Mộc Linh cả đêm không ngủ nằm nghĩ cách nhưng bất thành, điều này làm cho thần sắc của nàng ta thập phần mệt mỏi. Nằm trên ghế quý phi, đằng sau là một tỳ nữ đang giúp nàng day trán Cát tần cất tiếng “ gần đây trong cung có hay không còn sự việc đặc biệt chú ý nào”
“ thưa nương nương, không ạ, hiện giờ triều đình gặp nhiều biến cố kỳ lạ, hậu cung cũng không dám gây nên sóng gió gì lớn ạ”
Nàng ta vừa dứt lời, một ả nô tỳ được Cát tần sai đi nghe ngóng tin tức chỗ hoàng thượng hớt hải chạy về “ nương nương... sáng nay... sáng nay joàng hậu xuất cung rồi. Nghe đâu bảo là nhớ nhà nên được hoàng đế ân chuẩn xuất cung. Sáng nay vừa mới xuất phát”
“ không thể nào, sao lại trùng hợp đến vậy” đêm qua nàng ta còn phải đau đầu nghĩ cách, sáng nay thì mọi sự đã thành, sao có thể trùng hợp đến như vậy.
Trong lúc Mộc Linh đang suy xét, cùng lúc Mai phi đi đến, nhìn thấy nàng ta, Mộc Linh cũng chẳng chút nề hà kể lại mọi chuyện tối qua: Hiện tại hai người các nàng không chỉ một mình chung thuyền mà còn có cả gia tộc, quốc mẫu phía sau. Nghe Cát tần kể chuyện, Mai phi cũng nói lại sự thật về ba người kia nhưng tuyệt nhiên không nhắc đến điều kiện mà mình đã trao đổi với Bạch Y Vũ.
“ yêu tinh? Thật không ngờ còn tồn tại đến tận bây giờ, hẳn là sở hữu sức mạnh vô biên, lại là đại yêu trong yêu giới, phe ta liệu có địch nổi?” Mộc Linh lo lắng nói.
“ bọn họ dám cả gan làm điều đó chắc chắn đã có sự chuẩn bị kỹ càng, thêm nữa mục đích của chúng không chỉ nhắm vào đám yêu quái đó mà còn tham vọng với Vân Lạc quốc”
Nghe Mai phi nói vậy, Mộc Linh thực sự sợ hãi, trách nàng ta lá gan nhỏ hay bọn họ quá ngông cuồng bây giờ. Mãi cho tới lúc Mai phi rời đi, nàng ta vẫn không thể bình tĩnh nổi. Mộc Linh sống trong tâm trạng lo lắng bồn chồn không yên trong cung, rất nhanh điều nàng ta lo sợ đã xảy ra, kinh thành đồn ầm lên việc yêu quái xuất hiện trong dân gian, một số thương nhân nước ngoài buôn bán thứ kính tên gọi “ kính chiếu yêu” rất được ưa chuộng bây giờ. Đồng thời sự xuất hiện của một môn phái ngoại bang khắp nơi tuyên truyền về những điều quái ác mà yêu quái từng làm. Yêu quái vốn hay có trong truyền thuyết xa xưa nay lại một lần nữa hiện hữu trong đời sống, tin đồn hoàng hậu, Đức phi và Thục phi là yêu quái ngày càng lan rộng.
Trên triều, vô số quan thần dâng tấu sớ thỉnh cầu hoàng thượng phế hậu, giáng chức Đức phi, Thục phi, sống hạnh các phi tử khác nhằm yên lòng dân, dập tắt tin đồn.
“ một đám không coi ai là gì, hoàng hậu là thê tử của trẫm, tề gia trị quốc, hậu cung của trẫm đến lượt các ngươi nhúng tay quyết định?”
“ chúng thần không dám”
“ lập tức xử lý tin đồn, người nào dám tung tin không xác thực, ảnh hưởng đến thành danh của hoàng hậu lập tức xử chết” Lục Ảnh Quân ra lệnh.
Lãnh Hàn hiện tại mang danh trở về thăm nhà nhưng thực chất đang ở trong kinh thành ngấm ngầm động, cùng ám vệ thiết lập bẫy rập.
Nhưng thật không ngờ lại xuất hiện một biến cố bất ngờ, Cát tần trong đêm lén lút xung quanh Dưỡng Tâm điện bị quân lính phát hiện, nàng ta đánh liều tìm hoàng thượng, khai hết mọi chuyện.
“ hay lắm, thật không ngờ yrẫm lại nuôi phải một đám bạch nhãn lang” Lục Ảnh Quân nghe xong, tức tối nói.
2 / 3
“ bệ hạ, thiệp xin người, những gì thiếp biết đều đã khai báo, cầu người tha cho ta cùng mẫu hậu một con đường sống. Xin người” Cát tần khổ sở bám lấy chân cậu.
