Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 841: Đương nhiên không có lòng tin




Ngoại trừ những trận đấu giữa những đội xe đẳng cấp thần thánh ra thì đây cũng được coi là một cuộc đua đỉnh cao.

Nhưng vẫn có những đội viên của đội xe nhỏ nhắn mặt nhíu mày, thậm chí còn âm thầm cầu nguyện cho đội xe mình đừng đụng độ với những đội xe cao cấp.

Lần này, không nói đến những đội xe sơ và trung cấp, có lẽ những đội xe cao cấp cũng chỉ như pháo hôi mà thôi.

Bước vào hội trường, đội xe nhà họ Hạ tò mò đánh giá xung quanh.

Những đội viên của đội xe nhà họ Hạ còn khá trẻ, tuy thực lực của bọn họ cũng khá ổn nhưng lại chưa bao giờ được tham gia một sự kiện có quy mô lớn như vậy.

Cho dù là Mạc Thư Vân cũng không nhịn được phải nhìn ngó xung quanh.

“Có lòng tin không?” Lâm Yên hỏi Mạc Thư Vân.

Mạc Thư Vân thu lại ánh mắt của mình, sau đó quay sang Lâm Yên rồi vô cùng tự nhiên lắc đầu: “Đương nhiên là không có rồi.” Lâm Yên: “...” “Nữ thần có lòng tin?” Không đợi Lâm Yên lên tiếng, Mạc Thư Vân hỏi.

Lâm Yên cũng lắc đầu.

Đương nhiên cô không có lòng tin rồi, chỉ là sự không tin của cô không phải là không đầu lại được những đội xe cao cấp và đỉnh cấp này, mà là cô không tin mình có thể được bốc thăm được quyền lên trận đấu.

“Aiz, cái này cũng không có biện pháp.” Mạc Thư Vân thở dài.

Trong mắt Mạc Thư Vân, khả năng khống chế đường đua của Lâm Yên rất đỉnh nhưng cùng lắm chỉ dừng ở mức đối phó được với đội xe như WW mà thôi.

Còn trong sự kiện lần này thì WW nhỏ yếu đến mức không đáng kể.

Hơn nữa, điểm mấu chốt chính là Lâm Yên có được lên sân khấu hay không vẫn là một vấn đề khó nói.

Đương nhiên việc Lâm Yên không được bốc thăm trúng vẫn chưa phải là kết cục xấu nhất.

Cái Mạc Thư Vân không muốn nhìn thấy nhất chính là đội xe nhà họ Hạ gặp phải một đội xe hàng đầu nào đó.

Đến lúc đó, cho dù Lâm Yên có được lên sân khấu đi nữa thì cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa rồi.

“Nữ thần, cô nói xem nếu nhỡ đâu không bốc thăm trúng cô thì phải làm thế nào?” Mạc Thư Vân nhéo cằm, hỏi.

Lâm Yên liếc mắt nhìn anh ta: “Vậy thì chỉ có thể dựa vào mấy người thôi.” Mạc Thư Vân: “...” Bọn họ không đáng tin cậy đâu! “Cô không lo lắng chút nào sao?” Mạc Thư Vân thấy Lâm Yên vẫn bình tĩnh thì hơi khó hiểu.

Lâm Yên cười nhẹ, nói: “Có lo lắng cũng vô dụng, quy định là như thế.” “Nói vậy cũng đúng.” Mạc Thư Vân bất đắc dĩ.

Chuyện xác định phân loại đội xe lần này không có ảnh hưởng gì lớn đối với những đội xe cao cấp, thậm chí còn là cơ hội cá chép vượt long môn cho những đội xe ấy.

Nhưng đối với những đội xe cấp thấp như đội xe nhà họ Hạ thì đây chính là một cơn ác mộng, tất nhiên là ngoại trừ những đội xe giàu có, kinh tế hùng hậu.

Đứng ở đây một lúc, Mạc Thư Vân đã thấy không ít gương mặt quen thuộc, sắc mặt của bọn họ tương đối phức tạp, lúng túng rồi vội vàng lướt qua.

“Ba!”

Lâm Yên đang định đi cùng Mạc Thư Vân ra sân đấu thì Bùi Vũ Đường đột nhiên xuất hiện đằng sau cô, gọi cô.

Lâm Yên nghe tiếng liền xoay người lại.