(12 Chòm Sao) Con Đường Hướng Tới Tự Do

Chương 30: Săn mồi




Aquarius hôm nay lại đang bận họp với các lãnh đạo, anh nói Aries nên tiếp tục nghỉ ngơi, nhưng cậu không muốn cứ ngồi yên một chỗ. Aries cho rằng, các dị nhân đang trong thời kì khó khăn, cậu cũng muốn góp một phần sức. Aquarius nghĩ nghĩ một lúc, sau đó bảo cậu tới chỗ khu B giúp Sagittarius và đám Rosa đưa lũ trẻ đến nơi an toàn. Có thằng bạn thân để mắt đến Aries, Aquarius mới yên tâm được. Lúc Aries tới sân thể dục, thì đã thấy khoảng gần 40 bé từ độ tuổi 8 đến 18 tập hợp ở đây. Chị em Doris và Fiona đang kiểm tra quân số. Rosa thì cùng bác sĩ Keelin nghiên cứu gì đó trên máy tính. Aries nhìn nhìn xung quanh, sau đó tiến đến chỗ Doris. "Các chị cần em giúp gì không ạ?"



"Bọn chị đang ổn định bọn trẻ để anh Thunder và giáo sư Gemma đưa chúng tới nơi trú ẩn mới. Nơi này không thể tiếp tục ở lại."



Aries nghe xong liền biết tình hình hiện tại rất nghiêm trọng. Cậu đang mải suy nghĩ thì một bé gái chạy đến bên cạnh. Cô bé đi vòng quanh Aries đánh giá. "Anh...là Omega?"



Aries cười xã giao, cúi xuống xoa đầu cô bé. "Ừ. Em tinh mắt thật đấy."



"May mà lần này em không đoán sai."



Cô bé ghé mũi vào người Aries hửi hửi.



"Ruby! Cậu đâu rồi? Tới lượt chúng ta kìa!"



Jesse tìm Ruby, thấy cô bạn đứng cạnh Aries thì vội kéo tay Ruby về phía mình. Cậu nhóc nói. "Anh Sagittarius đang đợi, chúng ta mau lên."



"Ưʍ."



Aries nhìn hai đứa nhóc hớt hải chạy đi, Sagittarius và giáo sư Gemma vừa trở về, tiếp tục đưa những đứa trẻ dịch chuyển tới nơi khác. Aries thấy mình không có khả năng này, không giúp được gì. Cậu đành rời khỏi khu tập trung. Aries vừa đi ra thì Cancer chạy tới đâm sầm vào cậu làm cả hai ngã nhào ra đất. Aries không hiểu Cancer làm sao lại gấp như bị ma đuổi? Cậu xoa xoa eo đau hỏi. "Water à, có chuyện gì mà chạy không để ý đường thế?"



Cancer thở gấp, như sắp khóc nắm tay Aries. "Anh...anh Taurus...bị bắt mất rồi!"



"..."



Virgo vừa đi gặp mặt khách hàng. Mọi chuyện vẫn diễn ra như thường nếu anh không gặp hai kẻ đã đứng đợi sẵn dưới tầng hầm gửi xe. David vẫn một bộ áo trùm đầu quái dị, Samuel thì không ngại phô trương ra vẻ đẹp của mình. Dù sao, hắn cũng tự hào mình là một Alpha mạnh mẽ. Vừa thấy Virgo, Samuel đã giơ tay chào. "Hê, mày đến rồi đấy à? Bọn tao chờ nãy giờ nè."



"Chúng mày muốn gì?"



Virgo vẫn giữ khoảng cách an toàn, bình tĩnh hỏi. Samuel cười cợt. "Còn có thể là gì? Đức vua muốn bọn ta bắt hết đám dị nhân hoang dã chúng mày về chịu tội chứ sao? Ngài là đấng tối cao, chỉ trách chúng mày năm lần bảy lượt tìm chết thôi."



Virgo nhếch môi mỉa mai. "Thật sao? Tao thì lại thấy, mày giống con chó của lão thì đúng hơn. Bị sai khiến, điều khiển như thế mà vẫn vẫy đuôi mừng rỡ."



"Mày!"



Samuel bị Virgo chọc cho sôi máu. David bên cạnh mãi mới lên tiếng. "Nói nhiều với hắn làm gì? Không quy hàng, thì cưỡng chế bắt về."



"Xem tụi tao dạy dỗ lại mày đây!"



Samuel lần này thực sự nghiêm túc, một phần là do bị Virgo chọc tức, phần còn lại, hắn không nhân nhượng khi người trước mắt là Alpha. Samuel hắn có thể đối với các Omega không gây ra thương tổn dù phải đánh với họ. Nhưng Alpha khiến hắn hăng máu hơn. Virgo cũng sẵn sàng chấp nhận cuộc chiến này. Giờ anh đã không còn đường lui. Một là bị bắt, hai là trốn thoát. Chỉ có hai khả năng đó.



