Lý Thần Vũ dửng dưng ngồi đối diện chị mình, nhìn người là mẹ mà nói.
- Có phải nên trả lại căn hộ riêng cho tôi rồi không? Tôi sẽ không phiền mẹ nữa.
- Dĩ nhiên là không rồi, để em ra ngoài một mình sống thác loạn à!
Lý Tú Anh đang cố gắng nhẫn nhịn để nói chuyện, rồi nhìn sang Madam Pang.
- Dì đừng nhân nhượng!
- Tú Anh, từ khi nào mà chị bênh người ta thế? “Dì?”, chị cũng bị bố dọa cắt cổ phần rồi à.
Madam Pang rót trà vào ly cho hai chị em, giọng nhẹ nhàng nhưng luôn làm Lý Thần Vũ ác cảm.
- Thần, không được láo. Chị là chị, không phải bằng vai phải lứa mà gọi tên nhau như thế!
Lý Thần Vũ nhìn ly đầy nước trà xanh thì cong môi cười chế giễu.
- Nếu không phải bố dọa cắt hết cổ phần của tôi, thì tôi cũng không gọi một tiếng “Mẹ“. Mẹ gì mà hơn con gái lớn của chồng có chục tuổi cơ chứ. Cái nhà này điên cả rồi.
***
Madam Pang là vợ thứ hai của Lý Liên Sơn- bố của Lý Thần Vũ.
Chuyện mẹ kế con chồng luôn là câu chuyện muôn thuở, dĩ nhiên Lý Thần Vũ rất không ưa người mẹ này.
Tên thật của Madam Pang là Huyền Pang. Cái tên rất đặc biệt, trở nên có quyền lực được gọi là Madam khi bà ấy thành vợ của tỷ phú họ Lý.
“Bà” cho trịnh trọng, chứ Madam Pang rất trẻ, mới 38 tuổi, hơn con gái lớn của chồng là Lý Tú Anh có 10 tuổi mà thôi. Thật kì cục, một gia đình có bố 54 tuổi, nhưng mẹ 38 tuổi, con gái lớn 28 tuổi và con trai thứ 23 tuổi.
Do khoảng cách tuổi tác và sự bất hòa trong việc bố có vợ hai, chị em nhà này phản đối kịch liệt và ra sức chống đối. Lý Tú Anh cũng ngang ngược không hề lễ phép với Huyền Pang. Nhưng nay tình thế thay đổi, gọi “mẹ” rất ngượng miệng, nên Lý Tú Anh chịu gọi một tiếng “dì“.
Tú Anh rất thương em trai, nhưng bản tính thô cứng giống mẹ ruột, làm việc công ty thì giỏi còn nữ công gia chánh thì không. Ngược lại, Huyền Pang chỉ quản lý Pang's, nhưng tính ôn hòa mềm mại, chấp nhận lui về làm hậu phương, chuyên tâm chăm lo gia đình.
Lý Thần Vũ nghĩ chính điều này mà Huyền Pang mới câu dẫn được bố mình. Đàn ông mà, luôn thích phụ nữ phải tâng bốc đề cao, rồi sĩ diện ra tay che chở.
Người chị thường không chấp em mình, vì Tú Anh biết Thần Vũ hay kích động và cố chấp. Madam Pang lại muốn rèn giũa Thần Vũ chín chắn hơn từ ngay cả những điều nhỏ nhặt. Huống hồ được coi là nữ chủ nơi này, Madam Pang dĩ nhiên phải uốn nắn “con trai” phép lịch sự.
Có một điều khiến Lý Thần Vũ thắc mắc là Huyền Pang đã gả cho bố anh mấy năm nhưng không sinh con đẻ cái. Khác với dự đoán ban đầu của anh là Madam Pang sẽ tranh thủ khi bố anh còn sung sức mà đẻ liên tục, hoặc ít nhiều phải có một đứa con trai để củng cố quyền lực và chắc chắn vị thế trong gia tộc họ Lý. Càng vậy, Lý Thần Vũ càng nghĩ Huyền Pang có mưu đồ gì đó thâm sâu hơn., càng sinh ra chán ghét.
Huyền Pang có thể bị nhiều người nói không hay, nhưng không chỉ được lòng Lý Liên Sơn mà còn lấy được lòng cả bố chồng. Khi thấy ông nội nói đỡ con dâu này, Lý Thần Vũ rất ấm ức, cảm giác cả thế giới đang chống lại mình. Đến giờ Lý Tú Anh cũng vậy, xem ra chỉ còn một mình Lý Thần Vũ một thuyền.
- Là cô gái hôm trước?
Madam Pang nhìn thẳng vào mắt con trai rồi hỏi, Lý Thần Vũ đổ ly trà còn chưa chạm môi của mình vào khay nước thừa rồi nhàn nhạt đáp.
- Phải.
- Lần này nghiêm túc sao?
- ...
Lý Thần Vũ không dám chắc có yêu đương nghiêm túc với Lê Mẫn Tiên không, nhưng hiện tại ngoài cô ra thì anh không muốn ai khác.
Lý Tú Anh thấy sự ngập ngừng thì thở dài.
- Bản thân mình còn không biết. Thần, nếu không nghiêm túc được thì buông tha con gái nhà người ta đi.
- Nói buông tha là có ý gì. Đến chị cũng không tin tưởng em?
- Vì em là em chị nên chị mới hiểu. Thần, tới công ty rồi làm việc cùng chị, em không thể cứ vất vưởng mãi được.