Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 826: Thuật phong ấn của bùi tán tỉnh!




Địa vị của Dương Bách Hùng trong giới không cao nhưng cũng coi như có chút danh tiếng, cộng thêm lão ta đang đấu thầu một hạng mục của JM cho nên có tiến lên bắt chuyện cũng không quả đột ngột.

Vì vậy sau khi cân nhắn nửa ngày, cuối cùng Dương Bách Hùng vẫn gom hết dũng cảm đi tới trước mặt Bùi Duật Thành.

Dương Bách Hùng bê cái bụng bự của mình đi tới, tươi cười nịnh nọt nói: “Xin chào Bùi tổng, ngài có khỏe không? Tôi là ông chủ của Truyền thông Quốc tế Hằng Đạt, tên Dương Bách Hùng.

Gần đây tôi đang đấu thầu một hạng mục quảng cáo của quý công ty!”

Bùi Duật Thành nhìn Dương Bách Hùng, đôi mắt sau cặp kính gọng vàng tựa hồ dấy lên một ánh sáng lạnh, thế nhưng nó chỉ thoảng qua, phảng phất như là ảo giác.

Nhưng mà ánh mắt đấy đã đủ khiến Dương Bách Hùng sợ đến vỡ mật rồi.

Chuyện vừa rồi là sao? Sao ánh mắt của Bùi Duật Thành nhìn lão ta lại đáng sợ như vậy? “Rất vui được gặp Dương tổng.” Bùi Duật Thành như cười như không nói.

Mãi đến khi Bùi Duật Thành lên tiếng thì lão ta mới tỉnh táo lại.

Nhất định lão ta nhìn lầm rồi.

Có vẻ Dương Bách Hùng không ngờ Bùi Duật Thành lại thân thiện như thế, thậm chí còn phản ứng lại lão ta nữa cho nên vô cùng mừng rỡ, sau đó bắt đầu thao thao bất tuyệt nói với Bùi Duật Thành về hạng mục quảng cáo kia.

“Bùi tổng, không phải tôi tự thổi phồng nhưng Truyền thông Quốc tế Hằng Đạt của chúng tôi là số một số hai trong giới.

Mấy hạng mục này nếu như ngài có thể giao cho chúng tôi thì chắc chắn chúng tôi sẽ khiến ngài không thể soi mói được, còn CÓ...”

Lâm Diệu Thông thấy Dương Bách Hùng có thể trò chuyện với Bùi Duật Thành như vậy thì càng muốn gả Lâm Yên cho lão ta.

Mặc kệ thế nào ông ta cũng phải bắt Lâm Yên xin lỗi Dương Bách Hùng, dỗ lão ta vui vẻ lại mới được!

Từ đầu tới cuối Bùi Duật Thành chỉ lẳng lặng lắng nghe, trên mặt không nhìn ra chút dị thường nào.

Bùi Nam Nhứ ngồi một bên không dám nói lời nào, chỉ không ngừng uống trà, mà Lâm Yên thì khẩn trương đến mức toát đầm đìa mồ hôi.

Xem thái độ của Bùi Nam Nhứ thì có vẻ như anh ta đã nói hết mọi chuyện cho Bùi Duật Thành rồi.

Thế nhưng lúc này khi đối diện với Dương Bách Hùng, vẫn không hề nhìn ra anh có bất cứ dấu hiệu nổi giận nào.

Chẳng lẽ đây là bình yên trước cơn bão sao ...? Hoặc có lẽ là cô nghĩ quá nhiều rồi, đại lão như Bùi Duật Thành có sóng to gió lớn gì chưa từng thấy qua, sao lại có thể vì chút chuyện nhỏ này mà nổi giận chứ?

Trong phòng, mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau.

“Ha ha, vậy không làm phiền Bùi tổng nữa, hy vọng chúng tôi có thể may mắn có được hạng mục này.

Truyền thông Hằng Đạt chắc chắn sẽ là sự lựa chọn khiến ngài hài lòng nhất.

Hôm nay vội vàng nên tôi chưa chuẩn bị gì cả, nếu như có cơ hội tôi hy vọng có thể mời Bài tổng tới chỗ của tôi, nhất định tôi sẽ chiêu đãi ngài thật long trọng!” Dương Bách Hùng còn ảo tưởng có thể mời Bùi Duật Thành ăn cơm riêng.

Dương Bách Hùng cũng biết với thân phận và địa vị của lão ta, có thể nói một hai câu với Bùi Duật Thành đã là quá may mắn rồi.

Cho nên lão ta không dám dông dài khiến đối phương không vui, sau khi nói mấy câu thì thức thời lui xuống.

Sau đó cho dù Thái Hồng An dẫn vài lão tổng tới lân la nói chuyện với Bùi Duật Thành thì bọn họ cũng chỉ dám cẩn thận nói vài câu tự giới thiệu bản thân, để đối phương quen mắt.

Trong thời gian này, Lâm Yên vẫn cố gắng giảm cảm giác tồn tại của mình xuống càng sớm càng tốt, đồng thời âm thầm nhích xa từng chút từng chút một.

Cũng may Bùi Duật Thành đang bận cho nên sẽ không để ý đến cô.

Một lúc sau, Lâm Yên thành công nhích được một đoạn không nhỏ.

Hay lắm, hy vọng ở ngay trước mắt rồi

Thấy Có thể thừa dịp đối phương không chú ý để chạy đi thì đột nhiên Bùi Duật Thành lại nhàn nhã ngả lưng vào ghế sofa, một tay gõ tàn thuốc lá, tay còn lại cứ thế...

đặt lên đùi Lâm Yên!!!

Lâm Yên bất ngờ bị phong ấn ngay tại chỗ: “!!!”