David mở rộng ống tay áo, tức thì một đàn trùng đen bay về phía Virgo, Samuel hoá thành dạng bùn lao đến muốn khống chế anh. Virgo chậc lưỡi, định phản công. Nhưng anh chưa kịp làm gì thì đã bị một cơn gió tràn tới đem đi mất. Samuel và David không còn mục tiêu thì đứng nhìn nhau. Samuel hoá về dạng người thường. David thu trùng lại tay áo. "Cứ để hắn chạy thế sao?"

"Yên tâm, sẽ có người thết đãi chúng thật tốt."




Virgo mở mắt ra thì đã ở ngoại ô thành phố. Leo đứng trước mặt anh, ánh mắt cậu như đang trách móc. Quả nhiên, ngay sau đó, Virgo đã bị Leo mắng. "Là ai hôm trước nói tôi không được liều mạng? Anh nghĩ mình có thể đánh thắng hai tên kia sao?"



"Em còn quan tâm anh?"



Virgo tuy bị mắng nhưng lại rất vui, hoá ra, Leo vẫn luôn dõi theo anh. Cậu thấy anh gặp nguy hiểm liền ứng cứu. Leo mạnh miệng. "Đừng có luyên thuyên! Chẳng ai hơi đâu đi quan tâm một kẻ như anh. Tôi tiện thấy thì giúp thôi."



Virgo biết Leo đang ngại nên cố tình chối bỏ, anh ôm lấy cậu. Leo không đẩy Virgo ra, chỉ rũ mắt xuống. Hai người họ đã không còn là quan hệ tình nhân như trước, căn bản cái ôm này chẳng có ý nghĩa gì. Virgo vẫn nghĩ có thể quay lại sao?



Trong lúc Virgo đang đắm chìm trong hạnh phúc, Leo bỗng dưng nhìn thấy sau lưng anh loé sáng. Một người phụ nữ xuất hiện, mỉm cười không mấy thân thiện, tay cô ta phóng một nguồn năng lượng tới chỗ hai người. Leo không suy nghĩ nhiều, đẩy Virgo ra, một mình hứng trọn đòn tấn công ấy. Nhìn người yêu vì cứu mình, mà phải hi sinh bản thân, Virgo tuyệt vọng gào tên cậu.

"LEO!!!"



Gemini giật mình, dòng thời gian vừa cho anh biết, đám dị nhân quân đội đang bắt từng người, từng người một. Nếu cứ tiếp tục, tương lai sẽ nghiêng về phía hoàng tộc. Gemini đứng trước đồng hồ đôi mắt sáng lên vận hành năng lực.



"Chạy nữa đi, oắt con!"



Libra bị axit Vera tạo ra dồn vào một góc. Jacob bóp bóp cổ tay. "Thằng nhóc này cũng ghê thật! Tiêu hao biết bao năng lượng mới bắt được nó."



Libra cắn răng, cậu đã cố sức nhưng vẫn bị hai người này tóm. Vera ray ray thái dương. "Sóng thôi miên của nó mạnh thật. Tôi cảm thấy choáng váng rồi đấy."



"Thằng này nhìn vậy mà cũng không kém đám dị nhân cận chiến là mấy. Nếu nó giúp sức cho quân đội, thì chẳng mấy chốc chúng ta sẽ bắt hết đám râu ria còn lại."




"Diggory nói không sai nhỉ? Cũng nhờ có hắn, chúng ta mới tìm được bọn chúng."

Libra không biết hai tên này đang tán ngẫu chuyện gì, cậu nhìn axit lỏng đang quây lấy mình, phải mau chóng tìm cách thoát khỏi đây. Vera nói với Jacob.



"Bảo Finn đến đem nó về căn cứ. Chúng ta tiếp tục đi săn."



"Được."



Jacob định mở dữ liệu kết nối, nhưng ngay lúc đó, một chiếc xe lao đến đâm sầm vào hắn. Vera nhìn cộng sự bay xa cả chục mét, tức giận vung tay lên, axit được phóng ra ăn mòn toàn bộ những chiếc xe khác. Libra không hiểu chuyện gì thì Sophie đã xuất hiện. Cô gấp gáp. "Đi mau!"



"Ơ..."



Libra chưa kịp định hình, Sophie liền đem cậu dịch chuyển đi mất. Vera thấy thế thì tức giận, cô ta toàn thân hoá thành axit, bành trướng thứ chất lỏng chết người. Một góc thành phố tràn ngập trong axit đặc quánh. "Ai? Là đứa nào dám phá hỏng chuyện của tao hả?"



