Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 546: Id tình nhân




Chơi game tốt lắm, ít nhất ở nhà chơi game an toàn hơn.

Sau đó, Bùi Vũ Đường vô tình nhìn thấy ID của Lâm Yên: “Hả...

Lâm Phát Tài...

Cái ID này của chị...

thật...

có ý nghĩa ghế...” “Ẽ, thứ hạng của chị dâu cao quá đi...

Ba ơi kéo con đi mà!” Bùi Vũ Đường đang kích động thì phát hiện Lâm Yên bị kéo vào một đội.

ID đã kéo cô có tên là “Cẩu Phú Quỷ“.

“Lâm Phát Tài, Cẩu Phú Quý...” Bùi Vũ Đường lẩm bẩm mấy lần rồi đột nhiên sợ hãi hét lên: “Con bà nó! Đây là ID tình nhân sao?” Sao chơi game thôi mà cũng lại gặp được một kẻ đang muốn đào góc tường nhà người khác hả trời! Lâm Yên nghe Bùi Vũ Đường hét lên như thế thì cạn lời.

Cái gì là ID tình nhân chứ? Đây là ID đồng đội có được không?! Kiếm tiền quan trọng hơn, tốt nhất cô vẫn nên nhanh chóng nghĩ cách hoàn thành đơn đặt hàng lớn này mới được.

“Chị gái thần tiên thông minh như vậy chắc chắn chơi game cũng rất giỏi đúng không? Chị giúp em đánh mấy ván đi! Hôm nay là ngày lễ nên tiền một ván tăng gấp đôi đấy.

Chị xem, chúng ta đang dùng chung một cơ thể nên tiến của em cũng là tiền của chị đúng không? Chúng ta phải kiếm bằng được số tiền này!” Lâm Yên tận tình khuyên nhủ.

“Chị dâu, mau thêm em với, thêm em với!” Bùi Vũ Đường thúc giục, cậu ta tuyệt đối không thể để hai người này chơi game riêng với nhau được.

Cậu ta phải làm cái bóng đèn tỏa sáng hết công suất còn cả tỏa cả nhiệt nữa! Bùi Duật Thành thấy tin nhắn dưới góc phải màn hình thì bấm đồng ý, sau đó kéo cả Bùi Vũ Đường vào.

[Cẩu Phú Quý: Lâm Yên, đây là ai?] [Đây Không Phải Xe Đến Nhà Trẻ: Tôi là em chồng của chị ấy!]

Bùi Vũ Đường lập tức nói ra thân phận của mình.

[Cẩu Phú Quý: Hay lắm, lúc trước thì nói có bạn trai bây giờ lại mọc ra cả em chồng!] [Đây Không Phải Xe Đến Nhà Trẻ: Vốn dĩ chị dâu của tôi đã có bạn trai rồi, bạn trai của chị ấy chính là anh của tôi.] [Cẩu Phú Quý: Hừm hùm hùm Lâm Yên, bà có bạn trai mà còn phải lưu lạc tới nỗi phải ngồi chơi game với con cẩu độc thân là tôi đây thì tôi tin sái cả cổ luôn đấy.

Rốt cuộc có chơi hay không đây, thời gian là vàng bạc!] Lâm Yên vừa thấy câu “thời gian là vàng bạc” thì lập tức thúc giục: “Chị gái thần tiên mau mau bắt đầu đi, đừng nghe hai tên đần độn này nói vớ vẩn, để em dạy chị vài quy tắc của trò chơi này trước.” Bùi Duật Thành: “Được.” Thấy đổi phương phối hợp như vậy Lâm Yên liền cảm thấy yên tâm, sau đó Lâm Yên bắt đầu tiến hành dạy cho đối phương một khóa huấn luyện khẩn cấp: “Trò chơi này chia làm ba đường: Trên, giữa và dưới.

Đường trên là đường đối kháng, thường là pháp sư đi đường này.

Đường dưới là xạ thủ và hỗ trợ.

Chị với Cẩu tử cùng đi đường dưới đi, chị chọn chơi xạ thủ còn cậu ta sẽ hỗ trợ cho chị.

Nếu Bùi Vũ Đường có thể lấy được tướng mà cậu ta thành thạo nhất thì tốt...” “Em thấy kiểu gì cơ thể của em cũng có trí nhớ, nên chị đánh sẽ không quá tệ đầu, hơn nữa kỹ thuật của Cẩu tử tốt lắm cho nên hai người đánh ở cấp này là đủ rồi.

Còn nữa, chị...” Đang hướng dẫn thì đột nhiên Lâm Yên cảm thấy ý thức của mình càng ngày càng bay xa, cô tiêu tốn quá nhiều sức lực cho nên không chịu nổi nữa, chưa nói xong đã rơi vào hôn mê.

Đại khái là ngay sau khi Lâm Yên rơi vào hôn mê thì Bùi Duật Thành đã cẩn thận chọn lấy...

Thái Văn Cơ”.

(*) Tên một tướng hỗ trợ của Vương Giả Vinh Diệu.

Sau khi vào trận, Bùi Duật Thành điều khiển Thái Văn Cơ loạng choạng bay vào rừng rồi bắt đầu đánh nhau.