Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 297: Một tay cô ấy giành được thắng lợi cho nhà họ hạ!




chỉ dẫn chuyên nghiệp của hoa tiêu?” Một đội viên của nhà họ Hạ chấn động thốt lên.

“Là chỉ dẫn lâm thời!” Một người khác khó tin nói.

Chỉ dẫn lâm thời không phải căn cứ vào tình hình đường đua có sẵn mà căn cứ vào tình huống địa hình cũng như những sự việc có thể phát sinh khi đó để tổng hợp lại rồi đưa ra số liệu cũng như hành động chuẩn xác nhất.

Nhưng mà, dù có là một hoa tiêu chuyên nghiệp cũng không thể làm được đến như thế này!

“Đó là hoa tiêu của ai?!”

“Hình như là của...

Hạ Nhạc Phong?” “Cô ta? Sao có thể)

“Không thể nào là cô ta được!”

Đám thành viên nhà họ Hạ nhao nhao lên, dù có thể nào bọn họ cũng không tin nổi hoa tiêu chuyên nghiệp kia là Lâm Yên.

“Phanh lại.” Tiếng của Lâm Yên lại tiếp tục truyền ra.

“Chị Yên, sao thế?” “Ở đây chờ là được.” “A? Không chạy nữa sao?” “Đừng nói chuyện, nghe tôi chỉ huy.” Cảnh tượng diễn ra tiếp theo trên màn hình khiến tất cả thành viên của đội xe nhà họ Hạ sững sờ há hốc mồm.

Chiếc xe màu bạc đang đứng yên đột nhiên nhiên lao ra, ngăn cản hai chiếc xe đang giữ vị trí thứ nhất và thứ hai của đội xe Lão Thang.

Dưới sự phán đoán và chỉ huy cực kì chuẩn xác của Lâm Yên, hai tay đua kia dù có làm thế nào cũng không thể vượt qua được chiếc xe màu bạc của Hạ Nhạc Phong.

Mọi người còn đang sững sờ thì tiếng nói của Lâm Yên lại vang lên một lần nữa.

“Mở bộ đàm lên bảo ông ngoại nói với Hạ Minh Khải sau khi tới thì vượt lên từ bên phải, tốc độ phải thật nhanh.” Không đợi mọi người kịp nói gì, chiếc xe của Hạ Minh Khải vốn dĩ xếp thứ ba đã đuổi tới.

Chiếc xe màu bạc của Hạ Nhạc Phong nhanh chóng nhường cho Hạ Minh Khải một chút không gian để hắn ta thuận lợi vượt qua.

Sau đó, các thành viên của nhà họ Hạ tận mắt nhìn thấy từng chiếc xe đua của nhà họ Hạ được chiếc xe màu bạc ấy nhường chỗ để vượt qua.

Thậm chí không chỉ để bọn họ vượt qua mà lại còn có thể tài tình ngăn lại xe của đội Lão Thang!

Lúc đó bọn họ đang tập trung lái xe nên không có cảm giác gì, nhưng sau khi nhìn cảnh đặc tả, nhất là cảnh đã được quay chậm lại thì lại đã cảm nhận rõ ràng hơn! “Chuyện này...

chuyện này...

xe của tôi cũng...

đừng có lừa người chứ!” Vương Liều khó tin nhìn chằm chằm vào màn hình, chiếc xe vừa được chiếc xe màu bạc kia cho vượt qua chính là xe do cậu ta lái.

“Chuyện này.” Lão gia tử Hạ Định Khôn cũng đứng bật dậy với vẻ mặt hết sức chấn động.

Thế nhưng sắc mặt của Hạ Hùng lại âm trầm đến mức có thể chảy ra cả nước, sắc mặt của Hạ Minh Khải cũng ngày càng trở nên xấu xí.

“Lùi lại!”

Tiếng của Lâm Yên lại vang lên.

“Ôm đường bên phải, quay xe lại.” “Chị Yên, chị định làm gì vậy, có thể nói cho em biết không?” “Bánh xe của Hạ Minh Khải sắp nổ.”.

Sau đó là một tiếng nổ vang trời, xe của Hạ Minh Khải nổ bánh.

“Đâm đẩy xe Hạ Minh Khải.” Lại là tiếng của Lâm Yên.

Xem đến đây, tất cả mọi thành viên của đội xe nhà họ Hạ đều im thin thít, trên mặt ai nấy đều là vẻ không thể tin nổi.

Hạ Minh Khải vừa rồi vẫn còn dương dương đắc ý, tự cho mình là công thần lúc này hoàn toàn câm lặng.

Chuyện này không có khả năng!