Yêu Tui Hả?..... Xếp Hàng Đi Anh!

Yêu Tui Hả?..... Xếp Hàng Đi Anh! - Chương 6: ' xử '




Sau khi anh chàng với cái mặt ngu ngu và ánh mắt ngơ ngơ ngồi xuống ghế thì bà cô ' thần thánh' cũng cấp tốc chạy đến. Tiếng lớp trưởng dõng giạc hô:



- cả lớp đứng! - cả lớp đứng lên với vẻ mặt ngao ngán, làm cái thủ tục này 11 năm rồi mà nhà trường vẫn không cho miễn! Đúng là phiền phức!



Bà cô hấp tấp vẫy vẫy tay cho cả lớp ngồi và nhìn đồng hồ:



- xin lỗi! Xin lỗi các trò, tôi có việc bận trễ 5 '! Được rồi, cả lớp chuẩn bị bài học.



Đấy! Thế đấy, bà cô đi trễ thì không sao, xin lỗi vài cái rồi lấy lí do có việc bận là xong! Còn học sinh á hả? Đi muộn 2' thôi là đủ ở phòng giám thị nghe cái ông thầy chết tiệt ca cả ngày rồi chứ huống chi là trễ tới 5'! Còn phải viết cái gì mà bản kiểm điểm với cả bản cam kết nữa chứ! Đúng là bất công hết sức mà!



Bà cô ngồi xuống bàn giáo viên và nói:



- các trò mở sách ra học bài mới! Tôi hôm nay tôi miễn trả bài!



Cả lớp la lên đầy sung sướng! Bà cô đi trễ mà không có trả bài thì ngày nào đi trễ cũng được!



Bà cô đập bàn một cái rầm và nói



- im lặng! Mở sách ra, hôm nay chúng ta học bài... abc....



Bà cô xoay người lại và cầm phấn viết lên bảng, bỗng....



AAAAAAAAAAAA....



Bà cô hét lên đầy kinh hải,chỉ tay vào con rắn đang treo trên bảng và lắp bắp:



- sao.... sao con... con này.... lại ở đây?- cả lớp im phăng phắc! Ai mà chả biết là bây giờ đụng vào bã là chỉ có chết!



Bỗng dưng bà ta im lặng như nhận ra điều gì đó! Và bã hét lên giọng run rẩy chỉ vì... giận:



- ai... ai đã làm việc này!- bà ta đảo mắt quay lớp để xem ai cả gan đến thế thì chả có ai nhận! Đương nhiên rồi! Làm sao có ai dám nhận? Bà mà điên lên thì chết chắc! Với lại bọn họ có làm đâu? Còn cái bọn làm ra chuyện đấy á hả? Đang bận thì lấy đâu ra tâm tư mà nghĩ đến việc bà kia đang nói gì?



Thấy không có ai trả lời bà ta lại càng tức thêm bã hét lên như muốn nổ cả căn phòng:



- TÔI NÓI: AI ĐÃ LÀM VIỆC NÀY? HẢ?



Tiếng ' sư tử rống ' của bà cô này đã ảnh hưởng không nhỏ đến mấy chục cặp mảng nhĩ của cả lớp! cả lớp nhăn mặt và đưa tay lên che tai của mình để nó không bị ảnh hưởng bởi cái giọng ' oanh vàng thỏ thẻ ' kia. 3 bàn cuối cùng nghe thấy cái giọng kia thì đồng loạt ngẩng mặt lên, nhăn trán! 'bà cô này Muốn chết Phải Không? Tự nhiên hét như điên ý! Không biết người ta đang bận à?' 6 người cùng nghĩ! Windy là tức nhất!



1 giọng âm lãnh từ bắc cực vang lên, có thể làm đóng băng những người ngồi gần đó ngay tức khắc:



- Im lặng! - ngay lập tức 1 trận run tập thể nổi lên! ai cũng rùng mình một cái và bà cô im bặt! chắc là lửa giận của bà ta đã bị giọng nói âm lãnh này dập tắt rồi! mà chính xác chủ nhân của giọng nói này là của windy.



