Chương 7: Lão Nhị Ngươi Đỡ Chúng Ta Vào Phòng
Trên đường về trường, không khí rất yên tỉnh không ai lên tiếng.
Lục Thiếu Du giờ mới để ý Mộ Dung Hiểu Hiểu đổi kiểu tốc mới nên đánh phá bầu không khí nói:
-Hiểu Hiểu cậu đổi kiểu tóc rồi à.
-Đúng vấy á, đẹp không ? Là Yêu Yêu tỷ làm cho muội đó.
-Vậy sao, khá đẹp đấy.
Nói rồi yên lặng một chúc rồi hắn mới nói.
-À mà nè Hiểu Hiểu, tui chưa bao giờ nghe nói cậu đấu bài với ai hết vậy.
-Tại tui không thích đấu bài với người khác, tui chỉ đấu bài với người thân trong nha thôi.
-Thiếu Du này, bộ bài của cậu mạnh thiệt đấy, tui chưa thấy ai đấu bài khí phách như cậu vậy ngoại trừ ba ba của tui.
Nghe nói ba ba, Lục Thiếu Du liền thấy hứng thú hỏi:
-Ba ba của cậu đấu bài ghê lắm hả.
-Tất nhiên, ba ba của tui là...
Mộ Dung Hiểu Hiểu chưa kiệp nói xong thì bị Mộ Dung Yêu bịch miệng lại, ấy náy nhìn Lục Thiếu Du một ánh mắt rồi kéo Mộ Dung Hiểu Hiểu qua một bên nói:
-Đã bảo là không được tiếc lộ thân phận của ba ba muội với người ngoài rồi mà.
-Muội xin lỗi.
-Được rồi không được chiếu theo lệ này nữa.
Sao đó mới đi theo Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du cũng không hỏi chuyện hồi nảy nữa mà là chuyển đề tài:
-Hiểu Hiểu cho tui mượn bộ bài của cậu ?
Mộ Dung Hiểu Hiểu liền từ trong ba lo lấy bộ bài ra đưa cho hắn.
Lục Thiếu Du tiếp nhận bộ bài nhìn qua một lượt, đây là bộ bài Darklord, hắn nhớ tới hình như mình cũng có một lá bài Darklord.
-Hiểu Hiểu một hồi tui có một lá bài muốn tặng cho cậu, chắc sẽ có ít cho bộ bài của cậu.
-Ùm, cảm ơn cậu.
Đi một lác liền tới trường, Lục Thiếu Du đưa hai người tới tiệm bài rồi nói:
-Hai người đợi tui một chúc.
Đi không bao lâu hắn cầm trong tay lá bài Darklord Amdusc nói:
-Đây là lá bài tui muốn tặng cậu sẽ giúp bộ bài cậu mạnh hơn trước.
Sao đó 3 người ngồi xuống không ngừng bàn luận lấy.
-Thiếu Du này, hôm qua cậu mua 6 gói bài tức là bộ bài cậu đang dùng hiện tại phải không.
Mộ Dung Hiểu Hiểu suy nghĩ hồi lâu, cũng liền nói ra suy nghĩ của mình, cô rất thấp thổm, sợ khi nói ra Lục Thiếu Du sẽ không vui.
Còn chưa kiệp Lục Thiếu Du nói gì, Mộ Dung Yêu đã hỏi trước.
-Ý của muội là sao Hiểu Hiểu, không lẻ trận đấu mới vừa rồi không phải dùng bộ bài thật của cậu ấy.
Mộ Dung Hiểu Hiểu liền lắc đầu nói.
-Thật ra chuyện là thế này.
Sao khi nghe xong, Mộ Dung Yêu kinh hô lên:
-Không thể nào, theo như ta được biết quái Dark Magician trên đời này chỉ có không đến 10 lá, lúc đầu ta tưởng Thiếu Du hắn là con em đại gia tộc nào đó, vậy theo như muội nói cậu ta mở 6 gói bài mà trúng Dark Magician là chuyện không thể xảy ra.
-Thật Dark Magician là tui mở trúng, ta lýc đó khi bước vào cửa hàng liền như có một cổ dẫn dắc ta đến vậy, chắc Dark Magician đã chọn tui ấy nhỉ.
Phải nói lúc này Lục Thiếu Du diễn kỹ rất đạt, có thể đi thi làm diễn viên, nhìn dáng vẻ không giống với dối của Lục Thiếu Du, Mộ Dung Yêu cũng cho rằng là thật, liền một mặc hâm mộ nói:
-Vận khí của cậu thật tốt, tui nghe nói lá bài này có rất nhiều người nguyện ý bỏ ra số tiền lớn để mua nó.
-Yêu Yêu tỷ lớn tới mức nào.
-Hình như bằng một nữa gia sản của nhà muội.
-Cái gì
Lục Thiếu Du cũng bất ngờ, liền cầm ra Dark Magician. Thấy lá bài được lấy ra, Mộ Dung Hiểu Hiểu liền tò mò đánh giá nhưng nhìn hoài cũng không tìm ra cái gì đặc biệt liền nói:
-Kì quái nó cũng chỉ là một quái thú bình thường có sức t·ấn c·ông 2500 thôi mà cũng đâu có gì đặc biệt.
