An Bài

Chương 102: Mộc Tinh Ra Tay




Ở cách đó không xa, bảy người thầy Long đang cố gắng phát khí để dần dần kích hoạt trận pháp. Nhìn thì có vẻ họ đang rất dễ dàng để thi triển nó, nhưng chỉ người trong cuộc mới biết rằng, linh khí trong người họ đang dần dần bị rút kiệt mà không có dấu hiệu ngơi nghỉ. Nhưng đứng trước mắt họ là một trận pháp nghịch thiên đang dần dần hình thành, họ không thể nào lùi bước được.

Mùi hương nhang khói quẩn quanh chóp mũi báo hiệu rằng, thời gian còn lại của họ đang dần dần mất đi. Khi tiễn thần cũng là lúc sức mạnh thần thánh không còn phụ trợ cho họ nữa, và trận pháp này cũng không thể nào mà tiếp tục được.

Trên bầu trời, Thần Khí đang dần dần dần tụ họp lại thành dáng vẻ của chòm sao Bắc Đẩu khiến họ vui mừng quá đỗi. Tuy nhiên, trên bầu trời nơi trận pháp đang hội tụ, tầng mây như bị ai ngang nhiên xẻ đôi ra, sau đó phát ra luồng sáng vàng như khoảng không đang cuồn cuộn sấm sét ở bên cạnh.

Dù nhỏ hơn rất nhiều so với khoảng không đang sáng trưng, sấm sét từ trên trời nhanh chống giáng xuống về phía lễ đàn đang tràn ngập ánh sáng thần thánh kia ngay tức khác. Một khi sấm sét vừa giáng xuống, trận phát cũng đã hoàn thiện và đang dần dần tích tụ năng lượng đất trời trước khi hoàn toàn kết thúc mục tiêu đang trở nên yếu ớt hơn ở phía trước mặt.

Những tia sét này khi đánh xuống người cũng không đơn giản tí nào. Mặc dù đã là những người có năng lực không tồi chút nào nhưng khi bị tia sét đó đánh chúng, nhóm người thầy Long không thôi rên rỉ vì đau đớn. Ở tuổi này của họ, chưa bao giờ thử trải nghiệm qua cảm giác độ kiếp là như thế nào, và đây là lần đầu tiên họ biết được cảm giác từng luồng năng lượng chạy dọc trên cơ thể không chỉ đánh vào thể xác mà còn tác động tới linh hồn.

Trên cùng một bầu trời lại có hai luồn Thiên Lôi khác nhau đánh xuống hai điểm khác nhau kèm theo đó những tiếng rên rỉ vang lên liên tiếp làm khung cảnh đang rất hiểm nghèo trở nên hài hước đến lạ kỳ.

Khung cảnh này khiến Gia Hân cố gắng tập trung bảo vệ nhóm nhà sư phải chú ý. Cô nhăn mặt suy nghĩ. Trong kế hoạch cô đâu biết có một trận pháp kì lạ như thế này đâu nhỉ.

Nhưng chưa để cô thất thần, Hồ Yêu lại lao tới nói:

- Ngươi đã chặt đứt đuôi của ta khiến ta mất mấy trăm năm đạo hạnh. Lần này ta sẽ băm ngươi ra thành trăm mảnh để giải nỗi uất hận trong lòng ta. – Nói xong thì móng vuốt xinh đẹp của cô ta đột nhiên biến dài tới mới phân và lao về phía cô.

Gia Hân tránh được nhưng bị móng vuốt sượt qua người làm rách một mảnh tay áo. Nhìn móng vuốt màu đen tuyền đó cỏ vẻ vô hại nhưng không ngờ lại sắc bén như vậy. Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi thì cơ thể sẽ bị xé ra từng mảnh nhỏ.

