Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 840: Dùng một tay, tôi cũng có thể thắng mấy người




tôi làm gì? Trong những anh em ở đây có ai không thể làm sư tổ của cô Lâm chứ?” “Nói thật, nếu chúng tôi biết đội xe nhà họ Hạ có quan hệ với cô Lâm Yên thì tôi tuyệt đối không đồng ý gia nhập, lại càng không bao giờ ký hợp đồng!” Lý Thao nói với Mạc Thư Vân, “Đội trưởng Mạc, anh là thần tượng của tôi! Đội trưởng của WW cũng là thần tượng của tôi, thực lực của anh ấy như thế nào không cần tôi nói thì ai cũng biết, nhưng anh lại nói cô Lâm Yên có thể thắng được đội trưởng của WW? Tất nhiên chuyện cô Lâm Yên thẳng WW là sự thật.

Nhưng vì sao WW lại thua, vì sao WW lại nương tay thì mọi người có thể lên mạng tìm hiểu một chút.

Cô Lâm Yên của chúng ta cướp hôn phu của em gái, la liếm biết bao thằng đàn ông trong giới giải trí, scandal nhiều vô số, cô ta muốn dụ dỗ đội trưởng Mạc hay đội trưởng WW chẳng phải là dễ như trở bàn tay!” “Tôi không có ý kiến gì với đội xe nhà họ Hạ chỉ là tôi không chấp nhận người có nhân phẩm như cô Lâm Yên mà thôi.

Tôi là fan của Lâm Thư Nhã, mỗi tác phẩm của Lâm Thư Nhã tôi đều xem cả.

Lâm Thư Nhã đối xử với cô ta tốt như vậy mà cô ta lại cướp vai diễn Yeva, ha ha...

tôi phục cô ta rồi đấy!” “Mấy người đã đủ chưa?!” Hạ Nhạc Phong tức giận quát ầm lên.

“Mấy người nói chị họ tôi là bình hoa? Chị họ tôi dùng một tay cũng có thể thắng mấy người!” “Thằng chúng tôi?” Hạ Nhạc Phong nói xong, Lý Thao nhếch môi nhìn Lâm Yên một cách khinh thường: “Được thôi, tôi sẽ để cô ta chạy trước năm giây, không cần cô ta thẳng mà chỉ cần đuổi kịp tôi thì tôi đây sẽ quỳ xuống xin lỗi cô ta, thể nào?”

“Được! Đây là câu nói!” Hạ Nhạc Phong quay sang nhìn Lâm Yên, nói: “Chị, chị đua với tên đó đi!” Nhưng mà Lâm Yên cứ như không hề nghe thấy, cô rút di động ra nói với Mạc Thư Vân: “Thư Vân, sắp đến giờ rồi, chúng ta đi thôi.” Lâm Yên nói xong, đám đội viên nhà họ Hạ ôm bụng cười to.

Đua còn không dám đua mà thắng được WW? Không thể không nói Lâm Yên đúng là một tay lão luyện, chuyện bất lợi cho bản thân sẽ không tham gia làm gì.

Trên đường đi, Mạc Thư Vân tò mò nhìn Lâm Yên, hỏi: “Nữ thần không giận sao?” “Giận?” Lâm Yên sửng sốt.

“Đám đội viên kia đó.” Mạc Thư Vân đáp.

“Anh nói gì thế?” Lâm Yên cười.

“Có gì mà phải tức giận, nếu ngày nào cũng vì mấy chuyện này mà tức giận thì chẳng phải tôi sẽ bị tức chết sao?” Lâm Yên không hề cảm thấy mấy đội viên kia nói quá đáng, so với những lời mắng chửi trên mạng thì mấy lời của bọn họ chẳng đáng để vào mắt.

Cô đã vô cảm với những lời mắng chửi đó thì xá gì mấy lời nói bóng gió của đám đội viên này Mạc Thư Vân ngạc nhiên nhìn Lâm Yên, sau đó không khỏi bất ngón cái: “Nữ thần thật độ lượng!” Lâm Yên mỉm cười, làm bộ dạng thản nhiên.

Trong bụng tể tướng có thể để được cả thuyền, nếu không phải cô còn trông cậy mấy tên đội viên kia đi thi đấu thì cô đảm bảo sẽ trở mặt ngay lập tức, lần lượt gõ nổ đầu cái đám loắt choắt này ngay.