Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 472: Quan hệ gì với cô?




ha...

t...tốt quá...” Má nó! Cái quái gì vậy chứ! Điền mất thôi! Lẽ nào đây cũng là mong muốn chôn giấu sâu trong lòng cô?

Không thể nào!

Lâm Yên ôm tâm tình nặng nề đi tới nhà cũ của nhà họ Hạ như đã hẹn, Mạc Thư Vân và Vân Hiên cũng vừa đến.

Hạ Định Khôn đã chờ sẵn ở cửa tiếp đón.

“Hôm nay đến sớm thế?” Lâm Yên vừa xuống xe đã thấy Mạc Thư Vân đang trò chuyện gì đó với Hạ Định Khôn ở trước cửa.

“Thần tượng, được gia nhập vào đội xe nhà họ Hạ thật sự là niềm hạnh phúc của tôi.

Ngày nào cũng có thể nhìn thấy cô.” Mạc Thư Vân nhìn thấy Lâm Yên liền cười nói.

“Chị..” Vân Hiên đứng bên cạnh thấy Lâm Yên, cũng chào hỏi.

“Tiểu Yên, mọi người đã tới đủ rồi, đi vào rồi nói.” Hạ Định Khôn lên tiếng.

Đám người Lâm Yên không tiếp tục trò chuyện nữa mà cùng đi vào trong nhà.

Hôm nay, trong phòng đã không còn thấy bất cứ đội viên nào của đội xe nhà họ Hạ nữa, chỉ có hai cha con Hạ Hùng và Hạ Nhạc Phong.

Vừa thấy Mạc Thư Vân, sắc mặt của hai cha con Hạ Hùng liền xấu hẳn đi.

Hai người bọn họ thật sự không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn mà Lâm Yên lại có thể tìm được một cao thủ, thậm chí lại còn đồng ý gia nhập đội xe nhà họ Hạ.

Cuộc đua đêm qua đã đủ để chứng minh tất cả, cho nên dù Hạ Hùng và Hạ Minh Khải khó chịu cỡ nào đi nữa cũng không thể tỏ thái độ.

“Chào Mạc đội trưởng.” Vừa thấy Mạc Thư Vân, Hạ Nhạc Phong lập tức đứng dậy chào hỏi.

“Đây là em họ của tôi, Hạ Nhạc Phong.” Lâm Yên giới thiệu.

Mạc Thư Vân gật đầu coi như chào hỏi, cười nói: “Người anh em Nhạc Phong, chị họ của cậu thường xuyên nhắc về cậu với tôi, nói kỹ thuật của cậu rất kém.” Anh ta nói xong, tất cả mọi người có mặt đểu sửng sốt, bao gồm cả Lâm Yên cũng ngây người.

Mạc Thư Vân...

thẳng thắn thật! Tuy trình độ của Hạ Nhạc Phong đúng là rất kém, nhưng thái độ vẫn còn tốt và biết rõ mình ở vị trí nào.

Khuyết điểm tuy nhiểu những ưu điểm cũng không thể bị che đậy.

Vẻ mặt của Hạ Nhạc Phong hơi xấu hổ, cậu ta len lén nhìn Lâm Yên trước rồi mới nói với Mạc Thư Vân: “Đúng vậy ạ, chị Yên nói không sai.

Kỹ thuật của em quả thật rất kém, nếu không phải do đây là đội xe của gia đình em thì có khi em đã không thể trở thành một tay đua rồi, em muốn học hỏi anh thật nhiều.” Mạc Thư Vân khẽ cười, đáp: “Vậy thì cậu cố gắng lên, nếu tôi đã làm đội trưởng thì tôi sẽ gánh vác trách nhiệm của mình.

Chị họ của cậu cũng đã nói rồi, đích thân tôi sẽ huấn luyện cậu nhưng nếu cậu không thể làm tôi hài lòng thì tôi không cho cậu thi đấu đâu.” Mắt Hạ Nhạc Phong lập tức sáng lên: “Đích thân đội trưởng huấn luyện em? Vậy thì tốt quá rồi! Anh yên tâm, chắc chắn em sẽ nỗ lực học tập.” “Đội trưởng?” Hạ Minh Khải ở bên cạnh lạnh giọng nói, “Đội trưởng của đội xe nhà họ Hạ là tôi, dù cho anh có gia nhập đội xe thì cao nhất cũng chỉ có thể làm đội phó!” “Ồ? Đội phó?” Mạc Thư Vấn quay sang nhìn Lâm Yên, hỏi: “Thần tượng, cái tên ăn bám ở đội xe nhà họ Hạ này có quan hệ gì với cô thế?”