Yêu, Thật Đúng Dịp (Yêu, Hảo Xảo)

Yêu, Thật Đúng Dịp (Yêu, Hảo Xảo) - Chương 9




"Ba mẹ ta bảo ta đem đồ ăn ngon tới cho ngươi, bọc này là món hôm trước ngươi ở nhà ta ăn nhiều nhất xương sườn, là mẹ ta tự làm đó. Còn bọc này là thực phẩm khô, thời điểm ngươi đi quân huấn, đói bụng thì ăn vụng." Đinh Nhược Thủy mang theo bao lớn bao nhỏ bước vào cửa nhà đang thuê hiện nay của Đường Lan Thanh, vừa nói tay vừa lắc lư hai bao đồ ăn đồng thời còn nỗ lực bĩu môi.

"Ây..." Đường Lan Thanh vội vàng tiếp nhận đồ ăn trên tay nàng, đặt lên bàn phân loại chỉnh tề xong liền nói "cảm ơn, ngươi tùy tiện tham quan một lúc đi, ta đem đống này xử lý trước"

"Ừm, ngươi nơi này có máy tính không?" mấy ngày nay Đinh gia làm cho Đinh Nhược Thủy cùng Đường Lan Thanh liên hệ không ít, hai người cũng thường qua lại trong điện thoại nên dần dần cũng trở nên quen thuộc, hiện tại cũng nói ít đi những lời khách sáo "ta nghĩ chơi game một chút."

"Có a, ở trong phòng ngủ. Bên trong có máy tính của chủ nhà trọ, có điều nàng nói máy này để ta sử dụng..." Đường Lan Thanh nhìn đống đồ ăn lấp kín tủ lạnh, trong lòng cân nhắc có nên hay không mời Cố Hoài Cẩn sang đây cùng ăn. Nếu nàng một người thật sự ăn không hết...

"Chủ nhà trọ?" Đinh Nhược Thủy mang theo notebook hướng về phía phòng ngủ đang đóng chặt cửa đi vài bước, vừa nghe xong liền rụt chân lại, quay lưng nhìn Đường Lan Thanh mặt cười đến gian trá nói "là cái người kia của ngươi phải không?"

"Đương nhiên không phải, cái gì mà của ta, chỉ là do ta tương tư, yêu đơn phương người ta thôi." Đem hộp đồ ăn cuối cùng cất vào tủ lạnh, Đường Lan Thanh đánh giá thành quả của chính mình, đột nhiên nghĩ đến một câu hình dung rất chuẩn xác-- sinh tồn bên trong kẽ hở.

"Nàng đối với ngươi rất tốt, thế nhưng nhiều hơn nữa liền không chắc..." vừa dứt lời, khoé miệng Đinh Nhược Thủy cong lên độ cong quỷ dị, chỉ tiếc Đường Lan Thanh không thấy được, chỉ có thể thấy bóng lưng của nàng.

"A---" đột nhiên nghĩ tới cái kia nữ tử là của nàng ràng buộc hai đời, Đường Lan Thanh ánh mắt tràn đầy ôn nhu "từ từ đi, không vội."

Đinh Nhược Thủy nhìn theo nàng, lòng suy nghĩ quả nhiên hợp khẩu vị của nàng, không chút hoang mang, thong dong tự tin, sẽ không làm cho người mình yêu bởi vì tình yêu của bản thân mà tăng thêm gáng nặng.

"Ta tải xong game rồi." Đinh Nhược Thủy đem notebook mang đến, sắp xếp gọn, khởi động máy, sau đó dùng máy tính để bàn của Đường Lan Thanh để đăng nhập vào trong game, thời điểm ánh mắt đảo quanh mặt bàn phím, con ngươi nàng xuất hiện biến hoá nho nhỏ "hay là ngươi cũng chơi Vong Giang Hồ cùng ta đi, ta hướng dẫn ngươi chơi."

Nụ cười quỷ dị trên mặt nàng không hiểu vì sao khiến Đường Lan Thanh hơi phòng bị trong lòng, nàng tùy ý tựa trên bàn sách nhún nhún vai "có thể a, có điều chờ ta đi quân huấn xong mới có thời gian chơi với ngươi.

