Chương 76: Bạn mới-kẻ thù mới (1)
Tôi khoang tay trước ngực và nhìn 2 thiếu niên tự nhiên tiến tới tiếp cận với tôi. Từ đầu tôi cũng vui vẻ chấp nhận, nhưng giờ nó trở nên thành việc khó chịu. Làm thế quái nào mà Yugi trở thành Vua trò chơi với cái bộ tóc ko lẫn đi đâu được, bằng cách nào đó có thể yên bình sống mà ko bị làm phiền... tất nhiên ngoại trừ vài tên điên khùng muốn đoạt lấy cái trò chơi ngàn năm. Về phần tôi, chỉ đứng thứ 2 mà đi đâu cũng có người nhận ra, từ fan, mấy người muốn tôi đầu tư mạo hiểm, đến mấy đứa thích bú fame
" Chúng em muốn anh chơi thử trò này," thiếu niên đầu tiên tiếp cận tôi nói, quảng bá nó một cách hào hứng. " Nếu anh thấy thích làm ơn hãy giới thiệu nó cho chúng em ạ."
" Nó rất dễ chơi," thiếu niên thứ 2 bổ sung
" Cực kì dễ"
" Siêu siêu dễ"
" Ừ ừ" tôi muốn thoát khỏi nơi đây.
"Mà đầu tiên anh cần hiểu Dice Pool là gì trước đã."
Thiếu niên thứ 2 chen ngang, " hoặc Crest Pool"
" Nhưng Crest Pool liên kết với Dice Pool."
" Ừ! Đúng thế, Dice Pool cũng rất quan trọng."
" Cực kì luôn."
" Đủ rồi, mình phải té khỏi đây!" Tiếng lòng tôi nói, theo sau là tiếng bước chân, tiếng mở đóng cửa, một tiếng ô tô đi tới.
Thú thực, hiện tại tôi ko có kế hoạch gì hết... nó thật nhàm chán cứ diễn ra như vậy trong mấy tuần vừa qua. Sau sự kiện thế giới ảo, thế giới nghịch đảo, mọi thứ đang trở nên quá yên bình. Nhưng tôi có thể làm gì đây, đi trêu con nhỏ Rebecca sao? Công việc ở công ty... à thì... công việc duy nhất của tôi hiện tại là... tránh xa Kaiba.
Nghiêm túc đấy, tên c·hết tiệt đấy đưa cho tôi cái bản hợp đồng có cái phần là : Edwin Chaos với tư cách là cổ đông của tập đoàn Kaiba, bắt buộc phải tránh xa Seto Kaiba, trừ trường hợp họp hội đồng quản trị. Nó còn đc đem đi công chứng nữa.
Nói chung là nhờ luật sư của Pegasus lẫn mối quan hệ với Mokuba thì cách duy nhất mà hắn có thể sử dụng với tôi là ép tôi giữ khoảng cách với hắn cùng những dự án của hắn. Thành thật thì tôi cũng ko có hứng thú với mấy thứ đó cho lắm. Tôi ko đòi hỏi bản thân phải dc giao chức vụ nào hay quản lý mảng nào của tập đoàn cả. Hợp đồng ghi rõ tôi chỉ cần ngồi nhà cũng có tiền. À tôi có thêm cả quyền nữa... có thể thúc đẩy nhằm mang lại khoản đầu tư mới hoặc đưa ra đề xuất. Và với việc Pegasus và Kaiba đấu đá nhau ko ngừng, nếu muốn tôi có thể từ từ kiểm soát cả công ty.
Nhưng lúc này thực sự chả có gì làm cả, tôi đang cố gắng dành cả ngày bận rộn để chống lại nhàm chán. Mokuba đang cố gắng học bù lại sau thời gian b·ị b·ắt cóc. Mai thì đang ở phương Bắc làm mấy bài phỏng vấn lẫn chụp ảnh cho tạp chí thời trang. Yugi lẫn nhóm cậu ta đang bận học, chú tôi bận điều hành Chaos Communications, tôi nhận ra mình đang gặp khó khăn trong việc làm bản thân bận bịu.