Thấy ít nhất lời nói của mình cũng đạt được hiệu quả, windy hết tức và lại gục đầu xuống bàn ngủ tiếp. hàn khí xung quanh cô nàng này cũng theo đó mà giảm đi. Mọi người trong lớp cũng cảm nhận được là không còn khối băng ngàn năm nữa nên thở phào nhẹ nhõm. Nhưng bà cô thì khác, bã rất chi là ức chế! vì sao? bởi vì bã! bã đường đường là một giáo viên mà lại sợ học sinh của mình! nhục nhã! quá sức nhục nhã! hết chịu nổi, bà ta lại hét lên lần nữa nhưng âm lượng nhỏ hơn rất nhìu:



- Tôi hỏi các anh chị: con rắn này ở đâu ra? - vừa nói, bã vừa chỉ chỉ con rắn như thể nó mới là người làm bã nhục vậy.



Sandy cùng marry nhíu mày! một phần vì lúc nãy, bã đã làm ảnh hưởng đến công việc của 2 nàng này chỉ bằng cái giọng ' oanh vàng ' của mình, một phần nữa là do windy đã cảnh cáo rồi mà sao bã vẫn cứ la hét om xòm vậy? sandy đang tính cho bã một trận nhớ đời thì marry đã cho không khí của cả lớp xuống tới âm độ:



- Bà đang làm cái quái gì vậy? tôi nhớ rằng gia đình tôi không thuê bà đến đây để la hét! còn về con rắn, tôi đã cắm nó nên đó đó! thì sao? bà có ý kiến gì không?



bà cô hít phải một ngụm khí lạnh. Bã - hiện tại đã á khẩu mất tiêu rồi! bã thật không ngờ là lại có một người nói với bã như thế! lại còn bảo bã la hét nữa chứ! thật không chịu nỗi! bã quyết định rồi, hôm nay bã phải đòi lại côn bằng cho mình bã phải là 1 giáo viên đích thực! cho dù là bị đuổi việc bã cũng phải làm cho bằng được! ( khiếp! hôm nay bã gan thật! xứng đáng! xứng đáng! để ta trao cho ngươi phần thưởng là người dũng cảm nhất trong năm nhé! hehe)



bã điên cuồng hét lên:



- NÀY NHÉ! TÔI NÓI CHO CÁC TRÒ BIẾT, CÁC TRÒ ĐỪNG TƯỞNG LÀ CÓ GIA ĐÌNH CHỐNG LƯNG THÌ TÔI SỢ NHÁ! TÔI LÀ MỘT GIÁO VIÊN VÀ TÔI-CÓ-THỂ -ĐUỔI-CÁC- TRÒ-RA KHỎI LỚP CỦA TÔI NẾU TÔI MUỐN! BÂY GIỜ CÁC TRÒ MAU MAU CÚT RA KHỎI LỚP CỦA TÔI! NHANH LÊN!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!



sandy và marry xoa xoa cái lỗ tai bị tra tấn nãy giờ cuả mình! windy thì đầu đang bốc khói nghi ngút ( dĩ nhiên! chị ấy ghét nhất là bị gọi dậy khi đang ngủ mà!) cả ba đứng lên và bước ra ngoài trước khi có chuyện gì đó xảy ra! 3 anh chàng kia thấy vậy cũng đứng dậy đi theo 3 nàng ra ngoài luôn!



đứng ở hành lang, sandy và marry ( dĩ nhiên và có cả windy,kelvin,ken và kin cũng ở đó nha) chán nản mở miệng:



- ê mầy! windy, bọn tao sắp làm xong phần việc của tụi tao rồi! hay là mày làm giùm tụi tao luôn đi! lúc nãy bà cô chết tiệt đó đã làm tụi tao mất hứng rồi! - giọng vô cùng cầu xin và ánh mắt cún con!



nhưng ngay sau đó, 2 kẻ mà tự xưng là tụi tao liếc ánh mắt sắc bén qua ken và kin khiến 2 anh chàng này bất chợt rùng mình! sau đó lại đổi giọng đểu đểu, 2 kẻ kia lên tiếng:



- ok? để tao còn thực hiện ' sứ mệnh trìu mến ' chứ!- kèm theo một nụ cười hết sức đểu - ok? - tụi nó hỏi lại.



windy đương nhiên biết cái ' sứ mệnh trìu mến ' đó là gì chứ! chỉ tiếc là cô không thể tham gia cùng sandy và marry thôi! bởi vì windy cũng có một mối ' thâm thù đại hận ' với kelvin mà! chỉ tại cái chân chết tiệt! windy nguyền rủa. nhưng sau1 hồi đấu tranh ' tư tưởng ' rất ' dữ dội ' windy đã ra 1 quyết định vô cùng cao cả là ' gật đầu ' và kèm theo cái gật đầu đó là 1 câu nói sặc mùi nguy hiểm:



- giết hết tụi nó cho tao! - windy ra quyết định này là vì dù gì mình cũng không tham gia được thì để tụi nó diễn cho mình coi vậy! với lại cũng không ngủ được nữa! ngồi không thì tốn thời gian, thôi thì làm việc!