Bóng dáng bạch y nữ tử phiêu phiêu thổi qua mí mắt, nàng tựa hồ nhớ lại một cái xinh đẹp hồi ức nào đó khiến cho độ cong khoé miệng càng ngày càng vô pháp khắc chế.

"Xong, ta tạo xong rồi. Ngươi hiện tại đăng ký đi, hơi hơi làm quen một chút, ta sau này chơi xong tài khoản của ta, liền giúp ngươi online tài khoản của ngươi.

"Ò."

Đường Lan Thanh rất thành thạo đăng ký xong tài khoản, lúc tiến vào tạo nhân vật nàng hỏi Đinh Nhược Thủy ở server nào, khiến nàng kinh ngạc chính là Nhược Thủy cùng người kia đều chung một server. Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, Đường Lan Thanh năng lực chịu đựng vẫn là vô cùng tốt. Nàng sau khi tạo hình tốt nhân vật nam tính trong máy, lựa chọn Tiêu Dao Môn, bấm vào khuông gõ tên, đánh ba chữ lớn Tiêu Nhục Thư xong liền click vào ô "xác định."

Một chuỗi dài nội dung vở kịch, giới thiệu tóm tắt cùng thao tác diễn luyện, Đường Lan Thanh thấy cái nào qua được liền cho qua "mật khẩu tài khoản ta sẽ gửi vào di động của ngươi. "

"Được, khi nào rảnh rỗi ta giúp ngươi luyện."

"Cảm ơn."

"Ngày hôm nay mới mở một phó bản lãnh địa mới, cùng tham quan chút chứ? Nói không chừng, có thể may mắn đoạt được quyền lãnh địa." Ngón tay ở trên bàn phím nhanh chóng đánh ra một chuỗi ký tự dài, sau đó phát cho mọi người bên trong bang phái, Đinh Nhược Thủy miệng cũng không nhàn rỗi mà bắt đầu lôi kéo bạn tốt cùng nhau tham gia.

"Phó bản lãnh địa" danh từ này tựa quen mà cũng không quen, Đường Lan Thanh luôn cảm thấy trước đây hình như ở nơi nào đó nghe qua rồi. Nàng đi một vòng trong game kiểm tra một phen mới phát hiện mình quên mất, thì ra đây là thời kỳ Vong Giang Hồ đại cải tiến, mà lãnh địa trong game là cải tiến có lực thúc đẩy to lớn nhất. Lúc trước nàng cũng đã xem qua video bang hội công phá lãnh địa như thế nào.

"Đi tiếp nhân vật của ta đi."

Đinh Nhược Thủy tuân mệnh lập tức thao tác nhân vật của mình bay đến Tân Thủ thôn, trong chốc lát một thanh sam nữ tử cưỡi sư tử hiện lên trong tầm mắt của Đường Lan Thanh, đỉnh đầu thanh sam nữ tử hiện lên bốn chữ màu hồng diễm lệ "Nhược Thủy Tam Thiên", khoé miệng nàng không khỏi giật giật, đem mình tiểu bạch thư sinh giao cho tên này, thật sự an toàn sao...

Trở lại chuyện chính, Đường Lan Thanh đối với " Nhược Thủy Tam Thiên " danh tự này đúng là có mấy phần ấn tượng. "Nhược Thủy" cũng chính là Đinh Nhược Thủy, bởi vì vị trí trong bang hội của nàng trong game rất ít có, đó là một nhà thương mại bang hội. Bên trong bang hội này thường tụ tập các ngành tiểu thương, giá cả thị trường cơ bản đều do những thương nhân này điều khiển.

Đương nhiên, thời điểm thương nhân hỗ trợ bấm ép giá, cũng là lúc game thủ có được lợi ích.

Hồi tưởng không lâu, Đinh Nhược Thủy liền dẫn Đường Lan Thanh đến phó bản hoạt động-- Đồng Tuyết Hoang. Cảnh như tên, ngàn dặm đóng băng, vạn dặm tuyết bay, tinh khiết như ngọc, như ngân như bạch, như yên như kinh, như liễu như nhu*** nếu không phải một mảnh game thủ đông nghịt, nơi này tuyệt đối là một nơi cực đẹp.

