Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 277: Điên cuồng ám chỉ




đứng thứ hai từ dưới đếm lên!” “Nhưng mà lần này, xem ra Hạ Nhạc Phong đã quyết tâm rửa nhục, từ bỏ vị trí thứ nhất mà cướp lấy vị trí thứ hai đếm ngược từ dưới lên của Trương Nghị!” “Không biết Trương Nghị có thể đoạt lại vị trí của mình một lần nữa hay không?” “Được rồi, chúng ta cùng chờ xem.”

Phòng xem VIP số 2.

Vệ Từ Phong không thể tin nổi mà chằm chằm vào đoạn quay đặc tả trên màn hình.

Cậu ta đã từng xem rất nhiều trận đấu giữa đội xe nhà họ Hạ với Lão Thang.

Trình độ của Hạ Nhạc Phong đến đâu cậu ta biết rất rõ ràng, đây cũng là tay đua mà cậu ta coi thường nhất.

Nhưng mà Hạ Nhạc Phong lại có thể thực hiện E-brake drift đẹp như vậy? Chuyện này làm sao có thể!!! “Ha ha ha!!!” Kỳ Thiệu Nguyên ở bên cạnh cười to, “Thế nào? Tôi đã nói rồi, đội xe nhà họ Hạ tất sẽ thắng! Sẽ nhờ vào Hạ Nhạc Phong mà thắng!” Nghe vậy, Vệ Từ Phong chỉ cười lạnh đáp: “Trùng hợp thôi, chỉ bằng kỹ thuật mèo cào của cậu ta mà có thể là được kỹ thuật E-brake drift sao?” Đối với Hạ Nhạc Phong, Vệ Từ Phong tỏ vẻ không thèm để vào mắt.

“Trước thì không nói, nhưng cậu nhìn xem kỹ thuật E-brake drift này có quen mắt không?” Kỳ Thiệu Nguyên nhỏ giọng nói.

“Đúng là không xa lạ.” Vệ Từ Phong gật đầu.

“Đương nhiên là không xa lạ rồi, là tuyệt kỹ thành danh của Đồ tể của tử thần.” Kỳ Thiệu Nguyên nói.

“A tôi nhớ ra rồi! Đúng là như vậy...

Cho nên nhất định là Hạ Nhạc Phong này đánh bậy đánh bạ ăn may mà thôi.” Vệ Từ Phong nói một cách chắc chắn.

“Khụ khụ...

cậu thử ngẫm lại xem, Đồ tể của tử thần là đồ đệ của ai? Chỉ một chiêu E-brake drift đã khiến anh ta thành danh như vậy chắc chắn là do sư phụ của anh ta truyền dạy...” Kỳ Thiệu Nguyên điên cuồng ám chỉ.

Nhưng, Vệ Từ Phong sau khi nghe được ám chỉ của Kỳ Thiệu Nguyên thì cau mày nhìn về phía tivi, thì thào nói: “Kỳ lạ thật đấy...

dựa theo lời của bình luận viên thì nó không giống như ăn may.

Rốt cuộc chuyện này là sao..”

Trên đường đua, đợi chiếc xe vượt qua đoạn cua quay trở lại đường đua bình thường Lâm Yên lập tức thả tay, để Hạ Nhạc Phong tiếp tục lái.

Lúc này, Hạ Nhạc Phong đang nhìn Lâm Yên ngồi bên cạnh với vẻ mặt hết sức chấn kinh.

Chuyện gì vừa xảy ra thế? Đầu của cậu ta đang hơi choáng váng.

“Đừng nhìn tôi, nhìn đường kia kìa!” Lâm Yên cau mày nói.

Địa hình đường đua việt dã vốn đã phức tạp, tốc độ xe đua di chuyển lại nhanh mà Hạ Nhạc Phong lại không nhìn đường thể này là đã phạm vào điều cấm kị của một tay đua.

“Trời ạ! Chị Yên...

vừa rồi em đã làm một cú E-brake drift! Thật sự là E-brake drift!” Hạ Nhạc Phong kích động đến mức run rẩy cả người.

Lâm Yên không thèm để ý đến cậu em họ này nữa, nghiêm mặt nói: “Giữ vững tuyến bên trái, lướt xe vào đoạn cua số bốn phía bên trái.” Lâm Yên: “Đường đua mở rộng, tăng tốc, đi một trăm hai mươi mét rồi lướt xe ôm cua phía bên trái, nhấn nửa chân ga.” Hạ Nhạc Phong làm theo lời Lâm Yên nói như một cái máy.

Sau đó cậu ta dần phát hiện ra, tình hình đường đua phía trước đều giống y như đúc những gì Lâm Yên nói.

Xong một chuỗi thao tác làm theo chỉ thị của Lâm Yên, Hạ Nhạc Phong lại vượt qua một đối thủ khác...

Hạ Nhạc Phong chấn động không thôi, chẳng phải chị Yên nói chỉ tiện đường thi lấy giấy phép hoa tiêu cấp thấp nhất thôi sao? Sao chị ấy lại có thể nắm rõ tình hình đường đua như vậy?