Tôi... đã làm được.
~2 ngày trước~
" Vãi nồi s1mple, bắn như đấm vào mặt bet thủ
" Tại sao?" Tôi gào lên trước màn hình máy tính. " Lần nào bắn LAN khoác cái rẻ lau lên người y rằng bắn ngu vkl mà cứ thích ra vẻ tay đây."
~ Hiện tại~
.... FUCK s1mple
Thế nên, ngay khi tôi nhìn thấy quảng cáo về một cửa hàng game mới có tên là Black Clown khai trương trong 1 tuần, tôi quyết định đến xem.
Tất nhiên đồng nghĩa với việc trốn khỏi chỗ chú tôi mà ko bị chú ý, quá dễ dàng với chìa khóa ngàn năm. Chú tôi vẫn đang tìm vệ sĩ cho tôi sau vài vụ tại Duelist Kingdom và cái lần b·ị đ·âm mém c·hết. May mà chú còn chưa biết tôi còn bị nhốt ở thế giới khác nữa. Ông ấy bảo là đã tìm cho tôi 1 người vệ sĩ hoàn hảo, cũng làm tôi cảm thấy chút tò mò.
Cửa hàng Black Clown tự quảng cáo là chuyên về trò chơi, thì bên trong nó giống cửa hàng tổng hợp đủ về mọi loại giải trí. Phần cho truyện tranh, phần cho tiểu thuyết, và phần dành cho game. Tôi cần mua game hay truyện tranh về nhằm lấp đầy những ngày buồn chán.
Tôi đang đi ngang qua các nhân vật trong My hero academia thì có 2 người hâm mộ ra bắt chuyện với tôi, họ cố gắng thuyết phục tôi thử một trò chơi mới nào đó.
" Bây giờ, phần trái tim này rất quan trọng vì bạn phải bạo vệ chúng," một trong 2 người nó với tôi, đẩy tôi ra khỏi luồng suy nghĩ của mình. " Nhưng để làm dc như vậy, bạn phải tạo ra một con đường bằng xúc xắc."
" Cái đệch," tôi lẩm nhẩm nhận ra bản thân đang ở cửa hàng game của Duke. Hôm nay khai trương đồng nghĩa là-
" Liệu mình có nên ngăn cản Joey mặc bộ đồ chó ko?" Tôi thầm nghĩ khi 2 người kia vẫn đang mải mê giải thích Dungeon Dice Monsters." Nếu có thể, vì Joey là cái tên cứng đầu nhất mà mình từng gặp."
" Hey Ed!"
" Vừa nhắc Tào Tháo," tôi lẩm bẩm, thấy 2 người bên cạnh tôi quay sang nhau... tranh luận cái gì đó. Tôi ko quan tâm, cuối cùng cũng thoát khỏi họ và đi đến chỗ Joey đang đứng với Yugi, Tea và Tristan. "Này các bạn. Có chuyện gì vậy?"
" Bọn tớ tiện ghé qua cửa hàng game mới mở này sau khi Joey đấu với Duke" Tristan nói. " Cửa hàng của ông Muto đem lại cảm giác ấm cúng, thân thiên nhưng ở đây chỉ 1 từ thôi WOW!"
" Em đang tìm cách làm thế nào để lén mang mấy thứ đồ em mua ở đây lên phòng... ông emsẽ phát điên nếu biết em mua ở đây."
Tea thì thở dài. " Có nhiều thứ em muốn mua ở đây nhưng...." cô ấy nói nhỏ dần, rồi nhìn lanh quanh khắp nơi trừ về phía tôi, nhất là phần bụng, v·ết t·hương từ con dao vẫn chưa lành 100%
" Vậy hôm nay anh nghĩ đã đến lúc tặng vài món quà sinh nhật muộn rồi," tôi nở nụ cười tự mãn, cầm lấy 4 cái thẻ quà tặng 100 đô trên giá
"Không đời nào!" Tristan hào hứng nói. "Cậu nghiêm túc?"
