Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 822: Bị ép buộc phải lập gia đình




Lão ta thâm độc nhìn về phía Lâm Diệu Thông: “Lâm tổng, ông dạy con gái tốt quá nhỉ!”

Trong một khu chế xa hoa hình chữ U, phía trước đặt một chiếc bàn trà bằng đá cẩm thạch đang có một đám khách khứa ngồi đánh bài chơi xúc xắc, một bên xì xào bàn tán chuyện cười này.

“Kia là Lâm Yên đóng trong Kỳ phùng địch thủ sao?! Có chuyện gì mà họ to tiếng thế nhỉ?”

“Còn Có chuyện gì được nữa, Lâm Diệu Thông muốn tác hợp con gái của ông ta với Dương Bách Hùng.

Kết quả cô ta không biết tốt xấu, làm bẽ mặt Dương Bách Hùng ngay tại chỗ!”

“Không phải chứ? Lá gan cũng lớn thật đấy, ngay cả Dương Bách Hùng mà cô ta cũng dám đắc tội sao?”

Lúc này, Lâm Diệu Thông đang trừng mắt cảnh cáo Lâm Yên rồi kéo cô sang một bên, sau đó khẩn trương nói nhỏ: “Mày câm mồm cho tao! Cái gì mà bạo lực, chỉ cần mày ngoan ngoãn nghe lời lão ta thì sao lão có thể đánh mày được? Huống hồ đàn ông thi thoảng động tay động chân một chút cũng là chuyện bình thường.

Dương tổng có cái gì mà không tốt? Chẳng qua chỉ là lớn tuổi một chút.

Mày gả qua đó ít nhất còn có danh phận, gả đi rồi mày không cần làm gì cả, không lo ăn uống, biết bao đứa con gái thèm muốn vận may tốt như vậy mà mày còn muốn thế nào?!”

Nghe giọng điệu như thể lấy được lão già họ Dương là cô đã chiếm được món hời lớn của Lâm Diệu Thông thì Lâm Yên chỉ biết phì cười: “Nếu đã tốt thế, sao ông không để dành cho Lâm Thư Nhã đi?”

Lâm Diệu Thông hít sâu một hơi, nói: “Mày còn mặt mũi mà nhắc đến Thư Nhậ? Mày so được với Thư Nhậ? Cả ngày chỉ biết lêu lổng ở bên ngoài, còn chưa tốt nghiệp cấp ba lại còn gây một đống tại tiếng như thế, nếu không phải nể mặt Lâm Diệu Thông này thì ngay cả cơ hội nhìn thấy Dương Bách Hùng mày cũng không có đâu! Đúng là không biết tốt xấu! Với điều kiện của mày còn định gả cho ai? Chẳng lẽ mày muốn tìm một công tử danh môn thế gia giống như Hàn Dật Hiên sao? Nằm mơ giữa ban ngày!”

Lâm Diệu Thông nói xong, thẳng thắn ra lệnh: “Còn không mau đi xin lỗi Dương tổng đi?! Mày muốn chết cũng đừng kéo tao vào, đừng trách tạo không nhắc nhở mày, với thủ đoạn của Dương Bách Hùng thì tao cũng không bảo vệ được mày đâu!”

Lâm Yên cũng từng nghe về nhân cách của Dương Bách Hùng.

Lão già này cực kì coi trọng mặt mũi, một khi mang thì sẽ vô cùng nhỏ nhen, tính toán.

Lão ta nổi tiếng ác độc, trong giới không ai dám dây vào lão ta.

Loại người độc ác như vậy một khi đã dính vào sẽ rất khó thoát.

Lúc này, đám người trong phòng đều tỏ vẻ chuyện không liên quan đến mình mà thờ ơ lạnh nhạt, không có bất cứ người nào dám ra mặt.

Lâm Yên đang định lên tiếng thì đằng sau bất ngờ vang lên một giọng nói quen thuộc: “Cô Lâm!” Bùi Nam Nhứ ...

Chẳng biết Bùi Nam Nhứ đã tới đây từ lúc nào, anh mang nụ cười như gió xuân đi tới bên cạnh Lâm Yên, nói: “Thật trùng hợp, không ngờ lại gặp cô ở đây.”