Dai đứng trên nóc nhà cao tầng, giơ tay gỡ những tấm sắt của cửa, mái nhà, xe cộ...chặn đám axit xanh lè đang dần dần lan rộng ra. Jacob ăn đau, hắn lồm cồm bò dậy, thấy Vera tàn phá nguyên một góc phố. Hắn hoá thành đại bàng, bay lên thăm dò. Từ độ cao này, Jacob nhìn thấy Dai. Hắn hét lên, lao đến muốn trả lại đòn vừa rồi cho cậu. Dai mải chặn Vera nên không để ý, đến lúc cậu phát hiện, Jacob đã sắp đâm vào mình. May mắn, Sophie cùng Libra kịp xuất hiện trên một mái nhà gần đó. Libra thấy Dai gặp nguy, vội phát ra sóng thôi miên. Jacob ăn đau, hắn gào rú, giãy dụa tuyệt vọng. Libra không nhân nhượng, cậu lẩm bẩm. "Kẻ thù của mày, là người điều khiển axit."

Vì chủ quan, Jacob bị Libra thôi miên một cách dễ dàng, hắn từ tấn công Dai, chuyển hướng sang Vera. Vera bị móng vuốt đại bàng quạc chảy máu thì ngỡ ngàng. "Ông bị điên à?"



Vera nhìn đôi mắt không có tiêu cự của Jacob liền hiểu ra vấn đề. Cô ta nghiến răng chửi rủa. "Thằng khốn đó!"



Ba người Libra dịch chuyển về căn cứ, tim đều muốn nhảy cả ra ngoài. Vừa rồi đúng thật là nguy hiểm quá!




Sophie vuốt vuốt ngực, nói không ra hơi, nhưng vẫn giơ ngón cái với Libra. "Anh...mạnh ghê! Có thể...khống chế được...dị nhân khác."



Libra lắc đầu. "Nếu hắn cảnh giác, thì cũng không dễ đâu. Các dị nhân đều có khiên chắn."



Dai bình tĩnh. "Khoảng thời gian thôi miên là bao lâu?"



"Tầm 5 phút. Vì tên người thú đó, mạnh hơn anh. Hắn chỉ có thể bị khống chế một lúc thôi."



Libra tính tính. Sophie thở phào. "May mà chúng ta chạy kịp."

Dai chỉ hướng phòng điều khiển. "Chị Selena nói căn cứ không thể ở lâu nữa. Mọi người phải mau tập hợp lại để tới chỗ an toàn lánh nạn."




Libra nghĩ đến Scorpio vẫn đang ở cùng Pisces, cậu lo lắng. "Anh phải gọi Scorpio trở về!"



"Tình hình bây giờ rất nguy cấp! Nếu ra ngoài đó, chúng ta sẽ đụng phải dị nhân quân đội khác!"



Dai không đồng ý, Libra biết cậu đang muốn ám chỉ rằng, bản thân mình còn chưa lo xong, không thể cứ suy nghĩ theo cảm tính, nhưng Libra vẫn không yên lòng. Không phải vì sợ Scorpio xảy ra chuyện, mà là liệu Pisces có chịu được cái tính ngang ngược của cậu ta trong thời gian dài hay không?



Phần lớn thời gian của Pisces là ở nhà sáng tác, anh được các toà soạn săn đón nhiệt tình, nhưng thời gian này anh đã huỷ hết các cuộc gặp mặt. Diggory không biết thân phận của Pisces, nhưng đó chỉ là việc sớm muộn. Trước khi mọi chuyện đi quá xa, anh buộc phải ngăn chặn nó. Scorpio để ý Pisces hay uống cà phê, nên nghĩ anh thích thứ này. Lúc cậu tiến vào phòng sách, thấy Pisces đang nói chuyện điện thoại với ai đó.

"Tạm thời Diamond sẽ không sao đâu."



"..."



Pisces nghe tiếng gào thất thanh của Sagittarius thì buồn cười. "Không đến mức vậy đâu. Ice sẽ hiểu thôi."



"..."



Mặc kệ Sagittarius gào khóc vì sợ Capricorn lọc xương. Pisces vẫn cúp máy. Scorpio biết là chuyện của tổ chức Emmanuel, cậu không tiện hỏi, chỉ lẳng lặng đặt tách cà phê nóng vừa mới pha bên cạnh bàn Pisces. Anh ngước lên nhìn Scorpio. "Cảm ơn."



Scorpio nhìn Pisces uống cà phê mình đưa thì như mở cờ trong lòng, nhưng cậu chỉ vui vẻ mỉm cười. Pisces vừa đọc sách vừa hỏi. "Thân thể sao rồi? Còn cảm thấy kì lạ không?"



Scorpio ngập ngừng. "Thỉnh thoảng...giống như bị người khác điều khiển..."



Pisces giơ tay ra. "Đưa tay cho tôi."



"..."



Crush chủ động muốn nắm tay? Nếu là mơ, thì Scorpio không muốn tỉnh lại nữa!



(au: suy nghĩ gì đâu không à! Mơ mộng ít thôi nha :)))! Virgo và Leo sẽ ra sao đây ta?)