Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 254: Không có hứng thú quan tâm




Thấy Hạ Mộ Vân không thể tiếp lời được nữa, Hạ Hùng lại cười lạnh nói tiếp: “Minh Khải vì cái nhà này, vì cái đội xe này mà mang về vinh quang và hy vọng to lớn như vậy! Thế nên trên đường đua tất cả đều phải nghe lời Minh Khải, biết chưa?”

“Ba, sao bọn họ đáng để ba nói nhiều như vậy? Bọn họ thì biết cái gì chứ.” Hạ Minh Khải khinh khỉnh liếc nhìn Lâm Yên và Hạ Mộ Vân, trong mắt tràn đầy sự coi thường.

“Được rồi, ồn ào cái gì!” Đột nhiên lão gia tử Hạ Định Khôn lạnh giọng quát.

“Ba, con chỉ nói sự thật thôi mà! Ba xem đi, lần này nếu không nhờ Minh Khải thì sao ZH1 với Bùi Vũ Đường có thể quan tâm đến đội xe nhà chúng ta được.” Hạ Hùng hạ giọng nói với Hạ Định Khôn.

Lão gia tử nghe xong cũng không nói gì, chuyển ánh nhìn lên người Hạ Minh Khải: “Tiểu Khải, lần này cháu lập công lớn...

Trên đường đua nhất định phải biểu hiện cho tốt, kể cả có thua cuộc thì chỉ cần cháu biểu hiện tốt thì nói không chừng vẫn có cơ hội gia nhập đội xe ZHI.” “Ông nội yên tâm! Chỉ cần không bị ai đó cản trở thì cháu không dám nói chắc chắn sẽ thắng đẹp, nhưng nếu thua cũng sẽ thua đẹp ạ!” Hạ Minh Khải gật đầu với Hạ Định Không Lâm Yên nhướng mắt nhìn Hạ Minh Khải và Hạ Hùng tung hứng, hai cha con nhà này đúng là chẳng biết cái quái gì.

Nhưng mà cô cũng chẳng hơi đâu quan tâm bọn họ, mục đích lần này của cô chỉ có một mà thôi, đó là giữ lại đội xe của ông ngoại.

Về phần những thứ râu ria khác cô không có hứng thú để ý tới.

Ăn sáng xong, Lâm Yên cùng đoàn người trong đội xe nhà họ Hạ đi tới địa điểm thi đấu.

Địa điểm thi đấu lần này hoàn toàn khác với lần đua cùng Speed.

Lần trước bọn họ đua ở đường đua chính thức.

Cái gọi là đường đua chính thức là để chỉ các loại đường đua được xây dựng sẵn, có hình có lối, các tay đua chỉ cần chạy theo đường đua đã được quy định sẵn.

Còn đường đua phi chính thức là các đường đua được tổ chức ở nơi dã ngoại, tình hình giao thông phức tạp cho nên mới cần hoa tiêu chỉ đường dẫn lối.

Cuộc tranh tài lần này là ở một vùng ngoại thành của Để Đô, địa điểm thi đấu rất lớn, đa phần là tổ hợp đường núi.

“Đường đua việt dã cấp B..” Hạ Nhạc Phong mất tự nhiên quan sát bốn phía xung quanh.

Những đường đua việt dã Hạ Nhạc Phong từng chạy trước đây đa phần đều là cấp C.

Tuy cậu ta đã từng đua ở đường đua việt dã cấp C mấy lần nhưng không phải lần nào cũng chạy ổn thỏa.

Cộng thêm hoa tiêu phối hợp của cậu ta cũng không đủ chuyên nghiệp nên đa phần đều sẽ xảy ra sự cố gì đó.

“Mấy đứa nhớ kĩ.” Lúc này, Hạ Hùng dẫn theo Hạ Minh Khải đi tới, cao giọng nói: “Đợi lát nữa khi cuộc đua bắt đầu, mấy người phụ trách cản trở hai đội xe còn lại để Minh Khải luôn luôn chạy phía trước, hiểu không?” Lâm Yên đang định nói thì Hạ Nhạc Phong đã vội vàng gật đầu đáp lại lời Hạ Hùng: “Vâng ạ! Cháu với chị Yên nhất định sẽ cố gắng hết sức, giúp cho anh phải chạy thông thuận” Lâm Yên: “...”

“Còn nữa, nó chỉ tính cho đủ người thôi! Cháu tự chạy lấy, đừng có nghe nó nói cái gì hết, nó chẳng biết cái gì cả!” Hạ Hùng lại liếc mắt nhìn Lâm Yên một lần nữa.