"Là Tần Minh Hạo. Cậu ta cố tình làm vậy vì âm mưu riêng của mình."
Lan Nguyệt đã khẳng định như vậy An Hiểu Khê cũng chẳng nghi ngờ gì, hơn nữa trong hơi thở cuối cùng, bố cô có nhắc đến Tần Minh Hạo. Hắn làm vậy vì lí do gì? Gia đình cô từ trước tới giờ có thù oán gì với hắn mà hắn rắp tâm hãm hại?
"Bây giờ con tính sao? Dì khuyên con không nên dây dưa vào chuyện này, bố con là xã hội đen, mẹ con là con gái xã hội đen, có những chuyện nguy hiểm không nên biết vẫn tốt hơn." Lan Nguyệt khuyên can cô, bà vẫn không mong cháu mình đắm chìm vào thế giới đen tối đuổi theo thù hận này.
Nhưng khi đẩy đến cùng cực của đau khổ, con người ta đâu còn biết sợ gì. An Hiểu Khê đã mất gia đình thì cô đâu còn gì để mất nữa mà phải sợ.
"Con muốn trả thù. Con muốn khiến cho những kẻ hại bố mẹ phải trả giá."
Quyết định của An Hiểu Khê khiến Lan Nguyệt vừa bất ngờ lại vừa không. Bà không bất ngờ khi quyết định trả thù của cô nhưng điều làm bà bất ngờ là cô sẽ làm như thế nào. Một cô gái đơn thuần, chân ướt chân ráo mà muốn nói đến hai chữ "trả thù" trong thế giới xã hội đen sao?
An Hiểu Khê hiểu được thắc mắc trong lòng của dì mình, cô nói: "Con đã có dự tính riêng của mình rồi, dì không phải lo. Dì giúp con sắp xếp một chỗ ở nhé."
Lan Nguyệt lo lắng nhưng không hỏi thêm nữa khi An Hiểu Khê nhất mực không nói. Bà chỉ đành gật đầu đồng ý giúp cô chỗ ở còn lại sẽ tính sau.
[...]
Cuộc sống của An Hiểu Khê thực sự thay đổi hoàn toàn từ ngày đó. Ban ngày cô đến công ty làm công như thường nhưng đêm xuống sẽ khoác lên mình bộ cánh quyến rũ cùng dì quản lý quán bar này. Tuần tra quản lý là cái cớ còn mục đích của cô là nhắm được con mồi tên Tần Minh Quân.
Là dân làm ăn trên thương trường, việc bắt tay với các nhân vật xã hội đen là chuyện thường để mở rộng phạm vi làm ăn. Tần Minh Quân cũng không ngoại lệ. Theo thông tin từ Lan Nguyệt, An Hiểu Khê nắm bắt được một thông tin, hôm nay Tần Minh Quân đến quán bar này để gặp gỡ vài người bạn.
An Hiểu Khê đã suy nghĩ kĩ, muốn trả thù Tần Minh Hạo, chỉ còn cách bám vào Tần Minh Quân. Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, việc gì mà cô không bắt tay với anh ta.
"Chị An, đây là rượu của chị."
Một người bồi bàn đưa khay rượu vào tay cô, An Hiểu Khê nhận lấy và bê vào phòng VIP của Tần Minh Quân. Không gian ăn chơi sa đoạ một tuần qua cô đối diện đã quen, bước vào phòng với ánh sáng màu mè sặc sỡ, tiếng cười đùa của đám đàn ông không khiến cô lùi bước. An Hiểu Khê bước thẳng về phía Tần Minh Quân đang ngồi, đặt khay rượu trước mặt hắn, rót rượu vào ly và ngồi ngay xuống cạnh hắn chẳng cần sự cho phép của ai.
"Cô em, em là người mới sao? To gan đấy. Chắc em không biết khi anh Quân không gọi người phục vụ mà có người dám to gan lại gần thì hậu quả thảm thương đấy." Một người bạn của Tần Minh Quân lên tiếng. Anh ta có ý tạo một đường lui cho cô gái xinh đẹp kia vì tiếc rẻ nhan sắc nhưng cô gái này không hêg biết ý.
An Hiểu Khê không để lời nói người đàn ông kia vào tai, cứ ngồi yên cạnh Tần Minh Quân, nâng ly rượu lên môi hắn.
"Vậy anh Tần muốn xử lí tôi thế nào đây?"
An Hiểu Khê rõ ràng đang khiêu khích Tần Minh Quân, từ lúc cô bước vào căn phòng cho đến hành động lúc này vô cùng kì lạ nhưng hắn vẫn mặc cho cô làm càn, thậm chí còn tiếp tay cho An Hiểu Khê.
Tần Minh Quân nhận lấy ly rượu từ trong tay An Hiểu Khê, nhấp một hớp rồi đặt xuống bàn. Hắn đứng dậy, tạm biệt mấy người bạn hữu rồi kéo An Hiểu Khê ra ngoài để lại mấy người trong phòng với sự kinh ngạc, khó hiểu.
Bước ra khỏi phòng VIP, Tần Minh Quân kéo An Hiểu Khê ra ngoài, kéo sang một phòng trống có sẵn cách phòng vừa nãy không xa. Vừa vào phòng, ngay lập tức lưng cô bị đè mạnh lên cánh cửa, hai bàn tay ghì chặt lấy vai như gọng kìm không cho cô cơ hội chạy thoát.
Tần Minh Quân cúi xuống nhìn cô, ở khoảng cách gần như này, An Hiểu Khê ngửi thấy rõ mùi rượu nồng nặc quyện vào với mùi thuốc lá trên người hắn. Cô nhíu mày, hai tay chống lên ngực đẩy hắn ra nhưng không được, càng cố đẩy, Tần Minh Quân càng ép sát cô hơn.
"Rốt cuộc anh muốn gì?"
"Câu này tôi phải hỏi cô mới đúng. Tưởng ghét bỏ tôi thế nào sao hôm nay còn ăn mặc thiếu vải lượn lờ trước mặt tôi chứ. Cô có âm mưu gì?" Tần Minh Quân nhếch môi, một nụ cười nửa miệng coi thường.
Gặp được Tần Minh Quân chính là mục đích của mình nên An Hiểu Khê ngửa bài với hắn luôn:
"Tôi muốn hợp tác với anh, hợp tác để trả thù Tần Minh Hạo."