Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 391: Con tới để báo tin cho ba




Nhất là cảnh quay chung với Bùi Nam Nhứ, nếu bỏ đi thì bộ phim này coi như hỏng hết!” Vừa nhắc tới Vệ Từ Phong thì tất cả mọi người đều lộ vẻ ngần ngại, Vệ Tiểu Thiên Vương không phải người dễ trêu chọc.

“Cách này không được cách kia cũng không được, thế đạo diễn Khương có cách gì? Phim sắp chiếu tới nơi rồi, bây giờ muốn đổi diễn viên quay lại cũng không kịp rồi! Dù sao phim hỏng còn tốt hơn là lỗ sạch vốn, đúng chứ?” Ngô Văn Hải không ngại tình hình thêm loạn, nói.

Không chỉ ông ta mà những thành viên khác trong đoàn làm phim lúc này cũng khó tránh khỏi có chút oán hận.

Phùng An Hoa không hề lên tiếng, ông ta đã hợp tác với Khương Nhất Minh nhiều năm, quan hệ xưa nay vẫn luôn tốt đẹp thế nhưng chuyện này trách nhiệm của Khương Nhất Minh thật sự rất lớn, không thể nào chối bỏ được.

Trong phòng họp, ai nấy đều mồm năm miệng mười nói ra oán giận của mình.

Đúng lúc này, Khương Nhất Minh đột nhiên đứng lên, nghiêm mặt nói: “Với tư cách là tổng đạo diễn của bộ phim này, tôi phản đối việc cắt bỏ các cảnh diễn của Lâm Yên.

Tôi quyết định phim sẽ được công chiếu đúng như lịch.

Đến lúc đó, nếu bộ phim này lỗ thì một mình tôi sẽ gánh chịu mọi hậu quả, tôi sẽ giải thích với phía nhà đầu tư! Được rồi, tan họp!” Khương Nhất Minh nói xong liền cúi người, chậm rãi cúi chào những người đang ngồi trong phòng.

Cả phòng họp lặng ngắt như tờ.

Hơn nửa ngày sau mới có người nhỏ giọng thì thầm: “Nếu như bộ phim này lỗ? Hừm, bây giờ đã biết chắc chắn là lỗ rồi!” “Đúng thế, không thấy phim của chúng ta bị mắng chửi thành cái dạng gì à? Không một nhà phát hành nào muốn chiếu phim của chúng ta cả, tất cả đều xếp suất chiều lúc nửa đêm...” “Aiz, vốn dĩ bộ phim này có thể kiếm tiền lớn nhưng lại bị ai đó phá hỏng, đúng là xui xẻo mà.

Lần này, đạo diễn Khương nhìn sai người rồi mà còn chết không chịu thừa nhận...”

Vân Gian Thủy Trang.

Sau khi vượt qua đêm kinh hoàng vào ngày đầu tiên thì những ngày sau coi như sóng yên bể lặng.

Bùi Duật Thành bề bộn công việc, thường về nhà khi trời đã tối muộn, cho nên hai ngày nay Lâm Yên gần như không hề chạm mặt Bùi Duật Thành.

Tính đến hiện tại thì hai người vẫn đều bình an vô sự.

Lâm Yên chán chường lăn lộn trên giường cầm di động đọc tin tức.

Đến khi cô nhìn thấy thông báo mới nhất của công ty Giải trí Khải Tinh thì khẽ nhếch môi một cái.

Cái tên Cao Chí Uy này đúng là không biết xấu hổ, không những dám lợi dụng cô để tăng hảo cảm cho Khải Tinh, lại còn ra vẻ mình là sứ giả chính nghĩa, thay trời hành đạo nữa...

Có điều, cô chẳng buồn giải thích hay làm sáng tỏ chuyện này nữa.

Hiện tại cô không mở miệng đã bị mắng chửi đến lút đầu, cô mà lên tiếng nữa thì còn chẳng biết đến mức độ nào nữa.

Vì “Kỳ phùng địch thủ” sắp được công chiều nên cô lại được “chào đón” bằng một làn sóng chửi bới mới của cư dân mạng.

Công việc của cô là đóng phim, thế nên cô chỉ cần làm tốt bổn phận công việc của mình, xứng đáng với những đồng thù lao cô nhận được là được.

Còn về phần doanh thu phòng vé thể nào thì đây không phải là vấn đề cô có thể can thiệp.

Tất cả chỉ có thể đợi xem phản ứng của công chúng sau khi xem phim.

“Ba oi!” Ngoài phòng truyền đến tiếng gọi của Bùi Vũ Đường.

“Cửa không khóa, vào đi.” Lâm Yên đáp.

Nghe Lâm Yên cho phép đi vào, Bùi Vũ Đường mới đi vào.

“Sao cậu lại tới đây?” Lâm Yên hỏi Bùi Vũ Đường.

Bùi Vũ Đường nịnh nọt: “Đương nhiên là tới để báo tin cho ba rồi!” Tiện đường hưởng ké phòng chơi game và hồ bơi của biệt thự.