Ảnh Hậu Tỉ Phú Của Chàng Tổng

Chương 74: Có Người Ức Hiếp Người Của Tôi




Ngày hôm sau, Đỗ Phong Nam và Bối Ngọc Nhi trở về nước, liền bắt tay vào điều tra chuyện xảy ra. Tại văn phòng, Đỗ Phong Nam gọi biên kịch Phương tới, cùng Lâm Vĩnh bàn chuyện.

Phương Biên kịch Phương Nhu chính là bạn gái của Tiền Chính, cô và anh ta là tác giả của kịch bản "Trò Chơi Tình Ái".

Phương Nhu nói: "Đỗ tổng, Lâm tổng, tác phẩm < Trò Chơi Tình Ái> này tuyệt đối là tác phẩm do tôi và bạn trai cùng nhau viết ra, hơn nữa chúng tôi chưa từng công khai đăng tác phẩm này, mà bộ của Tịnh Thiên làm ra có lẽ chỉ trùng chủ đề, không phải sao chép."

Đỗ Phong Nam và Lâm Vĩnh nghe xong, đều không hẹn mà cùng nhìn nhau, ánh mắt như hiểu rõ người đối diện muốn nói gì.

Ngay cả điểm cuối cùng có khả năng xảy ra vấn đề cũng bị phủ định, chuyện không thể đơn giản như vậy được.

Suy nghĩ một lúc, Đỗ Phong Nam mới trầm ổn lên tiếng, "Phương Nhu, chúng tôi đương nhiên tin tưởng cô, dù sao hợp đồng giữa các cô và 2N cũng là hình thức chia lợi nhuận, tiết lộ bí mật với các cô mà nói chỉ có hại không có lợi. Nhưng gần đây giải trí Tịnh Thiên bỏ nhiều tiền ra tuyên truyền "Cuộc Chiến Tình Ái" như vậy, còn giành quyền lên sóng trước chúng ta, chuyện này thực sự khiến người ta cảm thấy kỳ quái."

Thường thì thù lao chia thấp hơn mức thấp nhất, cộng thêm chế độ chia lợi nhuận, cả hai sẽ ăn chia đều lợi nhuận có từ bộ phim.

Đỗ Phong Nam nghiêm túc giảng giải, "Cho nên ở đây để cẩn thận, tôi cảm thấy vẫn nên xác nhận với cô một lần, cô cần kiểm tra lại bên cô thử xem."

Phương Nhu gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, cô vẫn chưa biết Tiền Chính bạn trai cô đã bán đi kịch bản cho Trần Hân Nhiên với giá trên trời. "Đỗ tổng, tôi cam đoan với anh là không có chuyện tôi tiết lộ kịch bản ra ngoài đâu."

Phương Nhu khẳng định.

Đỗ Phong Nam gật đầu, "Được, nếu biên kịch Phương đã nói như vậy, chúng tôi yên tâm rồi, Lâm Vĩnh, cậu tiễn biên kịch về đi."

Phương Nhu bắt tay xã giao với Đỗ Phong Nam, sau đó thì ra về. Lâm Vĩnh tiễn Phương Nhu xong, anh mới đi vào bên trong nói chuyện với Đỗ Phong Nam.

"Đỗ tổng, tôi vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm, cậu nói xem, giải trí Tịnh Thiên có khi nào bỏ ra một số tiền lớn để mua biên kịch với giá cao bất kể thu nhập không?" Lâm Vĩnh nghi ngờ nói, "Tôi cảm thấy chuyện này chính là do Triệu Linh cô ta gây ra."

"Trước lợi ích tuyệt đối, có lẽ biên kịch đã giao động rồi." Lâm Vĩnh nói vậy thật ra cũng là vì anh quá biết rõ Triệu Linh, thời gian làm việc trước đây cùng cô ta anh biết khá nhiều về tính cách của Triệu Linh, một con người chẳng từ bất cứ thủ đoạn nào.

Đỗ Phong Nam gạt phăng, "Không thể nào!"

"Hửm, tại sao?" Lâm Vĩnh khó hiểu.



