Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 348: Cô muốn làm cái gì?




Tình huống này chỉ có hai khả năng.

Một, là điên! Cô ta không tới để đua xe mà là để tự sát! Hai, là hoàn toàn có nắm chắc! Tức là luôn nắm chắc khả năng có thể xử lý tốt tất cả tình huống có thể phát sinh.

Có điều, đội viên WW lại không muốn đánh cuộc.

Bọn họ tới đây để tranh tài chứ không phải đến để tranh quan tài với người khác! Nếu không nhường đường thì nhất định sẽ xảy ra sự cố, người tàn xe nát là chuyện hoàn toàn có thể.

“Ô!” Đội trưởng của WW thông qua kính chiếu hậu phát hiện chiếc xe màu bạc phía sau đang duy trì một khoảng cách bám sát hắn.

Thông thường trên đường đua luôn có rất nhiều chướng ngại, không phải khi nào các tay đua cũng có thể chạy xuyên suốt được.

Thế nên, chỉ cần biết cách xử lý thì việc rút ngắn khoảng cách giữa hai xe hoàn toàn là chuyện trong tầm tay, trừ khi xe cộ có vấn đề mới không thể thực hiện được.

Thậm chí, nếu kỹ thuật của tay đua tốt hơn nữa thì có thể duy trì một khoảng cách nhất định giữa hai xe, không để xảy ra va chạm.

Nhưng hiển nhiên tình huống bây giờ không giống như thế.

Lúc này, chiếc xe màu bạc đang bám sát phía sau xe của đội trưởng WW, mà khúc cua cuối cùng phía trước lại quá hẹp, không có bất cứ không gian nào có thể vượt lên.

Thậm chí còn không có gờ giảm tốc hỗ trợ...

Dựa theo lẽ thường thì xe của Lâm Yến hoàn toàn không có khả năng vượt lên.

“Muốn vượt sao? Vậy tới đây đi.” Đội trưởng của WW mỉm cười điều khiển xe tiến vào khúc cua cuối cùng.

Lâm Yên nhìn đường đua trước mặt như có điều suy nghĩ, đồng thời gần như cùng lúc tiến vào khúc của cô liền bẻ lái đánh xe về phía bên trái...

về phía gờ dốc ở rìa mép đường đua.

“Cô ấy...

muốn làm cái gì?!!” Phía dưới khán đài, Thần Z kinh ngạc trợn tròn mắt, làm như vậy có khác nào rời khỏi đường đua??? Một khi đã ra khỏi đường đua đồng nghĩa với việc lập tức bị loại.

Nhưng Lâm Yên không cho bọn họ cơ hội nghĩ nhiều, chiếc xe màu bạc đã xông thẳng lên gờ dốc trong nháy mắt.

Đồng thời ngay lúc đó, tốc độ của chiếc xe cũng tăng lên.

Rầm!!!

Một giây sau đó, trong ánh mắt khó tin của tất cả mọi người, chiếc xe màu bạc vọt thẳng lên gờ dốc khiến cả chiếc xe như bay lên.

Giữa không trung, Lâm Yên điều khiển vô lăng hướng về phía bên phải hết cỡ.

Chiếc xe màu bạc gần như rời khỏi đường đua lúc này đã quay trở lại giống như một kỳ tích.

Rầm! Một tiếng vang thật lớn vang lên.

Chiếc xe màu bạc rơi xuống mặt đường, nói đúng hơn là rơi thẳng xuống phía trước xe của đội trưởng WW.

“Cái gì?!! Đội tưởng Ww - Trương Hạo nhìn chằm chằm chiếc xe màu bạc vừa mới chạm đất kia, đồng tử co lại.

Vừa rồi anh ta vẫn luôn quan sát kính chiếu hậu nên đã chứng kiến rõ ràng chiếc xe kia vừa mới làm gì.

Lúc này đầu óc của anh ta hoàn toàn trống rỗng, cứ thế ngơ ngác nhìn chiếc xe màu bạc lao thẳng về đích mà chính mình lại không có bất cứ cơ hội nào để xoay chuyển tình thế.

Tất cả xảy ra quá nhanh và quá bất ngờ.

“Đùa...

đùa...

đùa nhau à!” Những đội viên của đội xe nhà họ Hạ dưới khán đài cũng khiếp sợ há hốc mồm.

Ngay cả lão gia tử Hạ Định Khôn cũng ngây ra, đờ đẫn tại chỗ.

Ngay từ lúc Lâm Yên vượt qua Hạ Minh Khải là bọn họ đã cảm thấy có điều bất thường, cho đến lúc này...

Lâm Yên đua quá xuất sắc! Từng thao tác đều vô cùng xuất sắc!