***tại hạ bất tài, để nguyên văn, mí bạn thông cảm.

Đường Lan Thanh điều khiển tiểu thư sinh chạy đến cuối biên cảnh, coi kỹ bia đá không chút tổn hại phía trước, sau đó quay đầu nói với Đinh Nhược Thủy "ta hình như có thể phá ải thứ nhất."

Lúc này Đinh Nhược Thủy còn đang cùng mấy cái quản lý bên trong bang phân phối nhiệm vụ, nghe được lời nàng nói có chút không hiểu hỏi lại "ải thứ nhất gì cơ?"

Đường Lan Thanh trong lòng hơi hơi sắp xếp lại từ ngữ, sau khi đã bảo đảm chính mình sẽ không để lộ một ít tin tức xong, nàng nói "ta trước đây đã chơi qua cửa ải giống như vậy. Nếu ta đoán không sai, sau khi tiến vào phó bản này xong, mỗi người hoặc mỗi đoàn đội đều đã tham gia báo danh cái này hoạt động.

Dứt lời, nàng đứng dậy chỉ chỉ tiểu địa đồ góc bên phải trong game của Đinh Nhược Nhược, tiếp tục nói "trong địa đồ có cấm chỉ PK, phần lớn địa đồ phó bản đều là như vậy. Giả thiết chút nữa, nếu như một người có thể phá ải, như vậy hắn giống như vị trí chìa khoá có thể giúp đỡ tập thể đoàn đội hắn tiến vào cửa ải tiếp theo."

Đinh Nhược Thủy sau khi nghe xong lời Đường Lan Thanh nói, liền lâm vào trầm tư, nếu như đúng như lời nàng nói vậy, thì dựa vào ải đầu tiên mà tiến hành, độ khó càng về sau sẽ càng cao.

"Đoàn đội ngươi đủ không? Tranh cướp phó bản phải đảm bảo đầy đủ chủ lực cùng hậu cần phụ trợ." Đường Lan Thanh một mặt cầm bút vẽ vời trên giấy, một mặt dò hỏi.

"Không đủ, bên trong đoàn đội có một số game thủ hơi yếu. Phân chia ra, chúng ta không đủ." Đinh Nhược Thủy thành thật trả lời.

Viết xong một bút cuối cùng, Đường Lan Thanh ngẩng đầu, ngón tay nhịp nhàng đánh bàn phím "Nhược Thủy, tìm bang hội liên minh đi."

Đề nghị này cũng không phải không thể, thế nhưng..."ngươi nắm chắc bao nhiêu phần."

Đường Lan Thanh nhìn chằm chằm Đinh Nhược Thủy hồi lâu, cuối cùng đưa mắt gắt gao nhìn về phía bạch y nữ tử trong màn hình nói "bảy phần mười"

Đinh Nhược Thủy trầm mặc hồi lâu, sau đó liên hệ với các quản lý trong bang "chỉ có năm phần mười ta cũng sẽ theo ngươi mạo hiểm, huống chi là bảy phần mười."

Hai người bèn nhìn nhau cười, ăn ý cùng tín nhiệm trong lúc vô tình đã từ từ hình thành.

"Liên minh với ai?"

"Nàng" Đường Lan Thanh hầu như không chút do dự đáp, ánh mắt nàng chưa từng ly khai qua nữ tử áo trắng trong đó.

"Tại sao?" Đinh Nhược Thủy nhìn thấy tên trên đầu nữ tử đó, ánh mắt liền sáng lên. Chỉ là nàng có chút ngạc nhiên đến tột cùng là nguyên nhân gì khiến cho bạn tốt của nàng ở lần đầu tiên chơi game lại làm ra lựa chọn như vậy.

"Bạch y, ta yêu thích bạch y."

Lý do này thực sự là... Đứa nhỏ này...thật sự... Đáng tin sao?

Nếu như có thể sử dụng kỹ năng công kích, Đinh Nhược Thủy không ngại vung cây đao to tướng đem tên bạch y thư sinh này chém chết, mới đủ xứng với cái hồng danh của nàng, thật là tên ngốc...

Thế nhưng không thể không nói ánh mắt Đường Lan Thanh độc đáo, cô gái áo trắng này tên gọi "Liệu Trầm Hương", nàng chính là một trong những có danh vọng khá cao trong game.