Cô chăm chú nhìn cách Hồ Tinh ra đòn sau đó lại lao vào cuộc chiến cân tài cân sức. Để lại sau lưng những người còn lại đang cố gắng chống lại sự công kích của một đám Hồ Tinh con đang cật lực lao vào không màng sống chết.

...

Hoàng Lân đang chăm chú nhìn về phía lễ đàn thì tai trái của anh ấy động đậy cực mạnh. Anh ấy nghe thấy tiếng xe gió lao tới với vận tốc cực đại đang tiến về phía đám người họ.

Nếu để ý thì trong trận chiến, dù có rất nhiều yêu tinh thuộc nhóm Mộc, tuy nhiên không hề thấy được tung tích hay bóng dáng của Mộc Tinh ở đâu. Hắn ta là một tên tay sai đắc lực cho Giao Long nhưng không xuất hiện trong trận chiến khiến tất cả mọi người không thể không đề phòng.

Dù ở trước lễ đàn này toàn những Đạo sĩ pháp sư có năng lực cường đại, nếu để bất cứ ai làm gián đoạn buổi lễ thì coi như tất cả công sức của họ đều thành công cốc. Hơn nữa, việc bị gián đoán có thể làm họ bị cạn kiệt linh lực mà chết.

Cho nên, ngoài Hoàng Lân ra thì mỗi người tham gia trận pháp đều có một người đi theo làm hộ pháp để đề phòng bất trắc có thể xảy ra. Và đúng như họ dự đoán, sẽ có kẻ trực tiếp tiến tới để làm gián đoán buổi lễ của họ.

Hoàng Lân đưa mặt nhìn qua những hộ pháp đang đứng xung quanh. Mọi người nhìn nhau như thể pháp hiện được kẻ nào đó đang tiến tới. Sau đó không ai bảo ai, mọi người nhanh chóng xác định hướng kẻ đang tiếng tới rồi rút lấy pháp khí của mình ra để chuẩn bị chiến đấu.

Mặc dù Hoàng Lân giỏi về xem phong thủy, nhưng đã là Đạo sĩ có thể lập được trận pháp phong thủy thì không thể không có linh khí cùng pháp khí trong người được. Sau khi lễ đàn được thiết lập, anh ấy đã cẩn thận dựng lên một trận pháp vây khốn ở bốn hướng tiến tới lễ đàn. Chỉ cần có một kẻ nào không chứa linh khí tiến vào trong đều sẽ kích hoạt trận pháp và bị vây khốn ở bên trong ảo cảnh.

Tuy nhiên, nó chỉ có tác dụng cầm chân nhất thời. Kẻ thù càng mạnh thì thời gian vây khốn lại càng ngắn. Nhưng cũng là đủ để mọi người tập trung toàn lực tìm cách triệt hạ kẻ cố gắng tiến đến làm hỏng kế hoạch.

Hoàng Lân nhắm mắt tĩnh tâm kích hoạt con mắt thứ ba của mình để cảm nhận tất cả các chuyển động cùng năng lượng xung quanh. Luồng yêu khí mạnh mẽ đang tiến tới có màu xanh lục khiến anh ấy nhận ra ngay đó là Mộc Tinh. Hắn ta chỉ đến một mình nhưng yêu khí của hắn đã mạnh mẽ hơn lần mọi người gặp hắn ở biệt thự lúc trước.

Đúng như kế hoạch, vừa tiến tới địa điểm của họ năm trăm mét, hắn đã đụng phải trận pháp vây khốn bằng cách sử dụng địa thế có sẵn cùng với một vài viên đá chứa linh lực đặt ở các hướng Khảm và Tốn tạo ra một màn sương mù chứa mộng cảnh.

Khi vừa tiến vào, một tầng sương dày đặc hiện ra khiến hắn ta không thể xác định được phương hướng và cũng không cảm nhận được linh khí mà lễ đàn đang tỏa ra ngay ở trước mặt. Hắn ta tiếp tục đi, nhưng những cái cây xung quanh không hề thay đổi và có vẻ như, những cái cây này đang đi theo hắn.

