Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos

Chương 82: Bí mật được bật bí?




Chương 82: Bí mật được bật bí?

Bảo tàng lúc 6h tối đã trở nên thưa thớt, trống rỗng đón chào những vị khách cuối cùng của nó.

" Nơi này phải có manh mối nào đó giúp chúng ta tìm hiểu về nửa kia của Yugi trong trò chơi ngàn năm." Tea nghĩ khi cả nhóm đến khu trưng bày cổ vật Ai Cập bị mất đặc biệt. " Mình cảm thấy cậu ấy rất đáng thương... ko biết mình là ai, đã làm gì, tại sao lại mắc kẹt trong cổ vật. Nếu đổi lại là mình thì mình ko biết chịu được cảnh như vậy ko." Cô nhìn Mai và Edwin 2 người đang ngắm tới chiếc mặt nạ bằng vàng nhưng thực sự hoàn toàn chú ý tới nó. " Đây đang là mò kim dưới đáy biển sao? Chúng ta đang tìm cái gì ở đây? Ko... ko mình ko thể nghĩ như thế. Bằng mọi cách mình phải tìm thấy manh mối nào đó."

Cô dừng lại khi nhận ra Yugi ko còn đi theo cô nữa. Tea hi vọng cậu ấy tìm thấy gì đó thú vị nhưng tất cả những gì cậu ấy đang nhìn là 1 cái cánh cửa.

" Cậu làm sao vậy?"

"Tớ cảm thấy một cái gì đó. Một sự hiện diện mạnh mẽ."

Tea nuốt nước bọt. Cô ấy biết ngay rằng hiện tại ko phải Yugi là người nói chuyện với cô... mà là nửa kia của cậu ấy. " Ở bên dưới?"

" Tầng hầm chưa bao giờ là nơi tốt đẹp trong một bộ phim kinh dị," Mai bình luận.

" Edwin," Pharaoh nói, " anh cảm nhận được gì ko?"

" Ko," Edwin thành thật. " Chìa khóa của tôi chỉ có tác dụng khóa và mở khóa chứ ko có khả năng cảm nhận."

" Dù thế nào tôi cũng phải xuống chỗ đó," Pharaoh quả quyết.

" Chắc chứ?"

" Chắc chắn," là câu trả lời duy nhất của cậu ta trước khi bước xuống cầu thang, mọi người vội vã theo sau. " Có cái gì đó đang kêu gọi tôi. Tôi cảm thấy rằng câu trả lời mà tôi tìm kiếm... đang ở rất gần."

Bốn người họ đi xuống tầng hầm chỉ để c·hết sững khi nhìn thấy một tấm bia đá vĩ đại được bao bọc bởi lớp kính bảo vệ.

" Bia đá.... nó có hình trò chơi ngàn năm trên đó," Pharaoh sửng sốt.

" Và những hình chạm khắc... một trong số chúng trông giống như Dark Magician," Mai thêm vào.

"Không thể nào!" Tea nói, đưa tay lên miệng. "Và người đó... trông giống hệt như cậu... hay Yugi!"

" Tớ thấy rồi," Pharaoh nói. " Hình như là hình chạm khắc của 2 nhân vật đang chơi bài ma thuật."

" Cậu và Kaiba," Edwin nói, khoanh tay trước ngực. " Người kia.... một con rồng to lớn. Ko thể là ai khác."

" Anh nói đúng!" Tea kêu lên. "Đây là thật sao? Những thứ ở đây làm em phát hoảng."

" Tất cả là thật hết, Tea" Pharaoh khẳng định. " Chúng là manh mối mà tớ tìm kiếm suốt bấy lâu nay. Tuy nhiên... vẫn còn rất nhiều điều mà tớ ko biết. Tớ chỉ ước mình có thể hiểu hết những gì có ở quanh đây."

"Pharaoh của tôi, tôi đã mong đợi ngài."



Cả nhóm nhanh chóng quay lại, nhìn chằm chằm vào người mới xuất hiện. Renard trông rất căng thẳng, sẵn sàng đợi lệnh t·ấn c·ông, chỉ để Tea ngăn cản, cô tiến lên một bước. " Tôi thấy cô xuất hiện trên cuốn tạp chí. Ishizu Ishtar, đại diện của chính phủ Ai Cập!"

"Tôi có rất nhiều tên, cô bạn trẻ," Ishizu nói chỉ để Edwin chế giễu.

" OMG! cô chắc ngang tuổi tôi là hết cỡ, đừng có ra vẻ mình là người cổ đại." Anh ấy lẩm bẩm.

Người phụ nữ Ai Cập nhìn chằm chằm vào Edwin một lúc, môi mím chặt thành một đường kiên định, trước khi quay đi và chỉ tập trung vào Yugi.

