Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 266: Ký tên cho tôi có được không?




Dù sao người đang đứng trước mặt anh ta là người sở hữu giấy phép hoa tiêu hạng một quốc tế.

Một nhân tài như vậy anh ta nào dám gây cản trở chứ, kể cả cô chưa từng tham gia bất cứ trận đấu nào thì giấy phép kia vẫn là hàng thật giá thật! Thấy mấy nhân viên sau khi “điều tra” xong rời đi, Lâm Yên cũng đứng dậy định quay về đường đua.

“Cô Lâm! Làm ơn chờ một chút!” Lâm Yên chưa đi được mấy bước thì nhân viên phụ trách tra cứu thông tin vừa rồi đã gọi giật cô lại.

“Hửm? Sao thế?” Lâm Yên nghe tiếng thì dừng lại, hơi khó hiểu nhìn cậu ta.

“Phiền cô chờ một chút!” Cậu ta nhìn xung quanh bốn phía, sau khi xác định không có ai khác mới tiến lên đóng cửa lại.

Lâm Yên: “...” Có ý gì đây? Cậu ta nhìn chằm chằm vào Lâm Yên, kích động nói: “Cô...

cô chính là...

chính là Tử thần đường đua - Yeva!” Cậu ta vừa dứt lời, sắc mặt Lâm Yên lập tức thay đổi.

Sao cậu ta biết được? “Tôi?” Lâm Yên cười cười, “Anh nhận lầm người rồi!” “Cô Lâm...

cô đã bao giờ kiểm tra thông tin trên giấy phép hoa tiêu của mình chưa?” Anh nhân viên kích động nói.

Lâm Yên lập tức lắc đầu, lúc ấy sau khi lấy được giải quán quân giải đua hạng một lần thứ hai thì cô tiện đường thì thôi, sau đó thì không để ý đến nó nữa.

“Cô Lâm, trên giấy phép hoa tiêu của cô có tên thật bằng tiếng Trung của cô...

cũng có cả tên tiếng Anh nữa.” Nhân viên vừa nhìn Lâm Yên vừa giải thích.

Lâm Yên nghe xong liền tự vỗ bập vào trán mình một cái.

Nói đến đây mới nhớ ra, hình như năm đó cô lấy danh nghĩa Yeva để đi thi lấy giấy phép thật.

“Nhưng mà cô Lâm cứ yên tâm! Tôi là fan hâm mộ trung thành của cô! Tôi biết cô chưa bao giờ lộ diện với bên ngoài cho nên vừa rồi tôi đã giúp cô che giấu thân phận Yeva khi mà mấy người đồng nghiệp của tôi nhào tới đọc thông tin!” Ánh mắt cậu ta nhìn Lâm Yên tràn ngập sự chờ mong.

“A, ra là thế...

vậy thì thật cảm ơn anh quá.” Lâm Yên cười.

Hai chữ “cảm ơn” vừa bay ra khỏi miệng Lâm Yên thì anh nhân viên suýt nữa nhảy dựng lên, tất cả những việc cậu ta vừa làm thật đáng giá! “Thần tượng, cô có sổ đại thần Lãng Mãng và đại thần Đồ Tể không?” Cậu ta vội vàng hỏi.

Lâm Yên: “...”

“À không đúng! Xin lỗi! Tôi kích động quá...

ý tôi là...

ý tôi là tôi muốn xin số cô, tôi có thể mời cô ăn cơm không? À không không không...

cô ký tên cho tôi được không?” Vừa nói, cậu ta vừa lấy cho Lâm Yên một cây bút rồi nhanh chóng chạy đi lấy một cái áo của mình trong ngăn kéo bàn làm việc, muốn Lâm Yên ký tên lên đó cho cậu ta.

Một lát sau, cậu ta cầm cái áo có chữ ký của Yeva lên, nâng niu như chí bảo, kích động đến mức múa may quay cuồng.

“Thần tượng, hình như lâu rồi cô chưa đi thi đấu đúng không? Năm đó cô có nói sẽ tham gia giải đấu đỉnh cao một lần nữa là lúc nào thể: Hiện giờ nhiều diễn đàn nước ngoài nói cô đã bị cấm thi đấu rồi, đó chắc chắn là tin vịt đúng không!” Cậu ta nói.

Không để tâm Yến có cơ hội lên tiếng, cậu ta đã tiếp tục nói: “À đúng rồi! Cô có biết một nghệ sĩ trong nước tên là Vệ Từ Phong không? Cậu ta cũng là fan siêu siêu siêu cuồng của cổ đấy! Hôm nay cậu ta cũng tới xem thi đấu, nếu như cậu ta biết...”