Mộc Tinh chợt dừng lại và nhíu mày như đang suy nghĩ gì đó.

Bất chợt, có một cô gái vừa quen vừa lạ tiến về phía hắn ta với vẻ mặt đau khổ:

- Sao chàng lại lừa dối ta?

Tưởng chừng như đã quên người con gái đó nhưng khi cô ấy đứng trước mặt, hắn ta lại trở nên khó thở. Hắn ta chưa bao giờ quên người con gái nó yêu mình, muốn trở thành vợ của mình, nhưng sau khi biết hắn không phải là con người đã trở nên sợ hãi và xa lánh hắn ra sao. Nàng mắng nhiếc hắn là quái vật và cùng dân làng xách nông cụ và vũ khí lên toan giết hắn.

Và đương nhiên, hắn ta không để một ai sống sót, kể cả nàng. Nhưng với tình yêu sâu đậm, hắn đã ban cho nàng ta một cái chết khác biệt. Mộc Tinh khảm thân xác nàng vào thân cây cổ thụ của mình, rồi hấp thụ nàng dần dần cho đến khi không còn lại gì cả. Linh hồn của nàng hắn cũng không ngần ngại mà trực tiếp ăn mất. Hắn ta muốn nàng hòa làm một thể với mình.

Đôi mắt hắn cứ dại đi, sau đó mỉm cười tiến tới nhìn người phía trước:

- Đáng lẽ người không nên dùng nàng ấy để mê hoặc ta.

Ký ức của nàng còn trong Mộc Tinh nhưng đối với kẻ đã sống ngàn năm như hắn ta, không còn quan trọng nữa. Chẳng qua nàng chính là người đã thắp một ánh sáng le lói qua quãng thời gian ngây ngô khi vừa bước vào nhân loại mà thôi. Hắn ta còn trọng trách và tham vọng đang đặt nặng lên vai.

Hắn dùng yêu lực đánh tan hình bóng trước mặt và phóng ra một tia yêu lực màu xanh dương vào tảng đá dưới gốc cây cổ thụ mà hắn đã đi qua hơn mười lần. Sau khi tảng đá vỡ ra, sương mù cũng tan dần và trả lại không gian thoáng đãng vốn có.

Trận pháp cấp thấp này sao có thể cầm chân Mộc Tinh là hắn được.

Hoàng Lân vừa thấy trận pháp đã bị thông báo cho những người ở bên cạnh chuẩn bị chiến đấu. Nhưng khi anh ấy nhìn về hướng Mộc Tinh đang chầm chậm tiến đến, một sợi dây leo to như nắm tay trẻ em lao tới bọn họ mà không báo trước. Tất cả mọi người đồng loại nhảy lên tránh khỏi tiến công của dây leo nhọn hoắt kia.

Dây leo không tìm được mục tiêu quan trọng nên lao xuống mặt đất khiến đất đá vang lên tung tóe, nhưng sau đó lui về bên trong bản thể là một người đàn ông lịch mang vest lịch lãm và bảnh bao.

Bảy người Hoàng Lân thấy Mộc Tinh đi tới thì lập tức lao đến tấn công trực diện với hắn ta mà không chờ đợi thêm nữa.

Thời gian họ có đang có hạn. Ba que hương đang cắm ở trên lễ đàn cũng đã cháy hết hơn một nữa. Trận pháp cũng đã hoàn thành và đang tích năng lượng trước khi dùng lên Giao Long trải qua những hồi độ kiếp đang dần thoi thóp.

Mộc Tinh cũng không chần chừ mà chuyển từ phòng thủ sang tấn công đám Đạo sĩ đang tiến về phía mình.

Giao tranh nổ ra khắp nơi. Không ai thèm để ý Giao Long đang như cá nằm trên thớt chịu đựng những hồi Thiên Lôi cuối cùng.