Đỗ Phong Nam nghiêm túc giải thích, "Phương Nhu xuất thân nhà gia giáo, cá tính thanh cao, không thể vì chút tiền mà làm loại chuyện này, hơn nữa dựa vào quy tắc làm ăn của Triệu Linh, chuyện này cũng khó lắm."

Đỗ Phong Nam khẽ day mi tâm, anh nghĩ lại nói: "Được rồi, Lâm Vĩnh, anh đi nghỉ ngơi đi, mấy ngày nay anh vì chuyện này cũng không nghỉ ngơi đàng hoàng, chuyện này cứ để tôi nghĩ cách."

Lâm Vĩnh chỉ có thể gật đầu, "Vâng, Đỗ tổng." Tuy là đồng ý với Đỗ Phong Nam rồi, nhưng Lâm Vĩnh vẫn tự nhủ, bản thân nhất định phải kiếm tra kỹ lại lần nữa.

Lâm Vĩnh rời đi rồi, chỉ còn lại một mình Đỗ Phong Nam, anh chìm vào trong suy tư của chính mình.

Chuyện xảy ra rất khó giải quyết, giải trí Tịnh Thiên lại liên kết với Hạo Đình thúc đẩy "Cuộc Chiến Tình Ái." Đem đi phát sóng trước, vậy nên "Trò Chơi Tình Ái" của 2N có được không gian sinh tồn rất ít, độ hot cũng sẽ bị giảm đi.

Cứ như vậy nếu vẫn kiên trì quay "Trò Chơi Tình Ái" rủi ro sẽ trở nên rất lớn, lợi nhuận thật ra chỉ là thứ yếu, chỉ là bộ phim này chính là hạng mục đầu tiên của Tiểu Ngọc Nhi nhà anh làm, nếu thất bại, cô ấy sẽ vì chuyện này mà bị đả kích...

Đỗ Phong Nam nghĩ rồi lại nghĩ, anh không biết nếu nói với Ngọc Nhi thì cô sẽ làm thế nào?

Đến tối, sau khi nói với Ngọc Nhi xong, phản ứng của cô chính là vô cùng tức giận, "Không được, em vẫn muốn tiếp tục quay bộ phim này."

"Ngọc Nhi, em thật sự suy nghĩ kỹ rồi."Đỗ Phong Nam kiên định nói, "Anh vừa nhận được báo cáo của Lâm Vĩnh gửi, nói "Cuộc Chiến Tình Ái" đã khởi quay rồi, từ một số tình tiết thăm dò được ở trường quay của đoàn làm phim, bộ phim đó quả thật rất giống bộ phim mà em chuẩn bị quay."

Đỗ Phong Nam có chút mệt mỏi, "Anh không ngờ là Triệu Linh cô ta lại có thể nhỏ mọn, đê hèn như vậy, muốn dùng đến cả thủ đoạn này chống đối anh, uống công anh nể tình cô ta là một thương nhân có tiếng, còn nói tốt cô ta trước mặt Lâm Vĩnh."

Nói rồi Đỗ Phong Nam bất giác đứng lên, "Tóm lại, bây giờ chúng ta cần quyết định rốt cuộc có nên quay bộ phim của em tiếp tục hay không, nếu quay thì quay theo nguyên tắc hay là cải biên lại tác phẩm? Tình huống hiện tại xem ra là lựa chọn bảo thủ không quay thôi, khả năng như vậy sẽ mang lại ít rủi ro hơn."

"Không!" Bối Ngọc Nhi kiên định, "Không có lý do gì chúng ta bị sao chép tác phẩm mà lại phải cải biên nguyên tác của chính mình, em sẽ không nhượng bộ đâu, huống hồ..." Cô vô cùng nghiêm túc, "Chúng ta có diễn viên và đạo diễn ưu tú hơn bọn họ, em tin chúng ta sẽ không bao giờ thua trước một hàng giả!"

Nói rồi cô cười, vô cùng tự tin, "Tin em, nếu chúng ta cùng cố gắng, nhất định có thể đối đầu với bọn họ."

