Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 347: Kẻ điên phá vòng vây




Vì chiếc xe không có hệ thống hỗ trợ ổn định cho nên biên độ đánh võng của chiếc xe rất lớn.

Đúng lúc này, khi bánh xe phải phía trước vừa trượt ra mép đường thì chiếc xe màu bạc đột nhiên tăng tốc lướt lên.

Khúc cua đầu tiên này rất ngắn, sau khi chiếc xe màu bạc lướt qua vẫn còn ở trong trạng thái mất khống chế, mà ngay phía trước nó lại là một chiếc xe của đội xe nhà họ Hạ.

“Con bà nó!” Tay đua nhà họ Hạ đang lái thì đột nhiên nghe thấy tiếng động cơ gầm phía sau bèn vô thức nhìn vào kính chiếu hậu.

Chiếc xe của Lâm Yên coi xe của anh ta như một khúc cua khác, nhẹ nhàng vượt qua từ phía bên trái.

Sau khi vượt qua, Lâm Yên nhẹ nhàng chuyển hướng để ổn định lại xe đồng thời cũng ổn định lại phương hướng rồi lại lao vút đi.

Bình luận viên: “Quá đẹp! Thao tác vừa rồi thật sự quá đẹp! Tay đua này của đội nhà họ Hạ đúng là có chút tài năng, trong tình huống tắt tất cả hệ thống hỗ trợ ổn định mà vẫn có thể hoàn thành khúc của một cách mượt mà, thậm chí còn coi xe đua của đội mình thành một khúc cua phụ mà vượt qua! Nice!!!” “Đùa à? Đó mà là Lâm Yên?” Tay đua bị Lâm Yên vượt mặt vô cùng khiếp sợ.

Bởi vì Lâm Yên đã đóng toàn bộ hệ thống hỗ trợ ổn định cho nên tốc độ của chiếc xe vượt xa tốc độ bình thường.

Chỉ trong chớp mắt cô đã vượt qua toàn bộ những tay đua của đội xe nhà họ Hạ.

Ngay phía trước cô lúc này chính là xe của Hạ Minh Khải.

“Sao nó lại đuổi lên đây được!” Hạ Minh Khải sửng sốt khi thấy chiếc xe màu bạc của Lâm Yến trong gương chiếu hậu.

Sau đó, hắn gần như vô thức điều khiển xe mình chặn phía trước chiếc xe màu bạc, không cho Lâm Yên vượt qua.

“Vướng víu!” Lâm Yên không chút đổi sắc mà mạnh mẽ ép xe của Hạ Minh Khải phải nhường đường cho xe cô.

Sau khi vượt qua, cô cố tình giẫm phanh ngay trước mặt xe của Hạ Minh Khải khiến hắn phải tái mặt thắng gấp.

Thế nhưng, dù hắn có làm vậy thì chiếc xe vẫn theo quán tính lao về phía trước.

Ngay khi xe của Hạ Minh Khải chuẩn bị va chạm vào xe Lâm Yên thì cổ nở một nụ cười, rồi nhấn mạnh chân ga phóng đi như một tia chớp.

“Chết tiệt!”

Lúc này, xe của Hạ Minh Khải đã hoàn toàn dừng lại, cả người hắn đầm đìa mồ hôi lạnh.

Con nhỏ này rõ ràng là cố ý chơi hắn! Hạ Minh Khải cảm thấy không thể tin nổi, sao Lâm Yên lại biết đua xe, thậm chí còn có thể vượt qua hắn trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy nữa!

Chiếc xe đua màu bạc lúc này đang đuổi sát nút từng chiếc xe đua thuộc đội WW phía trước.

“Cô ta điên rồi sao?” “Đừng có cản cô ta! Cô ta đã đóng hết hệ thống hỗ trợ ổn định rồi! Cô ta sẽ đâm thật đấy!” Một đội viên WW mặt mũi trắng bệch, đầm đìa mồ hôi thông báo.

Nếu không phải anh ta tránh nhanh thì suýt nữa đã đồng quy vu tận với chiếc xe màu bạc kia rồi! “Đội trưởng, tôi không chịu nổi nữa...

kẻ điên này phá vòng vây rồi! Cô ta sẽ đuổi kịp anh ngay thôi!” Một đội viên của WW không cam lòng dừng xe lại, điều chỉnh bộ đàm thông báo với đội trưởng WW.