Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 795: Đại lão ra tay




“Chúng nó nói...

có phải anh mua bằng lái không mà với trình độ lái xe như vậy cũng dám ra đường, may mà cái xe không biết nói, nếu không...

Còn cái thằng đầu định thì nói anh yếu ớt như đàn bà, hỏi anh là nắm đấm của anh có phải là năm đầm của quả phụ hay không mà đánh không đau...” Lâm Yên nói một hơi, sau đó một tiếng động thật lớn vang lên, cái đầu trên cổ của gã đầu đinh hoàn toàn cúi gằm xuống đất.

“Quỳ xuống.” Người đàn ông mắt xanh nói.

Rầm!!! Một giây sau đó, hai cái đầu gối của gã đầu đinh lập tức quỳ rạp xuống, “hôn nhẹ” với đất mẹ.

Lâm Yên thấy vậy không khỏi líu lưỡi, rốt cuộc người đàn ông này có lai lịch thế nào? Đám người truy đuổi cô có thân phận không đơn giản, hôm ở bãi biển nếu cô không mất lý trí thì cũng khó mà đối phó được bọn chúng.

Thế mà đứng trước người đàn ông mắt xanh này, bọn chúng lại không chịu nổi dù chỉ một chiều, đây hoàn toàn là đơn phương áp đảo.

“Thả anh ấy ra!” Một gã gầm lên, dáng vẻ như muốn ra tay.

Nhưng gã còn chưa kịp làm gì thì người đàn ông đã tung một nắm đấm ra.

Rầm!!! Lâm Yên tận mắt trông thấy cái gã vừa định xông lên bay xa hơn mấy mét như một con diều đứt dây.

Sau khi cơ thể rơi xuống đất vẫn còn lăn thêm mấy mét nữa...

“Nắm đấm của quả phụ này mạnh lắm đấy.” Người đàn ông nhếch môi, lộ ra một nụ cười xấu xa.

Lâm Yên: “.” Đại lão đây rồi!

Mặc dù trình độ lái xe của người này chỉ hợp lái xe trẻ con, thế nhưng trình độ đánh nhau thì...

khụ, có thể cho điểm tuyệt đối! “Cái tên chết tiệt này...

rốt cuộc mày là ai, sao lại muốn nhúng tay vào chuyện của bọn tao? Mày biết bọn tao là ai không.

Nếu bây giờ mày rời đi thì bọn tao có thể bỏ qua cho mày...” Gã đầu đinh bị ép quỳ hẳn xuống đất nhưng vẫn ngoan cố nói.

“Dich.” Người đàn ông lại nhìn về phía Lâm Yên một lần nữa.

Lâm Yên gật đầu lia lịa, có điều mấy câu này hơi khó hiểu cho nên cô cần phải suy nghĩ một chút để tìm từ thích hợp.

Một lát sau, Lâm Yên ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói: “Chắc nói là...

anh xong đời rồi, bọn chúng có lại lịch lớn lắm, anh dám trêu vào bọn chúng thì đời này của anh coi như toang! Đến thượng đế cũng không cứu được anh, anh phải quỳ xuống gọi bọn chúng là ba thì bọn chúng mới có thể suy nghĩ tha cho cái mạng chó của anh.” Lâm Yên dứt lời, người đàn ông lại nhíu mày nói: “Nhưng vừa rồi tên này nói rất ngắn.” “Aiz, ngoại ngữ chính là như vậy đấy, đằng nào ý của nó cũng là như thế cả.” Lâm Yên chân thành.

“Hiểu rồi.” Người đàn ông không tiếp tục truy hỏi nữa và rút cái chân ra khỏi cổ gã đầu định.