"Tôi đã khám phá ra nhiều bí ẩn về ngài bằng quyền năng của vòng cổ ngàn năm."

" Lại một bảo vật ngàn năm," Pharaoh bất ngờ.

" Giống như trò chơi với chiếc chìa khóa của anh Edwin"

" Chìa khóa?" Ishizu giật mình, cái thái độ ' tôi bình tĩnh, tôi biết mọi thứ' của cô ta đã bị ảnh hưởng. Đầu tiên cô nhìn Mai, rồi Tea sau đó miễn cưỡng nhìn Edwin, người đang lấy ra chiếc chìa khoa để khoe. " Ko... ko thể nào. Sao cậu lại có được."

" Shadi ko có nhiều sự lựa chọn," Edwin trả lời. " Thời gian của ông ta trên đời này đã hết"

" Vậy thì hẳn anh ta rất tuyệt vọng," Ishizu nói, phớt lờ cái nhìn trừng trừng của Edwin trước câu nói xúc phạm này rồi lại quay về phía Yugi. Tea ko bỏ lỡ cái lườm đầy sát khí của Mai dành cho người phụ nữ này vì dám coi thường bạn trai cô ấy. " Với quyền năng của bảo vật này, tôi có thể xuyên qua hàng nghìn năm về quá khứ, thời các phù thủy hắc ám sử dụng sức mạnh bóng tối nhằm thống trị thế giới." Làm mọi người ngạc nhiên. " "Nhưng... có một vị vua dũng cảm đã sử dụng sức mạnh của mình giải cứu thế giới."

" Vậy vị vua đó là ai?"

" “Vua Richard Tim Sư Tử,” Edwin gầm gừ. "Cạu nghĩ ai?" Anh bước tới vẫy tay về phía chiếc máy tính bảng. "Cô ta gọi cậu là Pharaoh, phải ko?" Bỏ qua mấy cái thần thoại nhảm nhí, đi thẳng luôn vào vấn đề. Cậu hẳn là linh hồn của Pharaoh mà Ishizu tin rằng đã giải cứu thế giới."

"Tin? Không. Tôi biết ngài ấy đã cứu thế giới."

Edwin mặc dù chỉ nhướn mày. "Xét đến việc cô là một trong những người canh giữ mộ được giao nhiệm vụ bảo vệ các bảo vật ngàn năm, tôi chắc chắn rằng cô không thiên vị chút nào."

"Cậu biết nhiều điều cậu không nên biết, Edwin Chaos."

" Do dòng đời xô đây, tôi có một cuộc sống thú vị."

" Đúng thế..." Ishizu nói, chạm tay vào chiếc vòng cổ... chỉ để bất ngờ. " Làm sao-"

" Hử," Edwin cười gian manh. " Cô muốn nhìn thấy quá khứ của tôi? Xin lỗi bạn chưa đủ tuổi." Anh ấy lườm cô ta. " Nếu cô muốn nói gì thì nói nhanh đi, đừng có đi soi mói người khác."

" Mặc dù giọng điệu anh ta ko phù hợp... nhưng lần này tôi đồng ý với Edwin," Pharaoh dõng dạc. " Cô nắm giữ câu trả lời cho quá khứ của tôi. Nếu cô thực sự muốn giúp tôi, cô hãy tiết lộ tất cả những gì cô biết."

Ishizu thở dài. " Ước gì tôi có thể... nhưng phần lớn quá khứ bị che phủ trong bí ẩn. Tôi biết điều này: ngài đến đây không phải là tình cờ. Ngài phải cứu nhân loại một lần nữa."

"Cứu nhân loại ? Khỏi gì?"



"Những sự kiện trong quá khứ sắp tiếp diễn," Ishizu nói. "Sự trở lại của các bảo vật ngàn năm, trận đấu giữa ngài và Seto Kaiba." Cô ta quay lại. "Và cả sự xuất hiện của ngươi... Endymion."

Câu nói làm Edwin sững người lại trước khi trừng mắt nhìn cô. " Tôi tên là Edwin. Edwin Chaos."

" Trong kiếp này, có thể," Ishizu trả lời, chỉ cả nhóm về một tấm bia đá khác nằm ở sâu hơn dưới tầng hầm. Cả nhóm đi về hướng đó, Ishizu đi sau. " Trong thời gian trị vì của Pharaoh vô danh. người đã cứu nhân loại khỏi bóng tối, có một du khách đến từ vùng đất Hy Lạp. Một pháp sư bậc thầy, người đã tập hợp những học trò tài năng cho mình. Giống như nhiều người, anh ta đến cung điện của Pharaoh, nhưng ko giống như những người khác đến để cúi đầu, thành kính thì anh ta đến để thách thức vị Pharaoh vô danh.

