Những chuyện như vậy không kể hết.
Những tham quan đó nhờ vậy mà thăng quan tiến chức.
Còn các quan thanh liêm thực sự, ngay cả mười lượng bạc tiền biểu mẫu cũng khó mà có, chỉ có thể ngồi chờ ngoài cửa bộ Lại.
Cuối cùng nhận được một đánh giá cực tệ.
Hoặc bị bãi quan, hoặc năm này qua năm khác chờ bổ nhiệm lại.
May mắn hơn chút, bị điều đến nơi hẻo lánh nghèo khó tiếp tục làm quan thanh liêm, năm này qua năm khác chịu đựng.
Những tin tức này truyền đến kinh thành, cả triều đình đều hoảng sợ không yên.
Hoàng đế giận dữ, đập vỡ hết cái nghiên mực này đến cái nghiên mực khác, phái hết vị tướng này đến vị tướng khác đi bắt cướp.
Chỉ là, thật kỳ lạ.
Hoàng thượng không điều tra những quan chức đó, ngược lại bắt đầu nghiêm cấm dân chúng bàn luận về việc này.
Hành động này có lẽ là muốn dân chúng nghĩ rằng, tất cả đều là do bọn cướp đe dọa Triệu vương bịa đặt vu khống triều đình.
Hoàng thượng sợ điều tra kỹ sẽ xác nhận lời của Triệu vương, khiến lòng người d.a.o động, dân chúng nghĩ rằng triều đình thực sự thối nát.
Đáng tiếc, phòng dân chi khẩu thậm chí còn khó hơn phòng nước lũ.
Càng che giấu, càng mất lòng dân.
Kinh thành mọi người đều lo sợ.
Quan chức sáu bộ làm thêm giờ để sửa chữa lỗ hổng, sợ rằng sẽ bị Triệu vương điểm danh, không thể báo cáo với hoàng đế.
Hoàng đế cũng mất ăn mất ngủ, liên tục triệu thái y.
Trưởng công chúa nói, trong số các huynh đệ, Triệu vương là người hoàng thượng tin tưởng nhất.
Hắn nắm trong tay không ít chuyện xấu của hoàng đế.
Hoàng đế mà ngủ được mới là lạ.
Cuối cùng, ngày đó cũng đến.
Triệu vương tiết lộ một bí mật của hoàng đế:
Một vị tần phi trong hậu cung của hoàng đế, từng hầu hạ tiên hoàng.
Hoàng thượng thấy nàng xinh đẹp, liền xóa tên nàng khỏi danh sách tần phi tuẫn táng, biến nàng thành cung nữ giữ lăng.
Vài năm sau, đưa nàng vào cung sủng ái, phong làm tần phi...
Và trong những năm đó, cung nữ trong cung nhiều lần được xuất cung, những người có thể nhận ra nàng, đều bị thả ra khỏi cung.
Vì vậy, nàng ở trong cung lâu như vậy mà không ai phát hiện.
Nhưng chuyện này, giấu được người trong cung, không giấu được Triệu vương thường xuyên ra vào cung...
Chuyện này là đòn giáng mạnh vào danh dự của hoàng đế.
Nho gia coi trọng tam cương ngũ thường.
Vua là cương của bề tôi, phu quân là cương của thê tử, cha là cương của con.
Hoàng đế đoạt vợ của cha, l.o.ạ.n l.u.â.n cương thường.
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.
Vua không ra vua, tôi không ra tôi, cha không ra cha, con không ra con.
Trong lòng mọi người, ông ta đã mất đi đạo nghĩa, ngôi vị hoàng đế này trở nên không hợp lẽ.
Và chuyện này, rất có thể là chuyện nhỏ nhất mà Triệu vương chọn ra từ tất cả tội lỗi của hoàng đế.
Càng về sau, sẽ càng có những chuyện lớn hơn.
Cuối cùng, hoàng đế ban chiếu chỉ, chỉ trích Triệu vương cấu kết với thổ phỉ, vu khống vua, đáng c.h.ế.t không tha.
Chiếu chỉ này vừa ban ra.
Triệt để chặt đứt con đường của Triệu vương.
14
Phủ Triệu vương bị hoàng đế hạ lệnh giam cầm.
Cả gia đình nô bộc người đi, người tan.
Chỉ còn lại những nô tỳ bị giữ khế ước bán thân, chỉ có thể sống c.h.ế.t cùng phủ Triệu vương.
Ta ngồi trong kiệu của phủ công chúa, xuống trước cửa phủ Triệu vương, đưa cho lính gác mỗi người hai lượng bạc rồi đi vào.
Trời đầu đông, lạnh buốt.
Lá rụng đầy đất, không ai quét dọn, càng thêm vẻ tiêu điều.
Mấy tháng trước phủ Triệu vương còn phồn thịnh như lửa đốt dầu, giờ bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo.
Vương phi không có trong viện.
Ta đi thẳng đến chỗ ở của thái phi.
Thấy thái phi đang trách mắng vương phi.
"Năm đó nếu không phải ngươi làm chuyện trái lương tâm, sao lại bị trời phạt, không sinh nổi một đứa con trai nào.
"Ngươi bị trời phạt thì cũng thôi đi, lại còn nhận đứa nghiệt chủng đó làm con nuôi, khiến hoàng thượng nghi ngờ, xa lánh con ta.
"Nếu ngươi quản được chồng, không ghen tị với thiếp, con ta sao lại bỏ rơi mỹ nhân trong nhà, đi sủng ái một kẻ ngoài.
"Lấy vợ không hiền, hại ba đời, con ta sao lại xui xẻo lấy phải một mối họa như ngươi về."
Ta lặng lẽ nghe.
Thái phi thật thú vị.
Khi Triệu vương mất tích, bà ngày nào cũng cùng vương phi vào cung hỏi thăm tin tức, cầu xin hoàng thượng sớm cứu Triệu vương.
Nhưng khi Triệu vương tiết lộ ngày càng nhiều chuyện.
Bà liền co mình trong phủ, để vương phi một mình đến cung môn quỳ.
Sau đó, vương phi cũng không đi nữa.
Cùng bà co mình trong tiểu Phật đường cầu phúc cho Triệu vương.
Chỉ có điều, nghe nói, hai người cầu nguyện không giống nhau.
Thái phi cầu Triệu vương câm miệng, tốt nhất là thành người câm.
Còn vương phi cầu mong Triệu vương c.h.ế.t ngoài đó.
Có lẽ, bà ta có linh cảm, cứ thế này, hoàng thượng nhất định sẽ g.i.ế.c Triệu vương.
Và nay, quả nhiên thành sự thật.
Triệu vương bị hoàng thượng hạ lệnh g.i.ế.c chết.
Phủ Triệu vương bị giam cầm.
Giờ để họ sống, là để làm con tin.