(12 Chòm Sao) Con Đường Hướng Tới Tự Do

Chương 28: Thế giới gương




Taurus sau khi nhìn thấy tên dị nhân quân đội khảo sát tình hình thành phố thì ngay lập tức báo cho căn cứ. Các dị nhân đều rất lo lắng, nếu như chúng phát hiện ra nơi này thì không chỉ những dị nhân trưởng thành, mà các dị nhân đang trong độ tuổi vị thành niên cũng sẽ gặp nguy hiểm. Aquarius vừa trở về từ phòng nghiên cứu, anh và các lãnh đạo đang dốc sức tìm ra yếu điểm của thứ vũ khí chết người kia. Nhưng tình hình không khả quan, tất cả đều nghĩ đến một kế hoạch điên rồ. Đó là phải phá hủy nó trước khi nó hoàn thành. Aquarius cảm thấy đau đầu, nếu dễ dàng như vậy thì còn gì để nói chứ? Đằng này thứ vũ khí kia được quân đội bảo mật kĩ càng, có các dị nhân sẵn sàng gϊếŧ bất cứ kẻ nào tới gần. Donald III mà đơn giản thế thì Đế quốc này đã chẳng lầm than.



Mang theo phiền muộn về phòng, lại nhận được tin đám dị nhân quân đội đang lùng sục. Aquarius gõ gõ chán. "Đúng là điên thật mà!"



Aries ngồi trên giường ôm con gấu bông trắng to bằng người mình. Đây là quà Aquarius tặng cho cậu, đã khuya rồi, mà anh còn chưa về khiến Aries không ngủ được. Vừa nãy có thông báo khẩn cấp, Aries lo đến mức phải thấy mặt Aquarius mới chịu đi ngủ. Anh vừa vào cửa, cậu đã chạy ra đón. Aquarius xoa xoa mái tóc mềm mượt của Aries, kì phát tình vừa mới qua nên toàn thân cậu vẫn đầy mùi pheromone của anh. "Muộn vậy rồi, sao em còn chưa ngủ?"



"Em đợi anh."



"Lần sau anh về muộn thì cứ ngủ trước đi. Ngủ muộn là mắt thâm đen như gấu trúc đó!"



"Anh đừng có chọc em mà!"



Aries đánh đánh nhẹ vào người Aquarius, hai má phồng lên trông rất đáng yêu. Anh không nhịn được mà ôm cậu lên, hôn xuống cánh môi hồng ướŧ áŧ. Aries ôm cổ Aquarius, đáp lại tình cảm của anh. Aquarius đem con khỉ đang đu trên người mình đặt xuống giường. "Xem em kìa, thèm khát như vậy. Bộ anh chưa cho em ăn no à?"



"Làm gì có! Chỉ là hôn thôi mà! Anh đừng có bậy bạ!"



"Ha ha."



Aquarius cười cười, trêu chọc Aries vẫn là điều gì đó rất thú vị. Mặc dù, cả hai chưa tiến hành đánh dấu, nhưng mà Aries đã khá ỷ lại vào Aquarius. Aquarius cảm thấy vô cùng thành tựu. Chú cừu non bé nhỏ này mãi mãi là của anh!



Lại nói, sau khi quần nhau một trận, Aries thở hổn hển, áo ngủ cũng xộc xệch cả đi, khuôn mặt vì thiếu dưỡng khí nên đỏ bừng. Aquarius thì vẫn nở nụ cười khoe hàm răng trắng tinh, khiến cậu muốn táng cho anh một phát. Hâm nóng tìm cảm xong thì Aquarius bắt đầu vào chuyện chính. "Chắc em đã nghe thông báo rồi đúng không?"



"Vâng..."



Aries nghĩ nghĩ một chút, thân thể có hơn run lên. Cậu ôm chặt cánh tay Aquarius. "Chúng ta phải làm sao đây anh? Em không muốn mọi người bị bắt."



"Sẽ không sao đâu. Nếu đám dị nhân quân đội xuất hiện, chúng ta cùng nhau chiến đấu, đẩy lùi bọn họ."



Aries rúc mặt vào ngực Aquarius, tay nắm áo anh đến nhăn nhúm. "Anh đừng bỏ rơi em như cha mẹ nhé! Nhất định không được để xảy ra chuyện gì!"



"Ừ. Anh sẽ luôn ở bên em, bảo bối của anh."



Aquarius đỡ đầu Aries, hôn lên trán cậu, nhỏ giọng chấn an. Ánh mắt anh bỗng chốc sắc lạnh. "Anh sẽ không để bọn chúng động vào, dù chỉ là một sợi tóc của em."



Dai bước vào phòng điều khiển, thấy Selena đang cho người đóng hết cửa căn cứ. Cậu hiếu kì. "Chị à, có chuyện gì vậy?"



"Tình huống nguy cấp, dị nhân quân đội đang rình bắt chúng ta. Phải tạm thời dừng mọi hoạt động."



Dai nghe xong, sắc mặt trở nên nghiêm trọng. Selena quay ra hỏi cậu. "Windy vẫn chưa về sao?"