Thấy windy gật đầu và nói như vậy thì sandy và marry vô cùng mừng rỡ! cười gian xảo, cả 2 bước đến bên 2 anh chàng ( ken và kin nhá) và....



THÔI THÌ TỪNG CẶP NHÌ?



đầu tiên là cặp marry với kin đi ha!



Lúc đi đến bên kin, marry trưng ra vẻ mặt hết sức đểu cáng nhưng giọng nói lại ngọt xớt! ngọt hơn cả mía lùi:



- ôi! anh kin phải không? chúng ta đi chơi nhé?



giọng nói và vẻ mặt của marry lúc này thực sự là dọa cho anh kin nhà ta hết hồn hết vía, kin ngạc nhiên lắp ba lắp bắp:



- cô....cô bị..bị gì vậy? sao....sao tự...nhiên...nhiên lại vậy?



marry nghe câu nói của kin xong thì tức trào máu!'nghĩ! trời ơi nghĩ sao vậy trời anh ta dám kêu mình bị gì hả? xin lỗi thì may ra bố đây còn cho tha! chứ mà còn nói kiểu đó thì có chuyện rồi!' marry nghĩ!



Nhưng khổ một nỗi là marry càng nghĩ càng tức! không chịu nổi cái mặt ngu ngu của kin nữa, marry liền nhảy lên và xoay người! thế là cái mặt của kin rất vinh dự được ' hưởng ' 1 cú đá xoay vô cùng ngoạn mục của marry, không chệch một li! cú đá đó dùng lực khá mạnh nên kin lảo đảo lun về sau mấy bước và phải chống tay vào tường mới giữ thăng bằng được. đang tính hỏi marry sao lại đánh người vô cớ như thế thì kin đã bị một bóng đen( các bạn biết ai rồi chi?) đập cho một trận nưa! đã vậy còn vừa đánh vừa chửi nữa chứ:



- mi hả? mi dám nói ta điếc à? mi dám nói ta cướp chỗ của mi à? ( thì vốn là như thế mà chụy?) mi dám rút iphone của ta à? mi dám né phi tiêu của ta hả? ( không né cho chết hả chụy?) mi dám chê ta phóng phi tiêu dở hả? mi dám để có bọn đánh ghen ta hả? mi dám dọa ta à? ta nói cho mi biết, ta-không-sợ-gì-đâu! nếu muốn dọa ta thì về luyện thêm trình đi! trình như em mà đòi dọa chị à? mơ đi cưng!



marry kết thúc bằng 1 câu xanh rờn và kết thúc hành động bạo lực cùa mình cũng bằng một cú đá xanh rờn không kém! một cú đá thẳng vào bụng khiến kin văng xa 2m! nhìn kin bây giờ thật sự là thân tàn ma dại, người không ra người ma không ra ma, tơi bời hoa lá, te tua sơ mướp, tàn tạ như 1 con quạ! cũng đúng thôi khi mà sau mỗi câu ' Mi dám...' là những cú đá, cú đấm kinh điển cơ chứ!



marry đứng đó, chống nạnh nhìn con người đang bò lăn bò càng dưới đất và nở 1 nụ cười khinh bỉ. sau đó, quay lưng bước đi. kin thấy vậy liền hét theo sau:



- CÔ LÀ ĐỒ ĐÁNG CHẾT!!!!! CÔ CỨ ĐỢI ĐÓ! TÔI SẼ CHO CÔ BIẾT THẾ NÀO LÀ SỰ LỢI HẠI!



marry cứ tiếp tục đi về phía trước mà chỉ để lại 1 câu đơn giản:



- Tôi sẽ đợi!