" Cơ bản là tiền của Pegaus và Kaiba" tôi trả lời, " tội gì mà ko tiêu?"
" Em ko biết nữa, Edwin," Yugi chậm rãi nói. " Em thấy nó ko đúng."
"Bọn mình không vui vẻ nhận!" Joey nói, vòng tay qua người Yugi lắc nhẹ. "Đúng chứ, Yug?"
"Heh... yeah," Yugi nói, nhận ra gợi ý.
" Anh chắc chứ Edwin?" Đến lượt Tea hỏi, 2 chân cứ xoắn vào nhau.
Tôi cười khẩy. " Mọi người hãy cứ nhận đi, tặngquà mà cứ từ chối là ko được đâu nha," tôi đem đến quầy và thanh toán 4 cái thẻ quà tặng. Liếc qua Joey, người vừa đề cập tới trận đấu với Duke, tôi tự hỏi tại sao cậu ta lại có tâm trạng tốt đến như vậy, có gì có kì quái. " Thế Joey, cậu vừa thách đấu với ai à?" Tôi hỏi bằng giọng bình thường nhất có thể.
Joey gãi đầu, gãi tay." Ừ... tớ chơi ko tốt lắm."
" Đó là trò chơi hoàn toàn mới mà cậu chưa từng chơi trước đây, Joey!" Yugi an ủi. " Cậu đã cố hết sức, ko có gì phải buồn cả."
" Và cậu nên cảm thấy mình may mắn vì đã ko tham gia cá cược một cách điên rồ?" Tristan bổ sung.
" Cá cược điên rồ?" Tôi hỏi khi nhân viên thu ngân hoàn thành đơn hàng và tôi phát thẻ quà tặng. Ko ai nói một lời nào, cả nhóm quyết định rằng vì tôi mua cho họ thẻ quà tặng nên tất cả đi theo tôi đến khi tôi mua sắm xong. Vì thế tôi nhanh chóng mua sắm để mọi người có thể tiêu tiền.
" Ko phải cậu quá già cho mấy cái búp bê đó sao?" Tristan hỏi khi tôi chộp lấy mô hình Darth Vader đặt nó vào trong xe đẩy.
" Mô hình nhân vật. Ngoài ra cậu ghen vì ko đủ tiền mua nó." Tôi nói thẳng.
"... có thể"
" Cá cược điên rồ?" Tôi nhắc lại lần nữa làm Joey ngượng ngùng tiếp tục xoa đầu.
""Heh... yeah. Người đấu với tớ là người chủ nơi này... à, chính xác thì bố cậu ấy là chủ còn cậu ấy chỉ là điều hành, nhưng ko quan trọng.... dù sao thì, cậu ấy tên là Duke và cậu ấy đến tham quan trường bọn tớ để quyết định có chuyển trường vào mùa thu tới ko. Và cậu ấy kể đủ chuyện làm tất cả các bạn gái quây quanh khiến tớ rất nóng mắt." Joey lắc đầu thở dài. " Ngoài ra cửa hàng của cậu ấy gây ảnh hưởng lớn tới của hàng của ông nội Yugi nên tớ quyết định làm gì đó để giúp đỡ ông ấy."
" Cậu thách đấu với Duke nhằm ép cậu ấy đóng cửa hàng." Tea trách móc.
Tôi ngán ngẩm nhìn Joey, nghiêm túc luôn đó hả. Trải qua bao nhiêu chuyện rồi mà vẫn hành động trẻ trâu như thế, ai cứu nổi cậu đây.
Tôi chộp lấy mô hình All Might mà tôi nhìn thấy được, đợi chờ Joey giải thích hành động của mình.