Có người nói người sử dụng nhân vật này là một kiên nghị nữ tử, thế nhưng chỉ là lời đồn thôi, sự thật nàng là người như thế nào thì không ai biết được. Liệu Trầm Hương là người sáng lập ra " Túy Tam sinh", một game thủ có thể giúp cho bang hội của chính mình duy trì đến bây giờ mà lại không có bất kỳ phân tranh nào, tuyệt đối phải là người có năng lực rất cao.

Lại nói thực lực của bọn họ so với nhóm Đinh Nhược Thủy cao hơn rất nhiều, hiện tại muốn liên minh, phải xem bọn họ chịu không mới là chủ yếu.

(Private chat) Tiêu Nhục Thư: Tại hạ có bảy phần mười nắm chắc có thể phá phó bản này, bang chủ có hay không nguyện ý cùng ta và đồng đội bạn ta, Nhược Thủy Tam Thiên hợp tác?

Tin tức vừa gửi đi, Đường Lan Thanh liền điều khiển tiểu thư sinh di chuyển như một làn khói, đến trước mặt Liệu Trầm Hương cúi đầu.

Đinh Nhược Thủy ở một bên nhìn thấy có chút dở khóc dở cười "ngươi đây là dụ dỗ sao?"

"Không phải vậy đâu."

(Private chat) Liệu Trầm Hương: Nội dung

Đường Lan Thanh vỗ vỗ kẻ đang bị kinh sợ, Đinh Nhược Thủy, hả hê nói "Thái Công câu cá- Cá tự mắc câu***"

***nguyên văn là "Thái Công câu cá- Nguyệt giả thượng câu"

(Private chat) Tiêu Nhục Thư: Nếu như tin tưởng tại hạ, xin hãy thêm tại hạ vào trong quý đoàn đội, ta sẽ dùng private chat nói cho ngươi phương pháp, cùng cách chỉ huy.

(Private chat) Liệu Trầm Hương: Còn gì nữa?

"Yêu, quả nhiên không đơn giản, nhìn ra được ngươi còn có câu sau."

(Private chat) Tiêu Nhục Thư: Nếu thành công, giao dịch thương mại của quý ban sẽ do Nhược Thủy Tam Thiên độc quyền phục trách. Hoạt động lần này phần thưởng chia đều, lãnh địa tùy các ngươi. "

Đinh Nhược Thủy lấy cùi chỏ chọc dưới bả vai nàng, cười trêu "tiểu tử thúi, rất biết làm ăn."

"Bang hội giao dịch nếu thuận lợi chúng ta lấy hai phần, tiền đổi thành nhân dân tệ chuyển vào tài khoản của ta."

"Ok, ta giúp ngươi tranh thủ." Đinh Nhược Thủy nghĩ tới quãng thời gian trước, cảnh tượng gặp phải Đường Lan Thanh ở KFC, phải suy nghĩ cẩn thận nên dùng phương pháp gì để từ trong bang hội, có thể giúp Đường Lan Thanh tranh được tỉ lệ phần trăm cao.

Thật ra mà nói dù ở bất luận góc độ nào tới nói, bọn họ đều sẽ không thiệt thòi. Có thể cùng đại bang giao hảo, còn có được một cái lãnh địa riêng, có thể nói là tìm được một pháo đài an toàn, vững chắc nhất. Dù sao chuyện làm ăn trong game cùng hiện thực đều giống nhau, lãnh địa của bọn họ sẽ dần ổn định, sau này còn có bang hội của Liệu Trầm Hương ra vào, đối với thương nghiệp mà nói chỉ có lợi, không có hại.

(Private chat) Liệu Trầm Hương: Nếu thất bại?

(Private chat) Tiêu Nhục Thư: Sẽ không thất bại.

Đường Lan Thanh ghi ra câu này tành công để Đinh Nhược Thủy sững sờ tại chỗ "bảy phần mười", "không thất bại" vậy " ba phần mười" còn lại nàng để ở đâu?

(Private chat) Liệu Trầm Hương: Đồng ý

Cũng không biết, câu "đồng ý" này là bắt đầu hết thảy, hay hết thảy đang chầm chậm bắt đầu.