----------------------------===========================------------------------------------------------------



Nào, tiếp theo, đến lượt của sandy:



chúng ta cùng quay ngược thời gian đến lúc sandy và marry đi đến chỗ ken và kin nha!



sandy mặt cười cười đi đến bên ken và nói:




- ôi! ai đây nhỉ? hotdog à? - giọng nồng đậm mùi mỉa mai.



thật sự là câu nói vừa rồi của sandy đã đụng tới máu điên của ken rồi! ken tức điên lên nhưng lại không thể làm gì bởi con trai thì không được đập con gái. cậu ta nghiến răng nghiến lợi nói:



- cô vừa nói gì? cô nói ai là hot..hotdog hả? ken nhắm nghiền mắt khi phải nói tới cái chữ sỉ nhục đó.



sandy cười ha hả và đáp:



- ế! là anh tự nhận mình là hotdog đó nhá! tôi không nói gì đâu à! hehe. - sandy cười hết sức đểu.



đầu của ken hiện tại là đã bốc khói. không! là cháy luôn rồi!



- cô...cô... - ken đã tức tới nghẹn lời luôn rồi!



- ơi! cháu! cháu gọi cô có gì không? - sandy hỏi lại mặt càng đậm nụ cười đểu.



ken á khẩu đứng như trời trồng luôn rồi! hôm nay anh đã nếm mùi bị troll là như thế nào. trước giờ toàn troll người ta không chứ có bị troll bao giờ đâu? hiện giờ chỉ có thể diễn tả cảm súc của anh ấy bằng 1 từ duy nhất: THỐN! thực sự rất là thốn! ( cho đáng đời! ai biểu ngu? hehe)



thấy ken đang tức thì sandy thực sự rất là vui, vui không tả được luôn! nhưng trò vui vẫn còn ở phía sau mà! cứ từ từ mà thưởng thức!



bỗng! sandy ngừng cười và giở giọng bí hiểm:



- ê ê! thôi! không đùa nữa, qua đây, tui cho coi con này vui lắm nè! - vừa nói, sandy vừa ngoắt ngoắt ken và chỉ chỉ sau lưng mình. thấy vậy, cơn giận của ken lập tức bốc khói, nhường chỗ cho sự tò mò. ken đi tới và hỏi:



- đâu? đâu? con gì? cho tôi coi với?



chỉ chờ có thế, bất tình lình sandy lôi ra 1 con chuột, đưa tới trước mặt ken và nói:



- đây, con này nè! hay không?



ken trợn tròn mắt nhìn con vật trước mắt, con này, con này..... thực sự quá tởm!!!!!!!! kin la hét và chạy mất dép:



- Á Á! CHUỘT....CHUỘT... CÓ CHUỘT....AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!



Sandy cười muốn bể bụng luôn. vừa cười, cô vừa gọi với theo:




- giờ thì biết thế nào là bị dọa rồi chứ? haha! muốn dùng rắn dọa chụy hả em? em còn chưa đủ trình đâu! về luyện thêm đi nhá! ( sao chị này nói giống chụy kia thế nhỉ?) Haha... mà chụy cho em lời khuyên nè: lần sau á! nếu có mà muốn dọa người khác nữa á! thì nhớ phải tìm hiểu xem thử người đó sợ gì nhá! chứ đừng dọa khơi khơi như thế! hiểu không? haha... ( chụy ấy quá nham hiểm! đừng chơi với chụy ấy nhá! có ngày chết không có đất chôn thân ý!)



cười chán, sandy lại bỏ đến chỗ windy!.



------------------------------------------------+++++++++++++++++++++++-----------------------------------------------





Rồi... ok đến cặp cuối cùng, windy và kelvin nào:



Sau khi bọn marry và sandy bỏ đi, windy chấp nhận số phận lấy ipad ra làm việc.



đầu tiên, cô nàng thống kê lại tất cả những gì mà 2 đã làm. và trợn mắt há mồm khi thấy kết quả: bọn nó chỉ làm được 2/3 công việc mà tụi nó phải làm thôi! vậy là, cộng với cả công việc mà windy phải làm nữa là đã ' ngốn ' hết cả buổi tối của cô rồi! hên là chân cô đau nên không đi đâu được! chứ không thì chán chết mất!



windy ngao ngán nhìn công việc nhưng vẫn lướt tay trên màn hình ipad để đánh chữ! cô bắt đầu làm việc với tốc độ chóng mặt, nhưng vẫn không quên để mắt tới hai con bạn đang thực hiện cái ' sứ mệnh trìu mến' của tụi nó! nhưng kể ra cũng vui, không không lại được xem phim miễn phí! quá đỉnh còn gì! bất chợt windy nở một nụ cười nhẹ khiến tim ai đó đập chệch mấy nhịp.



kelvin ngây ngốc nhìn windy làm việc, được 1 hồi, windy thấy khó chịu nên mở miệng hỏi:




- anh làm gì mà nhìn tôi đắm đuổi thế? tôi đẹp lắm à?



kelvin bị hỏi bất ngờ nên có phần lúng túng:



- ơ... đâu có đâu! tôi... tôi..



