Trước khi gặp được Siren, Mộ Thanh chưa bao giờ nghĩ mình là người cuồng cái đẹp, nhưng sau khi gặp được Siren, cậu chỉ cảm thấy Siren lớn lên thật sự quá đẹp, mặt mày khóe môi chiều cao và cân nặng đều rất phù hợp với gu của cậu.
Mộ Thanh nhìn Siren, ngây ngốc hỏi: "Ngài Siren cũng thích tôi sao?" Siren nhìn bé con cười ngu ngơ, hơi ngẩn ra một lúc, chậm rãi nói: "Thích" dừng một lúc, hắn lại nói: "Cực kỳ thích!"
Làm sao có thể không thích cho được, hắn thích đến mức đau lòng, nhưng bé con nhỏ như vậy, tựa hồ chỉ mới trưởng thành không bao lâu, kinh nghiệm sống vẫn còn hạn chế, hơn nữa còn chưa từng thấy qua những omega khác, nếu như một ngày nào đó, cậu trưởng thành, gặp được nhiều người hơn, thích những omega dịu dàng và thuần khiết, không còn cười ngu ngơ với hắn nữa, cũng không còn thích hắn nữa, đến lúc đó sẽ như thế nào.
Siren cũng không biết, có lẽ sẽ ăn thịt bọn họ không chừng, Siren không chắc chắn nghĩ, mặc dù trong lòng đang cuồn cuộn dâng lên những ý nghĩ tàn độc, nhưng vẻ mặt của Siren vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì, hắn nhìn cậu nghe xong câu trả lời của mình, cười càng thêm rạng rỡ hơn, liền xoay người xuống giường, "Ta đi lấy giày, ngoan ngoãn ở trên giường chờ ta" nói rồi thong thả ung dung đi tới phòng bên cạnh.
Mộ Thanh lợi dụng lúc xung quanh không có ai, nhanh chóng lăn lộn trên giường vài vòng để phát tiết niềm vui sướng, a a, trời ơi, một người tốt như ngài Siren vậy mà lại thích mình, còn nói là cực kỳ thích mình nữa chứ, Mộ Thanh vội vàng che lại trái tim đang đập điên cuồng của mình, khóe miệng không thể khống chế được mà nhếch lên.
Cuối cùng vẫn lấy chăn trùm lên đầu cười khúc khích, đến khi Siren quay trở lại đã nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng bị chăn che kín của Mộ Thanh, ánh mắt lại trở nên dịu dàng hơn, sau khi giúp Mộ Thanh xỏ giày vào, hai người cùng nhau đi ăn cơm, lúc này Mộ Thanh mới nhận ra trời đã tối rồi, hôm nay trải qua thật là kích thích, mém chút nữa còn tưởng mình bị thất tình.
Trên bàn vẫn có rất nhiều loại thịt, nhưng ở trước mặt Mộ Thanh chỉ có một chút đồ ăn xanh, nước súp trắng sữa tươi mát, còn có một đĩa đồ ăn gì đó màu hồng nhạt giống như cá, cắn vào trong miệng lại thấy giòn giòn, Mộ Thanh không khỏi nghi hoặc hỏi: "Đây là cái gì?"
Siren liếc nhìn nó và nói, "Đó là đặc sản của hành tinh Feiluo, loài cá có cánh."
"Ồ ồ" Siren nhìn bé con ngoan ngoãn gật đầu, như vô tình hỏi: "Thanh Thanh, quê hương của em ở đâu?"
"Khụ, khụ...." Mộ Thanh đang uống nước trái cây bị Siren hỏi tới mức ho sặc sụa.
Sau khi bình tĩnh lại, cậu oán giận nói: "Đừng gọi Thanh Thanh, anh, anh tốt hơn nên gọi em là bé con đi" nói xong lại lẩm bẩm một câu: "Gọi Thanh Thanh nghe rất kỳ quái, giống như gọi rắn vậy."
"Quê hương của em gọi là Trái đất, nó nằm trong dải ngân hà, anh có biết nơi này không?" Nói xong liền nhìn Siren đầy mong đợi.
Siren ngẫm nghĩ một lát, nhanh chóng tìm kiếm vị trí mà Mộ Thanh nhắc đến trong đầu, nhưng không phát hiện được gì, xin lỗi nhìn về đối phương: "Không biết!"
Mặc dù đã đoán được kết quả này, nhưng Mộ Thanh vẫn không giấu được sự mất mát trong lòng, ngay sau đó nghe thấy Siren nghi hoặc nói: "Mặc dù không biết quê hương của em ở nơi nào, nhưng mà Mộ Thanh, em là một alpha, quê hương của em không phải là ở đế quốc thì là trong liên minh, trái đất chỉ là quê hương nhận nuôi em mà thôi!"
