Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 679: Bối rối




Trên mạng có đủ loại câu trả lời khiến Lâm Yên hoa cả mắt.

Cái gì mà cùng ăn chung một cây kem, dùng hai cái ống hút uống cùng một ly nước, mùa đông nhét tay vào trong túi áo của đối phương, dùng ava đôi, mặc đồ đôi, ăn xong cùng nhau đi dạo, tới công viên chơi vòng quay ngựa gỗ, cạo râu cho đối phương, dẫn đối phương đi ăn bún cay, cùng đi dự lễ hội âm nhạc...

Đết...

Chỉ là “in a relationship” thổi mà, đâu ra lắm chuyện cần làm như thế??? Làm mấy chuyện nhàm chán đó có ý nghĩa gì? Chẳng thà cùng nhau đua xe...

Mấy cái “kế sách tăng tiến tình cảm” này chẳng khoa học chút nào! Lâm Yên vừa đọc vừa thở dài, nghĩ đến nhân sinh đúng là không ai biết được chữ “ngờ”.

Mấy tháng trước cô còn đang hỏi “Làm thế nào để nói chia tay với bạn trai” mà hiện tại câu hỏi đã biến thành “Làm thế nào để tăng tình cảm bạn trai” rồi.

Xem đến nửa đêm, cái bụng nhỏ của Lâm Yên bắt đầu nổi trống.

Lúc này đã qua giờ ăn tối rất lâu, cộng thêm cơ thể của cô tiêu hao năng lượng nhiều hơn người bình thường nên cô nhanh chóng đói bụng.

Có điều, nếu là cơm của Bùi Duật Thành nấu thì có đánh chết cô cũng không dám ăn!

Cũng may cô có dự trữ không ít đồ ăn vặt...

Lâm Yên mở ngăn kéo lỗi chocolate, kẹo, mì ăn liền, còn cả que cay...

ra, vừa ăn vừa tiếp tục tìm hiểu.

Tìm được thông tin có ích còn cố ý lấy sổ tay ra chép lại.

Sự nghiêm túc này có thể sánh ngang sự nghiêm túc lúc cô học tập trau dồi luyện tập diễn xuất của mình.

Bất tri bất giác đã gần nửa đêm, lúc này Lâm Yên mới đặt bút xuống chuẩn bị đi vệ sinh rồi đi ngủ.

Sau khi tắm rửa, thay đồ sạch sẽ, Lâm Yên ngồi xuống trước bàn, chỉnh sửa lại những “kế sách” vừa học được hôm nay lại một chút.

Khi đang sắp xếp lại, đột nhiên cô cảm thấy hơi chóng mặt, như thể có một nguồn lực chẳng biết từ đâu ra đang lôi kéo cô chìm vào hôn mê.

Chuyện gì thế này? Chẳng lẽ cô quá mệt sao? Buồn ngủ đến mức hôn mê Không đúng, cảm giác này còn hơn thế nữa...

Lại còn có chút quen thuộc...

Thôi! Thôi toang rồi! Là...

là con quỷ háo sắc kia...

Lâm Yên hấp tấp tìm thanh kiếm gỗ đào nhưng cô còn chưa kịp đứng lên thì một giây sau đó hai mắt cô tối sầm lại, mất đi ý thức...

Lúc “Lâm Yên” mở mắt ra lần nữa thì đôi mắt hoàn toàn tỉnh táo, không còn buồn ngủ.

Đôi mắt lạnh băng, không có bất cứ độ ấm nào.

Mấy phút trước, Bùi Duật Thành đang ngồi dựa vào đầu giường chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.

Muốn đi vào giấc ngủ cũng không phải chuyện dễ dàng.

Cho dù trước mặt Lâm Yên, anh luôn biểu hiện bản thân mình rất bình thản kiềm chế, thế nhưng lại không thể dối gạt chính bản thân mình.

Cũng như lúc này đây, ý thức của anh cuối cùng đã thoát khỏi sự khống chế của anh mà đi vào cơ thể của Lâm Yên...

Anh đã quen với việc này nên không lạ lẫm gì.

Thế nhưng ngay sau đó anh hoàn toàn rối loạn.

Có vẻ như cô vừa mới tắm xong nên cả người thơm ngát mùi sữa tắm.

Đối diện anh có một chiếc gương, mà cô gái trong gương chỉ mặc một bộ váy ngủ mỏng manh, mái tóc vẫn còn hơi rũ nước, giọt nước men theo xương quai xanh lăn xuống dưới...