"Ư...đây là đâu?"
Scorpio mở mắt ra thì thấy trần nhà sơn màu cà phê, còn có đèn trùm hoạ tiết tinh xảo sáng rực treo trên đó. Cậu bị ánh sáng làm cho chói mắt, nhíu nhíu mi một hồi mới thích ứng được. Scorpio chống tay ngồi dậy, phát hiện mình đang nằm trên một chiếc ghế sô pha dài. Cậu giật mình quan sát xung quanh. Căn phòng rộng rãi, tông màu chủ đạo là cà phê. Tủ đựng rượu, bàn uống nước, lót sàn...đều làm bằng gỗ thượng hạng, xem ra chủ nhân của ngôi nhà này là một người trưởng thành, trầm ổn, thích những thứ truyền thống. Cây kiểng, tranh ảnh...đều được bố trí hợp lý. Đoán chừng là phòng khách. Scorpio đứng dậy, cảm thấy còn hơi choáng. Cậu nhớ bản thân rất khoẻ mạnh, vậy mà lúc ngoài cổng, dường như thân thể không còn là của mình nữa. Scorpio xấu hổ, cậu còn chưa kịp nói gì với Pisces, chẳng lẽ đứng trước anh lại hồi hộp đến mức ngất đi sao? Nếu vậy thì thực sự quá là mất mặt!
Pisces nghe tiếng động liền từ phòng sách đi ra. Vì ở nhà nên anh mặc đồ thoải mái, không còn những bộ vest lịch lãm, nghiêm chỉnh như khi lên hình. Áo choàng ngủ làm từ lụa màu đen tôn lên dáng người cân đối, tay áo dài gần đến cổ tay. Scorpio nhìn mà âm thầm nuốt nước bọt, nhan sắc hại nước hại dân này khiến cậu điêu đứng. Scorpio để ý Pisces ở nhà còn đeo kính, bình thường nhìn anh đã tri thức, lúc này lại càng thêm nghiêm túc, cấm dục. Pisces đặt quyển sách trên tay xuống bàn, vẻ mặt vẫn không biểu cảm nhiều. Anh tiến tới gần cậu. Scorpio tim muốn nhảy thẳng lên cổ, tròn mắt ra nhìn Pisces. Cậu còn cứ nghĩ mình bị ảo giác nên mới ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng đâu đây. Lúc Pisces đứng cạnh mới ngớ người, pheromone của anh là hương rượu vang. "Còn thấy đau đầu không?"
Giọng trầm ấm của Pisces vang lên, Scorpio như bị cuốn vào ánh mắt anh, khuôn mặt ửng hồng, ngoan ngoãn như mèo nhỏ đáp lại. "Chỉ...chỉ hơi choáng...thôi ạ."
Pisces không nói gì, đưa tay nắm lấy tay Scorpio. Cậu bất ngờ, không thể tin được có ngày người mình thầm thương trộm nhớ lại ở gần đến như vậy. Anh đặt ngón cái lên mu bàn tay Scorpio, xoa xoa. Cái ấn lúc chiều đã biến mất, nhưng đó chỉ mới là tạm thời. Diggory có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, hắn ta sẽ lại điều khiển ý thức của Scorpio, như vậy rất là nguy hiểm. Pisces chỉ đơn giản muốn kiểm tra tình hình, nhưng Scorpio lại liên tưởng đến mấy thứ không trong sáng. Cậu không khống chế được mà toả pheromone, hương nho thơm ngọt dần lan ra khắp phòng. *A, Pisces nắm tay mình, anh ấy không lẽ định...*
"Hôm nay cậu đã gặp những ai?"
Pisces đặt tay Scorpio xuống, cậu nghe anh hỏi thì có hơi khó hiểu nhưng vẫn trả lời. "Em đi đến trường cùng bạn thân, sau khi tan học thì...đi tìm nhà của anh."
Hương nho quanh quẩn bên chóp mũi, Pisces cũng có chút bị ảnh hưởng, nhưng anh vẫn tỏ ra điềm tĩnh, gương mặt anh tuấn biểu lộ vẻ quân tử. "Không gặp người nào khác sao?"
Scorpio thấy Pisces đang cố lơ đi chất dẫn dụ ngọt ngào của mình, thì biết anh đang giả vờ nghiêm túc. Cậu tiếp tục "ngây thơ" toả ra pheromone, quấn lấy pheromone Alpha của Pisces. "Thật ra...trên đường tới đây em có đụng phải một người đàn ông. Người đó có hơi kì quái, anh ta xin lỗi em, đưa ra một tấm danh thϊếp. Nhưng lúc em định đi thì anh ta chạm vào tay em, nói là tay em đẹp."
Pisces gật gù, ra là Diggory đã tiếp cận Scorpio bằng cách này. Cậu đưa tấm danh thϊếp kia cho anh. Bên trên có tên Moniz Waldo và địa chỉ một văn phòng luật sư gần trung tâm thành phố Quarter. Tên này cũng thật cẩn thận, hắn thậm chí còn không viết tên thật của mình. Scorpio nhìn Pisces trầm ngâm, say sưa ngắm khuôn mặt anh. Cậu nhích lại gần Pisces, run run đưa tay muốn vồ lấy cánh tay anh. Scorpio vừa hành động, vừa lén lút xem phản ứng của Pisces, nhưng anh không có biểu hiện sẽ đẩy cậu ra. Scorpio vui mừng ôm chầm lấy bắp tay săn chắc của Pisces, cọ cọ mặt vào vải lụa mềm mại. Cậu ra sức hít vào pheromone rượu vang của anh, mới có một tí mà cảm tưởng đã say đến nơi. Pisces nhìn Scorpio thừa nước đục thả câu không nói gì. Omega nhỏ này cũng thật lớn gan, dám tự ý toả pheromone câu dẫn Alpha trắng trợn như vậy. Pisces nghĩ nghĩ một hồi sau đó nói. "Để đảm bảo an toàn. Tạm thời cậu ở đây với tôi. Tôi sẽ nói chuyện với bên Marcus sau."
Scorpio nghe xong hai mắt sáng trưng như đèn pha ô tô. Gì? Gì cơ? Ở chung với Pisces? Trong căn nhà này? Scorpio nhìn một vòng, lại nhìn mỹ nam đang ngồi cạnh mình. Không phải là mơ đó chứ?
"Anh...anh nói thật sao?"
"Ừ."
Pisces mở điện thoại thông minh ngụy trang thành chiếc đồng hồ đeo tay. Các ngón tay anh linh hoạt ấn lên bàn phím ảo. Scorpio thì ngây ra vì sướng. Cậu được ở chung với crush. Ở chung với crush. Với crush!!!
Còn điều gì tuyệt vời hơn điều này? Dù có chết Scorpio cũng mãn nguyện!
Scorpio bám dính lấy cánh tay Pisces, pheromone hương nho như đang nhảy múa mời gọi rượu vang của anh. Pisces thở dài trong lòng. Anh đã kiểm tra độ tương thích giữa mình và Scorpio, kết quả không ngoài dự đoán, 98%. Chẳng trách cậu mới chỉ toả ra một ít pheromone đã khiến anh nhộn nhạo. Hai mươi năm năm sống trên đời, đây là lần đầu tiên Pisces tin vào thật sự có định mệnh.
Libra đợi mãi mà không thấy Scorpio trở về, cậu lo lắng, sợ đã có chuyện xấu xảy đến. Đang định đi tìm, thì lại nhận được tin nhắn từ Scorpio.
"Thời gian tới tao sẽ ở chung với anh Pisces. Mày tự lo thân mình đi nhá! Đừng có tới làm phiền tao đấy!"