"Anh nói cái gì, em là alpha!" Mộ Thanh kinh ngạc hét lớn, không thể tin được nhìn Siren "Siren, anh có nhầm lẫn gì không, em là người Trái đất, em thực sự không phải là alpha gì đó, hơn nữa alpha mạnh mẽ như vậy, nghe Miên Miên nói alpha có thể nghiền nát hàng triệu viên đá, làm sao em có thể là alpha cho được?" Vừa nói vừa véo lấy cánh tay nhỏ nhắn mềm mại của mình như để chứng minh mình rất khác biệt so với alpha.
Siren buồn cười nhìn động tác của bé con, chắc chắn nói: "Không thể sai được, tin tức tố của em chính là alpha!" Sau khi cân nhắc một lúc, hắn nói tiếp: "Về sức mạnh mà em vừa đề cập, alpha tuy rất mạnh mẽ, nhưng cũng có số ít alpha không mạnh như vậy."
Nói đến đây Siren không khỏi cảm thấy có chút chột dạ, bởi vì hắn chưa bao giờ nhìn thấy qua alpha nào yếu hơn Mộ Thanh, sức mạnh của bé con chỉ có thể ngang ngửa với em trai của Hòa Quang, nói không chừng còn yếu hơn cả Nhã Quang, nhưng hắn sẽ không nói cho bé con biết, dù sao cũng phải giữ lại chút thể diện cho bé con.
Sau khi nghe Siren nói xong, suy nghĩ duy nhất trong đầu Mộ Thanh chính là, cậu có thể 'cưới' Siren rồi, chao ôi, thật là quá tốt, cho dù có bị nhận lầm là chủng tộc hay gì gì đó, Mộ Thanh cũng tỏ vẻ không quan trọng, chỉ cần trong lòng cậu biết mình là công dân thuần khiết của trái đất là được rồi.
Nghĩ đến việc mình có thể cưới 'vợ' một cách hợp pháp, trong lòng lại cảm thấy hạnh phúc, sự chán nản vừa rồi ngay lập tức bị ném sang một bên.
Khi bữa tối sắp kết thúc, Mộ Thanh đột nhiên nhớ ra dường như còn có hai người chưa ăn cơm, vội vàng hỏi Siren, Siren bình tĩnh nói: "Đừng lo cho bọn họ, bọn họ thường xuyên biến mất trong vài ngày, sáng nay người chào hỏi em là Carlos, người tóc xanh mắt xanh tối qua là Hòa Quang, chúng ta còn có vài người bạn đồng hành, sau này sẽ giới thiệu với em."
Mộ Thanh gật đầu hiểu rõ, "Hóa ra bọn họ bận rộn như vậy, vậy bọn họ làm gì a?" nói rồi hơi nghi hoặc nhìn Siren "Sáng nay, em nghe thấy Carlos gọi anh là ông chủ, Siren, anh làm công việc gì vậy? Chắc là rất lợi hại a!
Sắc mặt Siren hơi cứng lại, trong lòng yên lặng tính toán nếu nói ra sự thật khả năng bé con chạy trốn là bao nhiêu phần trăm, cuối cùng quyết định tốt hơn hết là không nên nói ra, có thể giấu được bao lâu thì cứ giấu bấy lâu.
Sau khi đã hạ quyết tâm, Siren vẻ mặt nghiêm túc, bình tĩnh nói: "Chúng ta là những người tiên phong trong các tuyến đường vận chuyển giữa các vì sao, những người đi đầu trong việc khám phá những lãnh thổ chưa được biết đến của các vì sao, cũng là những người tiên phong trao đổi giữa các chủng tộc, các loài và các nền văn hóa khác nhau!"
Hắn sẽ không bao giờ nói với Mộ Thanh nghề nghiệp của hắn không chỉ là một kẻ cướp bóc đáng sợ, mà còn là một thương gia ngôi sao du hành giữa các vì sao và các chủng tộc khác nhau, và cũng là chúa tể thành phố độc ác khét tiếng nhất trong toàn bộ các vì sao! Tuyệt đối sẽ không!
Mộ Thanh..... Mộ Thanh nghe không có hiểu, nhưng nhìn Siren với khuôn mặt chính trực, Mộ Thanh vẫn cảm thấy rất ngưỡng mộ, ngài Siren thật là tuyệt vời, cậu nhìn người mình yêu bằng đôi mắt lấp lánh, cảm thấy đối phương xuất sắc đến cùng cực, tựa như người tình trong mắt hóa Tây Thi.
Siren hơi không được tự nhiên nheo mắt lại, cảm giác áy náy trong lòng lần đầu tiên dâng lên, lừa gạt một bé con thuần khiết như vậy có phải là có chút không tốt không.
Ý tưởng này vừa mới nảy ra trong đầu, lập tức bị Siren ác tâm bác bỏ, hắn nói cũng không sai, mặc dù lãnh thổ không xác định bị phát hiện là vì truy đuổi kẻ địch, giao dịch với người đến từ vùng đất xa lạ cũng mang lại lợi ích to lớn, còn về chúa tể của thành phố ác ma, hắn cũng tốt bụng cho phép một số người vô gia cư có một nơi để ở.
Ừm, không sai, chính là như vậy! Ngoài lạnh trong ác – Siren nghĩ như thế!