Một tháng sau đó, tôi không còn nhìn thấy tiên đoán nữa. Tôi vẫn chưa thể hoàn toàn chấp nhận thực tại này, khi mà tôi đã mất đi năng lực của mình. Nhưng cho dù vậy, cũng không phải là tôi tiếc lắm, vì dù có mất đi thì nó cũng chẳng ảnh hưởng gì quá lớn đến cuộc sống của tôi cả. Từ bây giờ, tôi sẽ trở nên bình thường như bao người, và tôi sẽ tiếp tục tự quyết định những điều bản thân cần làm mai sau.
Khi kì nghỉ hè đến hồi kết thúc, tôi quyết định cùng Kaede lên ngọn đồi lộng gió ấy vào ban ngày.
Những bậc thang đá giờ trông thực sự khác với thứ mà tôi đã thấy đêm lễ hội, và chúng gợi lại cho tôi những hình ảnh từ thời thơ ấu. Hơn nữa, âm thanh giờ này không phải tiếng của đôi guốc mộc, mà là tiếng râm ran của ve sầu.
"Đến đây vào buổi sáng cũng tốt đấy chứ nhỉ."
Lên tới đỉnh đồi, từng cơn gió thổi tới, nhẹ nhàng vuốt ve má chúng tôi, thật dê chịu làm sao.
"Chắc chắn rồi nhỉ."
Hôm ấy, tời quá tối và tôi đã không để ý lắm, nhưng mà ở một góc thảm cỏ, là một vườn hoa nhỏ, và nơi đó mọc lên những bông hoa màu hồng xinh xắn.
"Mình không biết là có hoa mọc ở chỗ này đấy."
"Ừ, loài hoa này, được gọi là Hoa tinh cầu." Kaede ngồi xuống để nhìn chúng gần hơn.
"Hoa tinh cầu ư?"
"Mình cũng không biết tên thật của nó là gì nữa, nhưng mẹ đã nói với mình như vậy. Ngày xưa đã từng có một ngôi chùa ở đây, nơi mà tổ tiên mình truyền đời nhau làm Miko. Nhưng tất nhiên bây giờ thì không còn nữa rồi. Mẹ mình nói chúng bắt đầu nở ở đây kể từ lúc đó."
Tôi chợt nhớ lại những điều bác Suzuki nới với mình.
"Chúng đẹp thật đấy nhỉ."
"Ừm. Mà mình không biết cậu có còn nhớ không. Cái lần mà cậu đã giúp mình không bị ngã xuống sông hồi tiểu học ấy."
"Tất nhiên là mình nhớ rồi."
"Lần đó, có vài bông hoa ở trong cái chai cậu nhặt giúp mình đúng chứ? Loài hoa đó y hệt như những bông đang mọc ở đây. Mình đã cố nhặt nó lên vì mình thấy chúng khá giống nhau, và rồi mình suýt thì ngã xuống sông..."
"Ra là thế hả." Tôi quỳ xuống cạnh Kaede. Khi nhìn sát hơn, tôi nhận ra năm cánh hoa đang trong đoạn nở hết mức.
"Ừm. Những bông hoa trong cái chai ấy, khi nhặt lên thì nó vẫn còn rễ. Vậy nên sau khi bão tan, mình đã trồng chúng ở đây. Và giờ thì chúng có thể tiếp tục nở rộ ở nơi này rồi.
Hình ảnh những bông hoa hồng nhạt trong cái chai trên sông ngày ấy quay lại tâm trí tôi. Đúng là những ông hoa ngày ấy thật.
"Mình tự hỏi tại sao nó lại được gọi là Hoa tinh cầu. Cả mẹ và bà mình đều không biết. Dường như mình có thể thấy ánh hồng nhạt của bông hoa như đang phát sáng lung linh, nên mình nghĩ có lẽ vì thế nên mới được gọi là Hoa tinh cầu chăng."
Sau khi suy nghĩ một hồi, tôi nói...
"Về chuyện đó thì ---"
Tôi không biết rằng liệu có phải chúng đã nở tại đây vào 1000 năm trước không. Những bông Hoa tinh cầu lắc lư nhẹ trong gió, trông như những bông pháo hoa tí hon vậy...
--------------------
TL's Note: Phần "Yume no shizuku to hoshi no hana" đã hoàn thành, còn phần hậu truyện sẽ chờ động thái bên eng hoặc tìm được nguồn raw thì sẽ làm tiếp. Từ đây project sẽ đưa về trạng thái đã hoàn thành. Cảm ơn mội người vì đã ủng hộ.