" Yeah, nó quả thực ngu ngốc, tớ biết!" Joey thất vọng, lấy tay vò đầu. " Tớ bực mình với cái gã Devlin đó rồi nghĩ về ông Muto tội nghiệp và..." Cậu ấy thở dài. " Nhưng tớ nghĩ lại những gì đã xảy ra trên thuyền khi tớ suýt chút nữa mất đi những lá bài của mình mà ko vì lý do gì. Sau đó tớ nghĩ về những gì xảy ra với Kaiba cùng số tiền phẫu thuật cho Serenity mà tớ ko thể kiếm được. Ý tớ là... nếu Duke bắt ông Muto đóng cửa hàng thì sao? Hoặc tớ phải đưa cho cậu ta toàn bộ số tiền tớ có?"
" Hoặc bị ép mặc bộ đồ chó"
4 thiếu niên ngơ ngác nhìn tôi.
"...Cậu với Mai làm gì khi ở một mình-" Tristan chưa nói hết câu thì bị Tea thúc vào bụng.
" Tóm lại," Joey chốt hạ. " Tớ nhận ra bản thân ko nên làm như vậy. Nó quá rủi ro. Thế nên, tớ và Duke chỉ chơi trò chơi mới của cậu ta với chút cược nho nhỏ." Vai của cậu ta chùng xuống. " Duke đánh bại tớ hoàn toàn."
" Nhưng thế là rất khá đối với 1 newbie." Duke lên tiếng, tiến tới chỗ chúng tôi. Tôi hơi bị ngạc nhiên khi thấy Duke hiền như này... Tôi mơ hồ nhớ là ở trong anime cậu ta khá là tức giận với Yugi vì khiến Pegasus biến mất và ko thể phản hồi về trò chơi của cậu ta. Nhưng tôi ko hiểu tại sao ở đây, thời gian này... cậu ta lại thân thiện như ở Battle City?
"Eh," Joey đỏ mặt nói, "Tớ đã cố gắng hết sức có thể... nhưng lần sau tớ sẽ đánh bại cậu."
" Tớ sẵn sàng bất cứ khi nào," Duke nói trước khi quay sang chào Yugi. " Thế Yugi cậu đã quyết định bao giờ chúng ta thi đấu với nhau chưa?"
" Tớ cần 1 đến 2 tuần để nắm rõ luật chơi nhằm thể hiện một trận thi đấu tuyệt vời. Hãy cho khán giả chứng kiến trận đấu thú vị."
" Khán giả?" tôi bối rối hỏi.
" Ồ!" Tea lấy tay che mồm. " Đúng rồi, anh Edwin ko có ở đó khi bọn em bàn việc này." Cô ra hiệu cho Yugi và Duke. " Sau khi xem Joey vs Duke thì Yugi liền đề nghị Duke giao hữu với cậu ấy một trận nhằm quảng bá trò chơi mới tên là Dice Monsters. Anh biết đấy, tạo tiếng vang để tìm người đầu tư?"
Duke gật đầu. " Đúng vậy, tớ sẽ stream lên mxh... nhà phát triển vs Vua trò chơi. Nó sẽ làm khán giả siêu thích thú mà ko quan tâm tới ai giành chiến thắng."
" Ừm," Yugi gật đầu. " Em có chút lo lắng khi Duke đề cập đến việc cậu ấy rất kính trọng Pegasus... Em lo sợ cậu ấy sẽ đổ lỗi cho em về tất cả những gì xảy ra với Pegasus. Nhưng Duke thực sự bỏ qua việc này."
" Ngài Pegasus rõ ràng là quá BẬN nên tớ biết ngài ấy cần chút thời gian để liên lạc với tớ. Ngoài ra với việc có Yugi nói giúp thì tớ sẽ có thêm đồng minh thuyết phục."
" Á đù" tôi thầm nghĩ. " Xem ra nhờ Pegasus ko tạch và đang làm tour đi xin lỗi vòng quanh thế giới... Duke ko có lý do gì ghét bỏ Yugi."
" Khoan, các cậu nghĩ mà xem" Tristan gãi cầm suy ngẫm. " Duke tại sao cậu lại phải chờ Pegasus về?"