"Anh ấy có khi vẫn đang đi tuần tra."



"Bây giờ là lúc nào mà còn đi tuần tra chứ? Gọi cậu ta về ngay đi."



Dai định rời đi gọi điện thoại cho Leo. Selena lại kéo cậu lại. "Nhắn cho cả Fire và Hypnosis nữa. Bảo bọn họ chú ý an toàn, đừng để lộ tung tích."


"Vâng."



Leo đứng nấp dưới một con hẻm nhỏ, thỉnh thoảng ngó ra nhìn Glenda vẫn đứng trên toà nhà. Tên dị nhân Wings không biết mệt, đang lả lướt trên không trung tìm con mồi. Nếu chỉ có một tên, Leo nghĩ mình không chừng có thể thắng. Nhưng nhìn quân phục của Glenda liền biết cô ta là chỉ huy. Đánh tay đôi cậu còn không thể thắng được cô ta, nói gì là có tên Wings yểm hộ chứ? Vẫn nên nhanh chóng rời khỏi nơi này. Leo toan lùi lại, đột nhiên bị kéo ra sau, cậu sợ hãi muốn hét lên, nhưng đã bị người kia bịt miệng. Ngửi thấy mùi trầm hương quen thuộc, Leo mới thở phào. Virgo ra hiệu im lặng, dìu cậu rời khỏi con hẻm. Wings cảm nhận được có điều bất thường, hắn phóng xuống trước đầu hẻm. Nhưng may mắn là Virgo và Leo đã đi mất. Glenda nhìn xuống hỏi. "Có chuyện gì?"

"Chắc là linh cảm của ta sai."



Wings không phát hiện điểm đáng ngờ, hắn thất vọng, lại tung cánh bay lên trời. Mà Virgo lúc này đã đem Leo nhét vào xe mình. Anh nắm vai cậu. "Em có biết bọn chúng nguy hiểm thế nào không? Tại sao lại tiếp cận gần như vậy? Nếu bị chúng phát hiện..."



Leo gạt tay Virgo ra, bình thản nhìn sang hướng khác. "Chẳng phải vẫn an toàn sao? Ngược lại là anh! Lần sau đừng có hù doạ người ta như thế."



Virgo nhìn Leo ương bướng, có chút khó chịu. "Anh chỉ đang lo lắng cho em thôi! Nằm vùng nguy hiểm, em phải biết bảo vệ bản thân chứ?"



"Em tự biết có chừng mực. Vừa nãy đã định rời đi rồi, anh đừng tuỳ tiện lo chuyện bao đồng."



Leo không có vẻ gì cảm kích, cậu lạnh lùng phản bác lại luận điệu của Virgo. Anh thất vọng, cả hai lúc nào cũng vậy. Cứ gần gũi được một chút thì Leo lại nổi giận vô cớ. Cãi nhau như cơm bữa. Virgo không hiểu, rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, mà cậu lại luôn tỏ thái độ không vừa ý?

Virgo dặn lòng phải nhường nhịn Leo, anh không nói đến vấn đề kia nữa. "Để anh đưa em về."



"Không cần. Em tự về. Bên ngoài nguy hiểm, anh về sớm đi."



Nói rồi, Leo biến mất. Virgo ảo não, nhìn ghế phụ lái trống trơn, thở dài buồn bã.



Dai đang định gọi cho Leo thì anh đã đột nhiên xuất hiện làm cậu nhóc giật bắn mình. Dai vuốt vuốt ngực. "Anh làm em hết hồn à!"



Leo không nói gì, nện chân bình bịch xuống sàn rời khỏi. Dai nhìn cửa phòng đóng cái rầm không hề thương tiếc mà ái ngại. "Chắc lại cãi nhau với người yêu đây mà! Haizz...tình yêu thật khiến con người ta mệt mỏi."



Dai khoanh tay trước ngực lắc đầu, giọng điệu ông cụ 80 đầy triết lý. Leo về rồi, thì cậu sẽ gọi cho Scorpio và Libra vậy.



Libra cùng Sagittarius ăn cơm tối xong, thì anh cũng nhận được thông báo khẩn. Sagittarius nhìn phòng trọ một lượt, sau đó nói với cậu. "Scorpio không ở đây, tổ chức Marcus có nhắn gì với em chưa?"

Libra ngây ngô lắc đầu, điện thoại đổ chuông, cậu cầm lên thấy người gọi đến là Dai. Nghe một hồi mới biết dị nhân quân đội đã hành động. Libra lo lắng. "Đám người đó mạnh như vậy. Donald III lần này muốn gϊếŧ hết chúng ta sao?"



"Nếu là gϊếŧ thì đã đơn giản."



Sagittarius nói càng khiến Libra lạnh gáy. Đúng thật, chết còn sướng hơn trở thành công cụ của Donald III. Cậu bám lấy cánh tay anh. "Chúng ta nên làm gì bây giờ?"