Ở đó, trên bia đá, hình ảnh chạm khắc Pharaoh ngồi trên ngai vàng... và Endymion chỉ ngón tay về phía Pharaoh, tỏ ra rất tức giận.

" Thực sự trông rất giống anh, Edwin," Tea nhận xét.

" Trông giống anh thật, đều có 2 mắt 2 tai. mũi mồm đủ cả," Edwin phản bác

" Nhưng anh sử dụng bộ bài Endymion," Pharaoh chỉ ra.

" Thì? Tea có lá bài mặt trời... nghĩa là em ấy là thần Ra?" Edwin quay sang Ishizu. " Cứ cho tôi với Endymion là một người đi, thì tôi với người này là 2 con người hoàn toàn khác nhau. Chỉ có kẻ ngu ngốc mới đắm chìm trong quá khứ và sử dụng nó để xác định những gì cần phải làm. Hiện tại mới là điều quan trọng và ngay bây giờ tôi đang tự hỏi tại sao cô cứ từ chối trả lời câu hỏi của Pharaoh. Một là nói... hai là ko. Úp úp mở mở ra vẻ thần bí."

" Quá khứ-"

" Bị che mờ... blah blah blah. Thừa nhận đi chị hai, cô và gia đình cô đã thất bại thảm hại." Ishizu nhăn mặt vì điều đó như một cái đinh đóng thẳng vào tim. " Cô biết điều đó đúng ko? Cô đc giao nhiệm vụ bảo vệ những bảo vật ngàn năm, nhưng rồi quên mất nhiệm vụ dẫn tới tình cảnh tranh giành hiện nay. Thế giới này gặp nguy hiểm và nếu cậu ta ko cứu nổi thế giới thì đó chả phải do lỗi của cậu ta mà do... cô. Cô và người cha ngu xuẩn của cô chơi ngu thay vì thực hiện nghĩa vụ của mình-" Mai đặt tay lên vai Edwin, nhằm kiềm chế anh ấy.

Ishizu lườm Edwin, ánh mắt thách thức. "Tôi đang làm những gì có thể để hỗ trợ Pharaoh."

"Vậy thì hãy giúp tôi" Pharaoh nói chắc nịch. "Nói tất cả."

" Tôi biết ngài muốn tìm kiếm câu trả lời, thưa Pharaoh của tôi," Ishizu trả lời. " Một giải đấu bài ma thuật sắp được diễn ra. Nếu ngài vô địch-"

Đến lượt Tea nổi điên. " Cô vừa nói với cậu ấy rằng thế giới này đang gặp nguy hiểm, ác quỷ mà cậu ấy từng đánh bại sẽ quay trở lại, và cô từ chối nói với cậu ấy bất cứ điều gì? Bắt cậu ấy thắng một giải đấu?" Tea chế giễu. "Edwin nói đúng... cô đã thất bại và ko biết gì hết."

"Tôi biết nhiều điều " Ishizu tuyên bố. "Vượt xa mấy người."

" GIống như cái tên đang săn đuổi Pharaoh và những người bạn của cậu ta." Edwin nói. " Thủ lĩnh Rare Hunter."

"Làm thế nào cậu biết được về chúng?" Ishizu giật mình hỏi trước khi nheo mắt lại. "Cậu đã gặp chúng."

"Phải. Thủ lĩnh của chúng cố chiêu mộ tôi. Thất bại thảm hại."

" Thật vậy sao?"

" Cẩn thận cái mồm," Renard lạnh lùng nói, nhắc nhở tất cả rằng anh ta đang ở đây. "Đội trưởng của tôi ko phải kẻ phản bội."

Edwin bước lên trên." Tôi có khoảng thời gian thú vị trò chuyện với tên thủ lĩnh, trước khi cho hắn cút. Cô cũng biết hắn đấy... em trai cô... Marik Ishtar."



"Em trai cô?" Pharaoh thở dốc.

"Chuẩn luôn." Edwin bổ sung. "Kể cho chúng tôi về hắn đi Ishizu. Hay phân đoạn Pegasus tới Ai Cập đưa cho cô-" Ishizu choáng váng khi nghe thấy câu nói này. " 3 lá bài thần và cô làm mất luôn 2 lá. Giờ thì em trai bé bỏng của cô nắm giữ 2 trong số lá bài hùng mạnh nhất trong giới. Ngoài ra hắn cũng sở hữu bảo vật ngàn năm." Edwin liếc về phía Tea. "Thứ mà em cực kì quen thuộc."

"Quyền trượng ngàn năm," Tea kinh hãi nhớ lại những gì mà phiên bản ác độc của Edwin có thể làm gì với nó. Nỗi kinh hoàng tràn ngập bên trong Tea làm Edwin phải nắm chặt tay Tea, trấn an cô bé.

