!!
Min Ri thật hết cách để nói với tên này mà. Chẳng qua là Vỹ Du đã quăng ra một cái hợp đồng mà bên cô lời tận 80% nên cô mới gặp anh giờ này. Nếu không thì với tính của Min Ri cô đã leo lên giường mà ngủ một chặp thật đã rồi.
-Em bình tĩnh, ngồi xuống ăn đã!!
-Không ăn, bàn việc đi!!
-Nhưng em chưa ăn gì rồi!!
-Sao anh biết tôi chưa ăn gì?
-Anh đi guốc trong bụng em!!
Vừa nói anh vừa bóc tôm bỏ vào chén cô. Min Ri nhìn anh rồi nhìn chén của mình, ánh mắt khẽ dao động
-Để tự tôi làm!!
-Được rồi, ăn đi!!
Miếng bít tết cạnh cô cũng được anh cẩn thận cắt nhỏ. Min Ri chăm chú nhìn anh
-Anh có ý gì sao?
Vỹ Du đặt nĩa cùng dao trên tay xuống. Ánh mắt ôn nhu, dịu dàng nhìn cô
-Em có biết yêu từ cái nhìn đầu tiên không?
-Không
-Tôi đối với em chính là như vậy!!