Sagittarius nhìn tấm gương để bàn, anh tiến đến úp nó xuống, nắm vai Libra nói. "Hiện giờ Scorpio không có ở đây. Em ở lại cũng quá nguy hiểm. Nếu được, hãy đến căn cứ của tổ chức Marcus lánh nạn."



"Còn anh?"



Libra nhíu mày đắn đo. Sagittarius cười cười, xoa đầu cậu. "Emmanuel còn có rất nhiều người cần anh bảo vệ, anh phải về đó."



"Anh nhớ cẩn thận!"

Libra sợ hãi, cậu không muốn Sagittarius xảy ra chuyện gì. Anh mỉm cười gật đầu. "Đừng lo. Anh sẽ gọi điện cho em thường xuyên."



"Vâng."



Sagittarius thoắt cái liền biến mất, Libra vẻ mặt âu lo. Mới yên bình có tí mà đã lại sóng gió rồi. Mong rằng lần này mọi chuyện sẽ suôn sẻ.



Chiếc gương trên bàn khẽ động đậy. "Sao lại úp gương xuống chứ? Chán ghê!"



Libra không nghe thấy giọng nói bên trong tấm gương, nên không biết rằng có một dị nhân đã đến đây.



Cancer ngủ dậy đã thấy toàn bộ gương đều bị che đi, cửa kính cũng kéo rèm. Cậu đi ra thấy Taurus phân phó nhân viên trong nhà hàng thay hết những dụng cụ bằng inox thành gỗ. Cancer không hiểu đang có chuyện gì xảy ra, cậu tiến tới hỏi. "Anh à, gương trong phòng tắm..."



"Em chịu khó vài hôm để mọi chuyện lắng xuống. Đừng dùng thứ có thể phản chiếu mặt mình."

Cancer vuốt vuốt quả đầu tổ quạ rối tung rối mù sau một đêm quằn quại trên cái gối của mình. Taurus cầm lược chải chuốt lại tóc tai cho cậu, dặn dò. "Nhớ lời anh nói đó. Đừng dùng bất cứ thứ gì có thể phản chiếu. Mirror có thể xâm nhập và bắt em vào thế giới trong gương!"



"Đáng sợ vậy sao ạ?"



Cancer nuốt nước bọt cái ực, cậu thực sự bị Taurus doạ cho run rẩy. Taurus ôm má Cancer, nhìn vào mắt cậu nói. "Còn những tên dị nhân khác kinh khủng hơn vậy cơ! Có tên điều khiển ý thức, có tên hoá người thành đá, có tên còn điều khiển ham muốn..."



"..."



Taurus nhìn Cancer như con cún nhỏ, tai đều cụp xuống vì sợ, thì cười ha hả vỗ vai cậu. "Còn nhiều cái em chưa biết lắm! Cứ từ từ tìm hiểu."



"Nếu bị Mirror nhốt vào thế giới trong gương thì sẽ ra sao ạ?"



Taurus chỉ vào bức tranh treo trên tường. "Em sẽ trở thành một kiệt tác sống động của cô ta."

"..."



Ok, Cancer thực sự sợ rồi đấy!



Lần đột nhập căn cứ kia đã gặp phải tên côn trùng và tên bùn khó chơi rồi. Lần này còn nguy hiểm hơn nữa. Đám dị nhân quân đội này mạnh thật.



"A! Sao ai cũng che gương hết vậy? Mình làm gì có đáng sợ thế chứ?"



Jasmine kêu trời, nhưng cô đang ở thế giới trong gương, nên chỉ cô mới nghe thấy tiếng than oán của chính mình. Jasmine hậm hực, chợt nhìn thấy còn một người chưa che gương. Cô vui mừng chạy đến xem. Jasmine ngó mặt ra khỏi tấm gương. Gemini đã đứng thủ sẵn, chụp tách một phát. Jasmine chói mắt ngã lộn nhào xuống đất. Anh tiến đến gần cô, cầm tấm ảnh vung vẩy. "Mirror, quả nhiên là cô khác các dị nhân quân đội kia. Ngốc nghếch và không có chút đề phòng gì."



Jasmine xoa xoa đầu bị u lên một cục. "Chị thật sự không có ý xấu mà!"

Gemini giơ lên một chiếc bật lửa, đưa đến gần tấm ảnh chụp Jasmine. "Nói thật đi. Cô tới đây với mục đích gì? Nể tình cô đã từng cứu tôi, tôi sẽ không ra tay vội."



Jasmine nhìn tấm ảnh Gemini chụp được, nếu nó tổn hại thì cô ta cũng sẽ gặp điều tương tự. Jasmine cười hoà hoãn. "Ha...ha, bình tĩnh nào. Không vui đâu em trai."



"Nhanh!"



"..."



Thôi được rồi, vì để giữ mạng.



(au: mặc dù chưa đến 70 nhưng các tình yêu cũng đã cố gắng, nên ta viết xong liền đăng. Không có cược nữa, nhưng mà cao vote thì ta vẫn ra nhanh nhé! Để có động lực á mà, iu mọi người 😘❤️❤️❤️!)