Ái Phi Được Ân Sủng

Chương 33: Hoa Viên




"Thiếp có nấu canh hoa đào với ít mật ong và hoa quế thơm. Mời người ăn thử"

"Được rồi. Ta sẽ thử nào."

"Hoàng thượng thấy sao"

"Rất ngon rất là ngon. Tay nghề của nàng không ai sánh bằng. Thương Lạc, hàng ngày nàng nhất định phải làm món này cho ta ăn đó biết chưa"

"Dạ được thiếp nhớ rồi. À mà hoàng thượng, hay ngày mai người chở thiếp đi dạo chơi đâu đó đi"

"Cũng được, hay ta chở nàng tới Hoa Viện để ngắm xem cảnh hồ nhé "

"Được chứ người muốn đi đâu thiếp đi đó"

"Nàng khéo miệng thật. Ha ha ha"

Hôm sau, tại cung của Thương Lạc. Khi cô đang sắp xếp lại đồ thì nhà vua tới:

"Thương Lạc"

"Bái kiến hoàng thượng"

"Miễn lễ, chúng ta đi tới Hoa Viện thôi"

"Đi ngay bây giờ sao"

"Nàng không muốn đi hả"



"Không không, thiếp muốn đi chỉ là...."

"Sao vậy nàng mệt hả"

"Không phải chỉ là.......... Chỉ là thiếp chưa thể đi"

"Tại sao vậy"

"Thiếp chưa sắp xếp đồ xong làm sao mà đi"

"Nàng lo lắng làm gì, cứ để Tú Ngân giúp nàng là được rồi"

"Không được thiếp tự làm được rồi. Tú Ngân đang bệnh, thiếp không muốn làm phiền cô ấy"

"Thương Lạc. Nàng đúng là một cô gái hiền lành"

"Hoàng thượng người có thể đợi thiếp không"

"Đây để ta phụ nàng"

"Hoàng thượng"

Sau khi phụ Thương Lạc xong, vua và Thương Lạc liền tới Hoa Viện

"Đẹp quá đi"



"Thương Lạc, uống miếng nước đi"

"Cảm ơn Hoàng thượng"

"Ngồi xuống đây chơi cờ cùng ta được không"

"Được chứ"

Một lát sau, ván cờ hòa.

"Haizzz tại sao không ai thắng mà hòa chứ"

"Được rồi hoàng thượng, chỉ là một ván cờ thôi mà. Người có cần khổ tâm đến vậy không"

"Thương Lạc nàng không hiểu được đâu. Chơi một ván cờ giống như điều khiển quân lính để chiến đấu với đối phương vậy. Nếu không có kế hoạch kỹ càng chắc chắn chúng ta sẽ thua. Binh lính cũng từ đó suy yếu dần"

"Hoàng thượng, chắc chắn là người rất cực để suy nghĩ làm thế nào mới đánh bại nước Huyên. Nhưng hôm nay là ngày đi chơi, là ngày vui vẻ giải tỏa. Người coi, cứ suốt ngày việc triều chính, làm mất cả hứng."

"Được rồi ta xin lỗi mà, không chơi cờ nữa"

"Hoàng thượng người nhìn kìa!"

"Gì vậy"

"Là một cô nương"

"Thì sao chứ?"- không quan tâm lắm đến cô nương xinh đẹp ấy