Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 588: Kỹ năng lái xe “siêu phàm” đến nỗi không dám nhìn




Nụ cười trên mặt Lâm Yên ngày càng sâu, cô hứng thú nhìn người đàn ông này.

Không thể không thừa nhận, người đàn ông trước mặt cô là một trong những người hiếm hoi có thể ép cô dừng xe lại, cho tới bây giờ cô mới chỉ bị ép dừng xe ba lần.

Lần đầu tiên, là đèn đỏ.

Lần thứ hai là khi đang ở trên đỉnh cao sự nghiệp đua xe.

Lần thứ ba chính là...

người đàn ông có kỹ năng lái xe “siêu phàm” đến nỗi không dám nhìn này.

Lâm Yên có thể thể với trời rằng nếu người này không cố ý tông xe ăn vạ thì trình độ lái xe của anh ta thật sự khiến người ta giận sôi máu.

“Thế nào? Sự thật không thể ngụy biện đúng không?” Lâm Yên nhìn người đàn ông vẫn đang âm trầm nhìn màn hình, nhẹ giọng hỏi.

Người đàn ông quay sang nhìn Lâm Yên: “Cô...

đã làm gì với nhật ký hành trình của của tôi đúng không?” Anh ta nói xong, nụ cười trên mặt Lâm Yên lập tức cứng đờ lại.

Cô vẫn cho rằng trên đời này không có nhiều kẻ không biết xấu hổ như cô...

cho đến khi gặp người đàn ông này.

Nhật ký hành trình mà còn có thể động tay động chân vào sao?!! Đời này cô chưa từng nghe thấy chuyện nào như vậy.

Ừ thì coi như có thể chỉnh sửa được đi, thế nhưng sau khi cô lên xe vẫn luôn ngồi cạnh anh ta mà! Mỗi một cử động đều ngay dưới mí mắt của anh ta thì cô động tay động chân lúc nào được? “Với kỹ thuật lái xe của tôi thì không thể nào đâm vào xe của cô được.” Gương mặt của người đàn ông nhanh chóng khôi phục lại vẻ không vướng bận nhân gian.

Đôi mắt màu xanh lục nhìn thẳng vào Lâm Yên, “Nếu như cô thừa nhận cô đã đâm vào xe của tôi thì tôi sẽ bỏ qua chuyện này.” Lâm Yên dở khóc dở cười, cái gì mà kỹ thật lái chứ, có phải anh ta có hiểu lầm gì với khả năng của mình hay không? “Đại ca, là anh đã đâm vào tôi đấy!Nhật ký hành trình mà còn làm giả được sao?” Lâm Yên méo mặt nói.

“Cô...

chắc chắn chứ? Tôi cho cô một cơ hội nữa, nói thật đi.” Ánh mắt người đàn ông lóe lên sự sắc lạnh.

“Được được được rồi là tôi đâm vào xe của anh, được chưa?” Lâm Yên thở dài, cô còn có thể nói gì nữa đây? “Cô đang lừa tôi đúng không?” Người đàn ông tiếp tục truy hỏi.

Lâm Yên: “...” Có ai đó tới cứu cô với! Cô thà bị đám người kia bắt đi còn hơn là đối mặt với tên thần kinh này! “Xin lỗi...

tôi không nên đổ oan cho anh.

Là do kỹ thuật lái xe của tôi có hạn lại thêm đoạn đường này khó đi nên tôi đã sơ ý đâm vào xe của anh.

Còn nữa, giáo viên dạy tôi lái xe đã chết, là bị tôi làm cho tức chết!” Lâm Yên nhắm mắt, nghiến răng nghiến lợi nói.

“Tốt lắm.” Nghe vậy, ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông mới dịu lại.

“Nhưng...

tôi không bồi thường cho anh đầu, nói trước cho anh biết thế!” Lâm Yên nói luôn.

Bắt cô thừa nhận kỹ thuật lái xe của cô không tốt? Ok, được thôi! Bắt cô bồi thường tiền? Mơ đi! “Không sao, tôi tha thứ cho cô, không cần bồi thường.” Người đàn ông thản nhiên nói.

Lâm Yên: “...” Thế tức là người đàn ông này không chịu được việc người khác nói kỹ thuật lái xe của anh ta dở? “Sau này ra đường lái xe cẩn thận một chút.” Người đàn ông tiếp tục nói.

Lâm Yên gượng cười, tôi lại thật cảm ơn sự quan tâm của anh quá cơ.