Ánh Dương - Hạ Ngân

Chương 3: Chân tướng




Dùng bữa xong thì cô ra sofa ngồi đọc tạp chí. Sức khỏe của cô không tốt nên mọi người trong nhà hết sức thận trọng bồi bổ cho cô lại sức.

Để mà nói về cô thì cô chính là con gái của Diệp Phúc Trí và Trương Thiên Tuyết, cô là Diệp Ngọc Giao.

Vẻ ngoài xinh xắn đáng yêu khi cô chỉ vừa tròn 24 tuổi. Chiều cao 1m65 cùng với 48kg cũng khiến cô trông giống người mẫu vì ngoại hình không điểm chê. Gương mặt thanh tú, đường nét mềm mại và đôi mắt sáng lấp lánh. Cô không trang điểm đã rất xinh rồi, cô mà thêm chút son chút phấn quả thật là được hàng vạn người mê mệt.

...----------------...

Chiếc xe Rolls Royce Boat Tail đang lăn bánh đến một căn nhà cách xa thành phố xa hoa lộng lẫy kia đến tận 25km. Đến nơi, vừa bước xuống xe đập vào mắt là 2 hàng người mặt vet đen đứng nghiêm trang nói to:

- Chào Thiếu gia!

Trần Gia Kỳ cao cao tại thượng bước thẳng một mạch vào trong căn nhà kia, đám người kia cũng đi theo sau. Căn nhà này đã cũ kĩ giường như là rất lâu rồi không có ai lui tới. Đi vào gian nhà, đến tận gian cuối cùng thì mới có người ở đó, có một cái bàn tròn kèm theo 3 chiếc ghế, nhưng 2 chiếc ghế kia đã có chủ nhân ngồi rồi, chắc chắn chiếc ghế còn lại là của Trần Gia Kỳ. Hắn bước vào trong, đám thuộc hạ thấy hắn cũng hô to

- Chào Thiếu gia

Hắn tiến lại ngồi xuống vắt chéo chân. Giọng một người đàn ông lên tiếng, vừa nói hắn vừa cười châm biếm:

- Trần Thiếu cũng đến lúc phải nhờ bọn này giúp đỡ haha haha

Người kia tiếp lời:

- Trần Thiếu ơi là Trần Thiếu, một người như cậu sao lại để ả ta qua mặt vậy hả? Thật là tội nghiệp Ngọc Giao đã chọn nhầm chồng.

Tên này vừa nói xong đã bị ngay ánh mắt hình viên đạn của Trần Gia Kỳ nhìn trúng

- Không nói chuyện, không ai nói các cậu câm.

Hóa ra đây chính là hai người bạn thân của hắn. Người nói trước là Trương Tử Hàn, tam thiếu gia Trương gia. Người có tiếng trong giới Mafia, không chuyện gì hắn muốn biết mà không thể không biết được. Hắn có nét đẹp lai Tây khi có mẹ là người Đức ba là người Trung. Trên người có hàng loạt hình xăm nhưng nhìn hắn vẫn rất cuốn hút không có đáng sợ như Mafia trong lời đồn.

Người nói sau là Trình Hạch Hiên, anh ta là một bác sĩ đứng đầu cả nước. Nói về y dược thì anh ta thông thạo từ lúc 14 tuổi, kể ra thì có gia đình theo nghề y nên anh được thừa hưởng nghề của gia đình. Có những người không muốn theo nghề của gia đình vì cho rằng đây là sự cưỡng ép, nhưng anh ta rất thích, vì anh ta nghĩ rằng anh ta có thể giúp đỡ mọi người ở một lúc nào đó trước thềm sinh tử. Nhưng đâu đó trong con người anh ta máu lạnh không khác gì hai người bạn kia của mình.

Trương Tử Hàn và Trình Hạch Hiên nghe vậy cũng chỉ biết nhúng vai cười trừ vì hiểu quá rõ tính của người bạn này.

Xong màn chào hỏi, Trương Tử Hàn vỗ tay 2 tiếng thì tên thuộc hạ từ đâu lôi ả Tô Nhược Đan ra quăng trên nền. Ả ta bị trói 2 tay 2 chân lại, dùng băng dán miệng lại khiến ả ta chỉ biết khóc lóc ra dấu cầu xin.

Trương Tử Hàn nhướn mắt ra dấu để đám đàn em mở miếng băng dán cho ả nói chuyện. Vừa được mở miệng ả ta liền khom người nói:

- Trần Thiếu, Trần thiếu xin hãy tin em. Em không có làm chuyện gì hại người hết. Em bị người ta hãm hại. Tr..ần...T..hiếu

Chưa kịp nói hết câu, ả ta đã ăn ngay một cái tát trời giáng của Trần Gia Kỳ.

- Tôi chưa nói gì hết, sao cô lại thanh minh rồi. Chả lẽ cô có tật giật mình à?

Vừa nói hắn vừa nhếch mày nhìn ả Tô Nhược Đan đang té nằm dưới nền đất. Hắn từ từ tiến lại gần bóp lấy cái cằm nâng gương mặt của cô lên quát:

- Ai sai cô làm việc này?

- Em không có làm gì cả, Trần Thiếu em bị người ta hãm hại

Ả ta vừa khóc lóc nói. Trần Gia Kỳ hất mạnh mặt ả ta ra làm ả cắm đầu xuống đất.

- Hình như ba mẹ cô đang ở thành phố Hải Thanh, à mà còn có người bà gần 90 tuổi của cô nữa. Nghe nói bà ta đang bệnh nặng, hay là tôi giúp một tay để bà ta về đoàn tụ với người chồng quá cố của bà ấy. Kèm theo 2 người con đi theo hầu hạ. Một công đôi chuyện đây chứ hả. Hahahaha.

Trương Tử Hàn nói.

Lúc này ả ta mới thực sự toát mồ hôi lạnh, mếu máo cầu xin.

- Em biết lỗi rồi, xin hãy tha cho gia đình của em. Họ là những người vô tội.

Vừa dứt lời ả ta bị ăn ngay một cái tát nữa

- Vậy cô nói tôi biết Giao Giao có tội gì chứ hả

Trần Gia Kỳ nói lớn. Ả ta run lẩy bẩy vì lúc này ả rất lo sợ, sợ ả chết, sợ gia đình ả có chuyện gì.

- Em biết sai rồi, mọi người muốn biết gì cứ hỏi em sẽ thành thật trả lời chỉ cần đừng làm hại gia đình em.