Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 613: Ngàn vạn lần đừng nói cho anh của anh biết tôi đang xem mắt




Bùi Nam Nhứ nghe vậy liền quay sang gật đầu với Lâm Diệu Thông và Dương Bách Hùng một cái coi như chào hỏi, sau đó dẫn Lâm Yên đi về ghế sofa trong góc.

Lâm Diệu Thông không ngờ Bùi Nam Nhứ lại ra mặt cho Lâm Yên, sắc mặt ông ta thay đổi liên tục.

Nếu như ông ta nhớ không lầm thì thời gian trước hình như Lâm Yên từng có scandal với Bùi Nam Nhứ.

Lẽ nào giữa Lâm Yên và Bùi Nam Nhứ thật sự có gì đó...

Thế nhưng Lâm Diệu Thông nhanh chóng gạt suy đoán này đi, chuyện này không có khả năng, tám phần mười là con gái ông ta lại la liếm người ta thôi.

Bùi Nam Nhứ với Lâm Yên là người cùng một công ty cũng từng đóng chung phim, có lẽ thật sự có công việc gì đó cần phải bàn bạc.

Nhưng mặc kệ Bùi Nam Nhứ có việc thật hay không thì anh ta cũng đã giải vây cho Lâm Yên, mà ông ta thì lại phải nể mặt.

Tuy Bùi Nam Nhứ chỉ là một nghệ sĩ, không có thực quyền gì ở Tập đoàn JM hay nhà họ Bùi nhưng tốt xấu gì anh ta vẫn mang họ Bùi.

Dương Bách Hùng thấy Lâm Yên làm lơ lão ta mà đi qua nói chuyện với Bùi Nam Nhứ thì sắc mặt trở nên vô cùng âm trầm.

Hết cách, Lâm Diệu Thông chỉ có thể bước đến an ủi Dương Bách Hùng: “Dương tổng, mong ngài đừng chấp nhặt với con bé, về rồi tôi nhất định sẽ mắng nó một trận!”

“Thôi đi, sợ rằng cô con gái này của ông cao giá quả, tôi đã ngần này tuổi lại còn kết hôn vài lần e rằng không với tới nổi!” Dương Bách Hùng liên tục cười lạnh.

“Dương tổng nói gì thế! Ngài rộng lượng một chút, tôi nhất định sẽ để con bé không biết phải trái này xin lỗi ngài! Mặc kệ ngài muốn nó xin lỗi thế nào cũng được, cho tới khi ngài nguôi giận mới thôi!” Lâm Diệu Thông không ngừng cam đoan.

Cách đó không xa, Sở Gia Nghêu thấy Bùi Nam Nhứ làm anh hùng cứu mỹ nhân như vậy thì ánh mắt càng thêm sâu xa, không cần nói cũng biết anh ta đang nghĩ cái gì trong đầu.

Bùi Nam Nhứ không để tâm đến ánh mắt hỏng hát của Sở Gia Nghêu, anh dẫn Lâm Yên ngồi xuống, rót cho cô cốc nước rồi hỏi: “Chị...

cô Lâm, chuyện vừa rồi là sao thế?” Lâm Yên nhún vai, nói: “Như anh thấy đó, ba tôi gọi tôi đến xem mắt, đối tượng chính là vị Dương tổng kia.”

Mặc dù Bùi Nam Nhứ cũng đã đoán trước được, thế nhưng sắc mặt vẫn không tránh khỏi phải trầm xuống: “Tuổi của Dương Bách Hùng không khác ba cô là bao, đã có một đống con cái lại còn có khuynh hướng bạo lực, danh tiếng trong giới tệ đến nỗi không thể chấp nhận được.

Sao ba của cô lại giới thiệu đối tượng như vậy cho cô được chứ?”

Lâm Yên nhún vai: “Ông ta lại không cảm thấy như vậy, ông ta cảm thấy tôi thế này mà gả được cho Dương Bách Hùng là tôi được lời.” Bùi Nam Nhứ giận dữ: “Sao lại có loại ba như thế này chứ, thế này có khác nào đẩy cô vào hố lửa? Nếu ông ta muốn tốt cho cô thì cho dù có giới thiệu một người bình thường nhưng chín chắn thực tế vẫn tốt hơn hạng người như Dương Bách Hùng!”

Lâm Yên nghe mà cảm thấy cảm động vô cùng, thần tượng của cô đúng là một thiên sứ vừa đẹp trai lại vừa lương thiện!

Bùi Nam Nhứ nhíu mày: “Chuyện này cô định giải quyết thế nào? Dương Bách Hùng rất hay ghi thù, thủ đoạn lại độc ác.

Hôm nay cô làm ông ta bẽ mặt trước bao nhiêu người thế này e rằng ông ta sẽ không từ bỏ ý đồ đâu!”