" Sao...sao... ngươi... biết" Ishizu lắp bắp.

" Như đã nói, tôi có 1 cuộc sống đầy thú vị. Tôi biết... những điều khủng kh·iếp."

Ishizu lườm, chế nhạo. " Ngươi ko biết gì hết, Edwin Chaos."

" Im mẹ mồm đi Ygritte. Tôi biết 2 lá bài thần Winged Dragon of Ra và Silfer the Sky Dragon đang trong tay thằng chó Marik. Nó đang cử lũ Rare Hunter đi c·ướp lấy trò chơi ngàn năm. Tôi ko biết lá bài thần cuối cùng ở đâu... nhưng với việc cô ko đưa nó cho Pharaoh của cô thì tôi đoán cô cũng làm mất nó luôn rồi."

" Lá bài cuối đang ở một nơi an toàn," đó là những gì Ishizu có thể nói.

Pharaoh nhìn Ishizu chằm chằm. " Tôi nghĩ chúng ta ko còn gì để nói. Tôi đã nhận dc câu trả lời... ít hơn rất nhiều những gì tôi mong đợi. Nếu những gì cô nói là đúng, thì thế giới quả thật đang gặp nguy hiểm.... và trò chơi cô bày ra quả thực vô nghĩa." Nói xong, Pharaoh quay đầu bỏ đi.

"Vậy cho phép tôi được chia sẻ vài điều với ngài, Pharaoh của tôi! Endymion KHÔNG phải là đồng minh của ngài!"

" Ít ra chúng tôi còn có quen biết nhau," Edwin châm biếm... Tea nhìn thấy mắt anh ấy chuyển sang màu vàng đen. Cô cảm thấy mọi chuyện bắt đầu trở nên tệ hơn. " Tổ tiên của cô sẽ ko chào đón cô tới Aaru ( thiên đường trong thần thoại Ai Cập) Ishizu Ishtar. Họ sẽ nguyền rủa tên của cô. Cô đã khiến Pharaoh và gia tộc của cô thất vọng."

Và Edwin cũng rời đi.

______________________________________________

Ishizu đứng đó, choáng váng. Cô nghĩ mình sẽ biết cuộc gặp mặt diễn ra như thế nào. Rằng cô sẽ gieo những hướng dẫn vào trong đầu Pharaoh để ngài ấy đi đúng con đường giải cứu thế giới... và em trai cô. Rằng cô sẽ đặt cho ngài ấy cái tên giả là Yami để đánh lừa ngài ấy, hướng ngài ấy đến giải đấu, nhằm chuẩn bị cho trận chiến quan trọng phía trước.

Nhưng cô ko thấy tương lai có sự xuất hiện của Endymion

"Làm sao có thể?" cô thì thầm. "Làm thế nào mà hắn có thể ngăn chặn quyền năng của vòng cổ ngàn năm?"

" Anh ấy ko"

Ishizu đóng băng, đột nhiên thấy toàn bộ tầng hầm trở nên tối tăm...chỉ có 1 người tỏa sáng duy nhất.

Người đang đứng trước mặt cô từng là Mai Valentine, giờ đây đã là Selene, Thần Mặt Trăng người tình của Endymion.

Ishizu thậm chí ko thể cử động một ngón tay trước khi nữ thần bước tới, một tay nóng bỏng như băng khô áp vào cổ cô, dễ dàng nhấc cô lên không trung.

" Ngươi can thiệp vào chuyện ngươi ko hiểu, nghĩ rằng bản thân ngươi hơn các vị thần. Ngươi còn ko phải là kẻ dc chọn của các vị thần. Người còn ko phải là tư tế của chúng ta. Ngươi chỉ là đứa con gái ngu ngốc, được sinh ra bởi người cha ngu xuẩn, đang quá đề cao sức mạnh thảm hại của bản thân." Nữ thần đưa cô tới sát. " Ngáng đường Endymion của ta một lần nữa, ta sẽ g·iết c·hết ngươi...ko" Cô nhếch mép cười. " Ta sẽ biến ngươi trở thành bất tử Ishizu Ishtar. Ko cho phép ngươi dc cân linh hồn. Ta trói ngươi trong xiềng xích, ép buộc ngươi chứng kiến ta t·ra t·ấn toàn bộ thành viên trong gia đình của ngươi... Ta sẽ xé nát linh hồn của Marik và những gì ngươi có thể làm là la hét! Và cuối cùng ngươi nhận ra sự thống khổ của hắn là do ngươi vì ngươi dám đụng đến NGƯỜI TA YÊU!"

Đột nhiên đèn sáng trở lại và Ishizu loạng choạng, thấy mình chỉ có một mình...

...với vết bỏng trên cổ có hình bàn tay phụ nữ.