Duke cười. " Tớ có thể tự phát hành và PR trò chơi nhưng nhiều quái thú của tớ dựa trên bài ma thuật. Nếu ngài Pegasus từ chối chia sẻ hình ảnh, tớ đành tìm họa sĩ để tạo ra những con quái thú mới, nhưng tớ nghĩ là cái gì mà mọi người đã quen thuộc thì tốt hơn."
Tristan lắc đầu. " Ý tớ ko phải vậy. Tại sao ko để Edwin phát hành trò chơi?"
" Cậu nói gì cơ?" Tôi bất ngờ.
" Anh bạn, Ed giờ có thể có rất nhiều tiền nhưng chưa nhiều tới mức đầu tư cho một dự án game đâu." Joey phàn nàn
" Ý tớ ko phải vậy." Tristan đáp trả, khó chịu. " Industrial Illusions và Kaibacorp sáp nhập phải không?"
Mắt tôi sáng lên. " À À À"
" Edwin giờ là toàn bộ Hội đồng quản trị của Kaibacorp..."
"..... Đệch...."
" Khiến cậu ấy cũng là toàn bộ hội đồng quản trị của Industrial Illusions luôn!"
" Shietttt," tôi rên rỉ khi những gì mà Tristan quăng cho tôi... và nhìn qua khuôn mặt của Duke, xong thật rồi.
" Như này... như này... thật quá tuyệt!" Cậu ta chạy đến chỗ tôi và nắm lấy tay tôi kéo đi. " Chúng ta cần phải thảo luận về trò chơi."
" Cả ngày nói về Dungeon... Dice... Monsters," tôi nghĩ. " Mình nên c·hết đi cho rồi."
" Chờ chút Duke" Yugi gọi to, ngăn Duke kéo tôi. " Có lẽ sẽ tốt hơn khi Edwin nhìn bọn mình chơi trước. Như vậy, anh ấy ít nhất cũng hiểu được kha khá về trò chơi trước khi quyết định."
" Đúng... cậu quả là vua trò chơi!" Duke nói cười toe toét. " Anh hãy đến xem chúng tôi đấu giao hữu rồi chúng ta dành thời gian còn lại trong ngày để tìm hiểu về trò chơi và những ý tưởng của tôi về hướng phát triển nó."
" Ôi my chúa" tôi ko biết nói gì luôn. May mắn là Duke ko phát hiện ra... tôi ko có 1 tí hứng thú nào về trò chơi của cậu ta rời bỏ chúng tôi sau vài phút.
" Cảm ơn," tôi thở dài. " Mặc dù tôi có cảm giác đơn giản là hoãn thời gian thi hành án mà thôi."
" Thôi mà Ed, trò chơi mới của Duke thật sự tuyệt vời! Tớ ước gì cậu có thể thấy tớ thể hiện." Joey ưỡn ngực chỉ ngón cái vào người cậu ta.
"Uh huh. Các cậu có nhận ra rằng tôi có thể thực sự thích làm những việc KHÁC hơn là chơi game, phải không?"
Joey cùng Yugi ngơ ngác nhìn tôi.
" Sở thích khác?"
Cả 2 đứng chớp mắt.
" Thứ gì đó ko liên quan đến bài ma thuật? "
Mắt cá c·hết.
"... Jeez, thế mấy cậu dùng thẻ quà tặng làm cái quỷ gì?"
Mắt Yugi bừng sáng. " Em dùng nó để mua một số hướng dẫn chiến thuật, mua DVD về những trận chung kết cấp độ quốc gia."
" Tớ cần gi đó đựng bộ bài của tớ" Joey trả lời.
Tôi nhìn Tea và Tristan, mắt mở to đầy hy vọng.
".... tớ thì mua đĩa CD, hoặc một vài mô hình đồ chơi," Tristan nói.
" Tristan cậu tự nhiên trở thành người bạn thân nhất của tôi. Nói đi thích mua gì: PS5, Steam deck hay switch?"
" Yes!" Tristan hò reo sung sướng trong khi Joey ghen tị