Đỗ Phong Nam có chút không nỡ trong lòng, anh biết cô đơn thuần, suy nghĩ của cô ngây thơ biết bao, nhưng mà nó lại lay động trái tim anh rồi.

"Được, dù sao cũng chẳng thiếu chút tiền này, chúng ta phải đấu đến cùng." Đỗ Phong Nam cười gật đầu, đồng ý với Bối Ngọc Nhi.

Bốn tháng sau, Tịnh Thiên và Hạo Đình rốt cuộc cũng quay xong, bộ phim "Cuộc Chiến Tình Ái" lên sóng trước, thành tích lượt xem rất tốt, truyền miệng cũng bùng nổ, tuy kỹ năng diễn xuất của diễn viên chính là Trần Hân Nhiên hơi kém, nhưng cốt truyện lại chặt chẽ khiến điểm số được kéo lên, khán giả đều yêu thích.

Mà ngược lại. Bộ phim "Trò Chơi Tình Ái" của 2N phía Đỗ Phong Nam và Bối Ngọc Nhi thì bị chèn ép rất thảm, toàn bộ đều nhờ vào Đỗ Phong Nam chạy vạy, nhờ vào nhiều mối quan hệ mới miễn cưỡng được đài truyền hình tiếp tay phát sóng.



Vừa kết thúc buổi xã giao, Đỗ Phong Nam vừa về đến nhà đã vội vàng vào nhà vệ sinh, hôm nay anh uống quá nhiều, anh nôn rất nhiều.

Bên ngoài Bối Ngọc Nhi lặng yên đứng nhìn anh, cô rất xót xa, khoảng thời gian này Đỗ Phong Nam vì thúc đẩy bộ phim của cô mà bận bù đầu bù cổ, tìm đủ loại mối quan hệ, đến nghỉ ngơi đàng hoàng cũng không có thời gian.

Bối Ngọc Nhi xoay người ra ngoài, không được, cô nhất định phải làm gì đó. Cô không thể để anh chịu khổ như vậy được.

Ngay khi bấm điện thoại định gọi đi, thì bị Đỗ Phong Nam phát hiện, "Ngọc Nhi, em ăn gì chưa? Sao giờ này còn chưa ngủ."

"Không có gì." Cô lúng túng giấu điện thoại ra sau lưng.

Anh mệt mỏi dựa vào cửa, "Em mau ngủ sớm đi."

"Vậy anh thì sao?"

"Anh tăm xong thì ngủ." Anh nói rồi đi tới hôn nhẹ lên trán cô, "Về phòng làm ấm giường cho anh đi, lát anh vào."

Bối Ngọc Nhi hơi xấu hổ, quay đi, "Vậy em vào trước đây, anh mau lên đừng để bị cảm nhé."

Nửa tiếng sau,

Đỗ Phong Nam vào phòng thấy Bối Ngọc Nhi nằm xoay người vào trong, anh nghĩ cô ngủ rồi nên thở phào, vậy cũng tốt anh có thể tranh thủ thời gian làm chút chuyện.

Trở vào phòng làm việc, Đỗ Phong Nam bắt tay vào việc, chuyện bộ phim của anh bị sao chép, nếu vậy anh nhất định có thể tìm ra manh mối và sơ hở của bộ phim này, anh nhất định phải đào nó ra, vừa làm vừa ngáp ngủ, khoảng thời gian này thật khiến anh mệt mỏi, nhưng vì Bối Ngọc Nhi, chuyện gì anh cũng không sợ...

Nhưng mà chuyện Đỗ Phong Nam không biết là, lần này Bối Ngọc Nhi không ngăn cản Đỗ Phong Nam, mà là đứng ở cửa nhìn anh rất lâu.

Cô quyết định cũng nên làm cái gì đó. Nghĩ là làm, cô soạn một tin nhắn trên điện thoại, rồi lặng lẽ gửi đi.

Nội dung tin nhắn như ra lệnh, "Giúp tôi xử lý một chuyện, có người dám ức hiếp người của tôi."

Nhắn xong, gửi đi chỉ một thao tác, cô về phòng, yên tâm chờ đợi kết quả.