-Muội nhìn không ra là điều hiển nhiên vì chỉ có người sử dụng nó mới biết nó mạnh cở nào, còn người ngoài nhìn thì không cảm giác gì.
Mộ Dung Yêu lên tiếng giải thích, Mộ Dung Hiểu Hiểu dù không phục lắm nhưng cũng gật đầu. Phải biết một nữa gia sản của nhà Mộ Dung là bao nhiêu tiền, Mộ Dung Yêu còn không thể đếm hết con số 0 nữa là, với số tiền lớn như thế mà lại có người cam tân tình nguyện bỏ ra để mua một lá bài này.
Ba người liền không ngừng nói chuyện lấy, chia sẻ kinh nghiệm đấu bài, cách phôi hộp giữa các quái thú với bài ma pháp hoặc cảm bẩy. Mộ Dung Yêu liền nhìn đồng hồ nói:
-Ồ đã trễ thế cơ à Hiểu Hiểu chúng ta phải về thôi, không ba mẹ lại lo.
Sao khi đưa hai người ra trường, Lục Thiếu Du cũng cảm thấy đối bụng liền đi tới quán ăn trong trường mua một ít đồ ăn, đống gói mang về ký túc xá.
Hắn bỏ đồ xuống rồi đi vào nhà tắm rửa mặt rồi đi ra, hắn vừa ăn vừa mở cửa hàng hệ thống ra nhìn, vì hôm nay kiếm được 1000 điểm nên vô coi mua được những gì.
Không coi thì không sao vừa coi cơm tý nữa phung ra ngoài.
-Hệ thống, ngươi có lầm không 1 lá bài bán với giá 500 điểm ma thuật.
Nhưng hệ thống không để ý tới hắn, hắn chỉ đành nhổ nước bọt vài cái tiếp tục xem tiếp, càn kéo giá lại càn lên cao, hắn kéo tới lá Dark Rebellion XYZ Dragon thì ngừng lại giá của lá bài này 1200 điểm.
-Chỉ cần 200 điểm nữa, nhưng trước mắt ta phải hoàn thiện bộ bài trước, đành thôi vậy.
Hắn liền nói với hệ thống:
-Hệ thống cho ta mua lá bài ma pháp Joke's Straight và lá bài bẩy Mirror Fofce Launcher.
-Keng: mua hoàn tất vật phẩm đã cấp cho ký chủ.
-Với 2 lá này là ta đã có 22 lá bài chỉ cần 18 lá bài nữa là ta có thể chân chính là một người chơi bài ma thuật.
Sao khi ăn cơm xong hắn đi tới trước bàn học ngồi xuống hắn muốn biết nhiều hơn về thế giới này nên cầm quyển sách lịch sử lên nhìn.
Vừa đọc tới một nữa hắn chú ý tới có một mốc thời gian bị bỏ không từ năm 700 tới 850.
-Không biết vì sao trong sách không có ghi ta.
-Hệ Thông ngươi biết không.
-Keng: không gian, thời gian bị hỗn loạn, hệ thống không thể nói.
-Vậy khi nào mới có thể nói.
-Keng: hệ thông thăng cấp.
-Ô ngươi cũng thăng cấp được à, vậy sao để ngươi thăng cấp.
-Keng: ký chủ cần đầy đủ giá trị danh vọng thì hệ thống sẽ thăng cấp.
Hệ thống nói mới thấy, ở dưới góc có một hàng số nhỏ 80%.
Chắc là trận đấu hồi sáng ảnh hưởng nên giá trị danh vọng mới lên cao như vậy.
-Vậy khi ngươi thăng cấp ngươi có mở ra chức năng khác không ?
-Keng: có
Hệ thống nói chuyện không đầu không đuôi làm hắn hết hứng để hỏi tiếp.
Bổng nhiên cửa phòng có người gõ, hắn đứng lên đi mở cửa liền nhìn không thấy ai tưởng chắc có ai phá mình định đống cửa lại thì dưới chân đột nhiên có âm thanh.
-Lão nhị ngươi đỡ chúng ta vào phòng.
Lục Thiếu Du im lặng đỡ trán, rồi mới lôi hai thằng bạn vô phòng.
-Lão nhị ngươi không biết, chúng ta mệt cở nào, tàu điện thì chen chúc, ngoài trời còn nắng nữa, biết vậy không về nhà cho rồi.
Đợi hai thằng bạn than xong hắn mới nói:
-Ăn gì chưa ?
-Chưa
-Đi đi, vô tắm rửa đi, hôi qua, để tui đi mua cơm cho.
...
Đêm tới rất nhanh ba người không ngừng hàn huyên lấy, mà quên cả thời gian.
-Thôi ngủ sớm đi, ngày mai dậy sớm.
-Ùm, mai nhớ kêu tui dậy nha.
Sáng 5 giờ Lục Thiếu Du đã mở mắt nhưng hắn không ngồi dậy mà quay qua cho mỗi người một đá mới ngồi dậy, vì hắn bị mỗi thăng ôm một chân.
-Ây u, lão nhị ngươi không nói võ đức.
Lục Thiếu Du ghét bỏ nhìn 2 thằng bạn còn cố ngủ, liền vô nhà tắm. Sao khi xong mới lôi 2 người ném vào nhà tắm còn mình đi mua đồ ăn