Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 547: Đêm độc thân trả thù xã hội




Mau cho tôi một ngụm sữa! Tôi đang ở ngay bên chân bà đó mau cho tôi sữa đi.

Đừng đánh con chim kia nữa, ông đây đáng giá hơn nó đấy!] [Đây Không Phải Xe Đến Nhà Trẻ: Ba ơi đừng đi nữa đừng đi! Quay lại! Đó là Kai đấy ba! Ba không đánh lại tên đó đâu! Mau quay lại..] [Đây Không Phải Xe Đến Nhà Trẻ: Chị dâu đừng đi nữa! Chị mới có cấp ba thôi, một mình không đánh được rồng đầu! Mau trở về!!] [Đây Không Phải Xe Đến Nhà Trẻ: Chị dâu đừng mà đừng mà! Em van chị sao chị lại chọn Thái Văn Cơ chứ, đừng chọn Thái Văn Cơ nữa! Bây giờ em nhìn thấy tướng đó là muốn ngất luôn rồi đấy!] [Cẩu Phú Quý: Lâm Yên!!! Bà là cẩu độc thân muốn trả thù thì xã hội thì cũng đừng thêm phiền cho ông đây có được không?!!] [Đây Không Phải Xe Đến Nhà Trẻ: Ba ơi con không muốn chơi nữa, a hu hu...) [Lâm Phát Tài: Lại chơi ván nữa.] [Cẩu Phú Quý: ..] [Đây Không Phải Xe Đến Nhà Trẻ: ..]

Sáng sớm hôm sau.

Khi Lâm Yên tỉnh lại thì phát hiện mình đang nằm trên giường ngủ của mình.

Cô chớp mắt, phản ứng đầu tiên là bật dậy.

May quá! Cuối cùng cô cũng lấy lại được cơ thể của mình rồi!

Dọa chết cô, lần này ý thức của cô bị cách ly với cơ thể lâu quá, cuối cùng cũng về được rồi.

Hình như được nửa chừng thì cô rơi vào hôn mê, hy vọng trong suốt khoảng thời gian dài như vậy, con quỷ háo sắc kia không làm ra chuyện gì khó nói.

Lâm Yên vội vàng đứng dậy cử động cơ thể.

Cũng may hôm qua đã tiêm và truyền dịch, cho nên hôm nay cái chân của cô đã bớt đau đi nhiều.

Cô đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, sau khi xác định không có gì khác thường thì đi ra ngoài phòng.

Vừa mới đi tới phòng khách đã thấy Bùi Vũ Đường nằm ngủ gục trên ghế sofa.

Nghe tiếng bước chân, Bùi Vũ Đường sợ đến mức giật mình tỉnh lại.

“Chị dâu...

chị dậy rồi à...” Bùi Vũ Đường mang theo hai tròng mắt đen sì ngồi dậy dụi mắt, trông cậu ta cứ như đã bị ai đó hành hạ cả đêm.

Sau khi thấy Lâm Yên đang đứng trước mặt, suýt nữa Bùi Vũ Đường lăn thẳng xuống sofa, cậu ta kinh hãi xua tay: “Chị dâu đừng chơi nữa đừng chơi nữa! Em xin chị tha cho em đi! Nếu chị thật sự muốn lên hạng thì em bỏ tiền...

bỏ tiền cho chị mấy người luyện cấp hộ được không...

xin chị tha cho em đi mà!” Lâm Yên nhìn dáng vẻ khóc lóc thảm thiết của Bùi Vũ Đường lại càng chẳng hiểu ra sao: “Cậu sao thế...

cái gì mà luyện cấp hộ? Đây là công việc của tôi thì tôi còn cần luyện cấp hộ làm cái gì?” Bùi Vũ Đường nghe vậy lại càng sợ hãi hơn: “Chị dâu, trêu em vui lắm à? Chị đi luyện cấp?” Lâm Yên nhíu mày: “Đúng thế, làm sao?” Bùi Vũ Đường nuốt nước bọt: “Không thể nào...

người khác luyện cấp hộ chỉ cần trả tiền, chị đây là muốn người ta trả bằng mạng!!! Người anh em tối hôm qua có phải có sở thích đặc biệt gì không ạ?” Thí dụ như thích bị ngược đãi chẳng hạn? Nếu không thì sao lại dám tìm chị dâu luyện cấp cùng chứ? Vốn dĩ ban đầu Bùi Vũ Đường tràn ngập địch ý với người có ID là Cẩu Phú Quý, thế nhưng sau buổi tối ngày hôm qua thì cậu ta chỉ còn cảm thấy đồng tình.

Lâm Yên nghe Bùi Vũ Đường nói vậy thì chẳng hiểu sao lại có dự cảm xấu, cô vội vàng cầm di động xem lịch sử trận đấu tối qua..