Hình ảnh này không một chút giấy lên lòng thương cảm nào đối với Lục Ảnh Quân, cậu dùng tay nâng cằm quan sát gương mặt nàng, Đây là lần đầu tiên cậu nhìn kỹ dung nhan của vị phi tử này, “ không tồi, chẳng phải ban đầu các ngươi muốn quyến rũ trẫm hòng mang lại lợi ích cho mẫu quốc hay sao?”
“ không... thiếp không dám, hoàng thượng anh minh yhần võ, Mộc quốc về tay người nhân dân mới thực sự ấm no hạnh phúc. Thiếp.... thiếp chỉ cầu một con đường sống mà thôi” dưới sự trị vì của cha nàng, không sớm thì muộn quốc gia cũng sẽ sụp đổ, toàn cảnh đó muốn nghĩ đến cũng không dám nghĩ, chỉ còn cách đầu hàng, con dân mới có sự lựa chọn mới mà nàng ta cũng thoát chết.
“ được rồi, vì nàng đã cho trẫm thông tin hữu ích, chỉ cần nàng ngoan ngoãn một chút, trẫm đảm bảo không để nàng thiệt thòi. Sớm ngày mai nàng jãy đề nghị Mai phi cùng Bạch cô nương gì đó đi Ngự hoa viên ngắm cảnh đồng thời nói muốn xem kính chiếu yêu kia, mọi việc về sau ta tự có sắp xếp”
“ tạ ơn hoàng thượng, Tạ Ơn Ngài” Mộc Linh kích động nói, trong thâm tâm nàng không một chút áy náy vì đã phản bội Mai phi.
Mà lúc này bên phía Mai phi, nàng ta đang ở cùng với Bạch Y Vũ, trầm ngâm nói “ Cát tần kia không phải kẻ đáng để tin tưởng”
“ sao vậy, đó là tỷ muội tốt của ngươi cơ mà” Bạch Y Vũ cười nửa miệng nói.
“ chỉ là cùng chung một mục đích mà thôi, đôi khi đó cũng là nhiều thêm một đối thủ. Hiện tại trên triều căng thẳng, không rảnh quan tâm hậu cung, tạo một chút sự cố thì sao” nàng không cần thêm một tỷ muội tranh giành lợi ích với mình.
Mọi chuyện vừa hay nằm trong lòng bàn tay của Lục Ảnh Quân, mọi việc diễn ra đúng như liệu sự, Mai phi bị bắt vì tội hãm hại phi toàn khác, tất cả người hầu đi theo cũng bị bắt, Cát tần bị đuối nước được thái y cứu chữa kịp thời nhưng thông báo ra ngoài là đã chết đuối, âm thầm chuyển nàng đến chỗ các vị phi tử chức vị thấp bé ngày trước trong hậu cung của tiên đế, nơi những người phụ nữ an hưởng tuổi già , nàng càng không quậy ra được sóng gió gì. Đợi mọi việc hoàn thành sẽ để Mộc Linh cùng mẹ nàng đoàn tụ.
Tin tức Mai phi hãm hại Cát tần mất mạng được truyền ra tạo thành xích mích không nhỏ giữa Mộc quốc và bộ tộc Tây Vũ. Mộc quốc là một quốc gia xưng vua, đủ kiêu ngạo hơn một bộ tộc nên làm căng chuyện này, Quý quốc đứng giữa khó xử trực tiếp không quan tâm.
Đêm đầu tiên sau khi Mai phi bị nhốt vào nhà giam, Lục Ảnh Quân mắt nhắm mắt mở tạo cơ hội cho Bạch U Vũ bượt ngục. Nàng ta một thân nữ nhi trốn ra ngoài thành gửi tin mật báo trở về không hề hay biết Lãnh Hàn ẩn thân phía sau.
Cười lạnh quan sát hành động của nàng, Lãnh Hàn phất tay, người con gái đó đã không còn hơi thở “ đừng trách yêu quái bọn ta độc ác, là các ngươi bất nhân trước, ta bất nghĩa có sao?”
Phong thư mà nàng truyền đi vốn gửi về bộ tộc Tây Vũ nhưng lại bị Mộc quốc chặn lại, quốc vương Mộc quốc biết được âm mưu của Mai phi, tức giận mất khôn ngay trong đêm tiến đánh Vân Lạc quốc.
Quý quốc thấy vậy cũng phải nhanh chóng đẩy nhanh kế hoạch hành động cùng.
3 / 3
Hạ Lâm bên kia nhàm chán ngồi trên tảng đá giữa hang động, xung quanh là màn chắn bảo hộ, đưa mắt quan sát lão già điên cuồng kia “ này, đã bao ngày rồi ngươi vẫn còn ở đây canh ta. Người thừa biết hang động này không đủ sức giữ chân ta, nội trong vòng vài ngày nữa cũng sẽ sụp đổ vậy mà vẫn còn ở đấy cười”
“ phượng hoàng à, khặc ...khặc... ta sẽ sớm chuẩn bị cái lồng mới cho người”
Còn về phần Khúc Dạ Hành “ ể... Hình như phần gương chỗ này hơi kỳ quặc