- thôi miễn đi! đợi anh trả lời tôi tổn thọ! - windy trực tiếp ngắt lời kelvin khiến anh chàng á khẩu - thay vì nhìn tôi sao anh không nhìn hai thằng bạn anh xem thử nó thế nào kìa! tôi không đảm bảo là 2 con bạn tôi tha cho bọn nó đâu! sau mấy chuyện này mà tha tôi mới lạ đó!



- hở? - kelvin nhăn mặt khi nghe windy nói 1 tràng dài



windy nhăn mặt tỏ vẻ không hài lòng với câu trả lời. lại tiếp tục:



- còn về phần anh! tôi chưa xử anh đâu đó! tại hôm nay tôi đau chân thôi nhá! chứ không anh cũng chẳng toàn mạng đâu! đợi tôi hết đau, tôi sẽ tính cả gốc lẫn lãi với anh!



kelvin rùng mình khi nghe lời đe dọa của windy:



- tại sao cô không ' xử ' tôi luôn! như cách mà các bạn cô ' xử ' các bạn tôi ý! - vừa nói, kelvin vừa hất hất mặt về phía marry và sandy.



windy bật cười:



- haha thế anh chưa nghe là ' bình tĩnh tự tin không cay cú, âm thầm chịu đựng trả thù sau ' à?



- ô! thế tôi tưởng các cô phải là ' bình tĩnh tự tin luôn cay cú, khỏi cần chịu đựng trả thù luôn ' chứ! - kelvin đốp chác lại.



- haha... - windy vẫn cười - thế anh không biết là ' quân tử trả thù mười năm chưa muộn ' à? càng để lâu thì sự trả thù càng sâu, càng thốn! anh hỉu chưa? - windy nở 1 nụ cười ma mị



kelvin lạnh hết cả sống lưng! nếu nói nụ cười lúc nãy của cô là đẹp thì nụ cười bây giờ của cô là cực kì cực kì đáng sợ! nhưng kelvin là ai cơ chứ? vẫn tiếp tục đấu võ mồm, nhưng trong giọng của kelvin bây giờ có chút gì đó sợ sợ rồi:



- ủa? tôi đâu thấy cô là chính nhân quân tử gì đâu? cùng lắm chỉ được gọi là nữ hiệp thôi! hehe - kelvin cười đểu



Cứ thế! 2 bên cứ cô một câu anh một câu cho tới khi:



- windy! mày làm gì ế? tiếng sanjdy vang lên cắt đứt cuộc đấu võ không có hồi kết này.



windy quay lại thấy cả marry và sandy đều đứng đó thì chém 1 câu khiến kelvin tức trào máu ( 3 chụy này cứ thik làm người khác tức trào máu là sao vậy nhỉ?=)



- à! tao đang nói chuyện với chó thôi! nhưng khổ là nó nói tao không hiểu gì hết! mà thôi, mày quan tâm làm gì! sao? thực hiện ' sứ mệnh ' xong chưa?



cả 2 cười tươi rói và gật đầu:



- thành công mĩ mãn!



- uk! - windy cười theo - vậy thì về thôi! - windy đề nghị.



- uk! về ăn mừng đi! - sandy nói!



cả 3 cùng gật đầu và đi mất tiêu. để lại anh kelvin đang ăn bơ ngon lành. ăn ngon nhưng tâm trạng thì không ngon, anh ấy đang cực kì khủng hoảng. 'trời ơi, nãy còn cãi tay đôi với mình mà lúc sau lại bảo mình là c-hó à? sao hay vậy?'



càng nghĩ, kelvin càng thấy mình ngu, nên anh ấy quyết định tìm 2 thằng bạn nối khố của mình bàn bạc lại chiến thuật.



và anh ấy cũng đi mất tiêu. bỏ lại mình nhi nè! ai thấy thương hơm? cho vote cái đê!!!!!