Yêu Thần Trọng Sinh Về Đô Thị

Yêu Thần Trọng Sinh Về Đô Thị - Chương 11: Bạn trai




Lý Thần Dương đi lên lầu, thấy Dương Hồng đang trực khu VIP liền nhờ nàng gọi dùm ít đồ ăn sáng. Dương Hồng thấy hắn cái mặt nhỏ nhắn xụ xuống, có chút tức giận, bất quá hắn đánh nhau giỏi như thế nàng cũng chỉ đành nhịn xuống, càm ràm gọi đồ ăn cho hắn.



“Chị Triệu đâu rồi nhỉ?”



Lý Thần Dương nhàm chán dựa vào ghế sa lông, trong lòng cảm thán lầu VIP này thật thoải mái, có cả sa lông để nghỉ ngơi. Hắn đang suy nghĩ, cánh tay chợt vung lên, tức thì chả có gì xảy ra. Hắn lầm bầm một tiếng, cảm thấy không có linh khí thật là khó chịu.



“Xem ra phải tìm cách phục hồi chân khí mới được, dù sao ai mà biết được thế giới này có cường giả ẩn thế không. Tuy tất cả người mà mình nhìn đều không có ai có chân khí nhưng mà vạn nhất có một ngày, có một ngày mấy tên điên cừu nhân ở Cựu thế giới cũng đi được tới chỗ này thì nhất định không xong.”



“Chưa kể mình cảm nhận được thế giới này tuy linh khí yếu ớt nhưng chung quy vẫn là có.”



Đang suy nghĩ, chợt hắn thấy hai người nam nữ đi từ dưới lầu lên, mà bên cạnh họ còn có Triệu Vũ Hinh.



“Ây, là bạn của chị Triệu à?”



Lý Thần Dương có chút hiếu kỳ quan sát hai người.





Trong hai người này, người nam thì tuổi chừng 25-26 tuổi, dáng người hơi cường tráng, cao chừng 1m8, tóc chải vuốt cẩn thận, đeo kính gọng, người mặc áo vest màu đen, chân đi giày da đoán chừng là mới mua. Diện mạo hắn cũng có chút đẹp trai, đáng tiếc còn thua xa mình.



Còn người nữ thì tuổi tác chắc là ngang chị Triệu, có điều dung mạo thì thua xa Triệu Vũ Hinh. Nàng chỉ cao có 1m6, dáng người hơi gầy, ngũ quan chỉ có thể gọi là dễ nhìn mà thôi. Trên người nàng mặc áo lông màu vàng, dưới là váy ngắn liền thân, cặp chân không tính dài bị tấc chân bao phủ.




Nhìn cách ăn mặc của hai người, Lý Thần Dương không khỏi nhíu mày, cảm thấy hai người này chắc là đi lộn chỗ. Triệu Vũ Hinh cũng là đón nhầm người rồi. Đi quán net gặp chị Triệu thôi mà ăn bận mới tinh như thế, bộ mở tiệc à?



Triệu Vũ Hinh mang theo hai người bạn đi lên lầu, chợt thấy Lý Thần Dương khoan khoái ngồi ở ghế sa lông, sắc mặt có chút biến ảo.



Nàng lúc này làm bộ lơ đãng, cười nói:



- Thần Dương, ngươi rãnh rổi đến thăm ta đó sao?



Nàng nói câu này, không chỉ Lý Thần Dương ngẩn người mà hai người bạn của nàng đồng dạng cũng ngẩn ra.




Chưa để cho Lý Thần Dương kịp nói cái gì, nữ nhân bên cạnh Triệu Vũ Hinh đã ngạc nhiên nói:



- Vũ Hinh, đây là bạn học của ngươi hả?



Nam nhân bên cạnh cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, lỗ tai vểnh lên nghe ngóng.



Triệu Vũ Hinh bước nhanh đến bên người Lý Thần Dương, thân mật kéo lấy cánh tay của hắn, gật đầu dịu dàng nói:




- Hắn là bạn trai của ta.



“Ách!”



Lý Thần Dương ho khan một tiếng, có điều biết Triệu Vũ Hinh muốn mình làm tấm mộc giúp nàng, hắn tự nhiên không thể không diễn trò với nàng. Thế là hắn liền cười híp mắt, tay phải đồng dạng bắt lấy bả vai của Triệu Vũ Hinh kéo vào người mình, thâm tình nhìn nàng nói:




- Ta sợ mùa đông ngươi một mình ở chỗ này không đủ ấm, nên liền đến thăm ngươi, tiện thể chăm sóc cho ngươi.



Kể cũng lạ, Lý Thần Dương tiểu tử này ở đây đã ba năm rồi mà hai người này rõ ràng không biết mình. Hắn trong lòng hơi suy nghĩ, đã có chút đoán được chuyện này là như thế nào.



“A!”



Nữ nhiên ngạc nhiên bụm miệng, thấy vẻ thân mật của Triệu Vũ Hinh với người kia thì liền biết hai người không có nói láo, bất quá trong lòng vẫn cảm thấy rất bất ngờ. Dù sao Triệu Vũ Hinh là làm việc cuồng ma, nàng từng thề với mọi người là không đến 30, không có cơ ngơi thì không quen bạn trai. Nào ngờ mới 24 tuổi, nàng đã hủy lời thề của mình quen bạn trai rồi? Lẽ nào, người này có cái gì đặc biệt làm cho nàng động tâm à? Tiền tài chả hạn, hay là gia thế?



Nhìn thấy vẻ mắt búng ra sữa của hắn, nàng lúc này gần như chắc chắn suy nghĩ của mình.



Cũng có chút tiếc hận cho Vũ Hinh vậy mà tham quý phụ bần, ngay cả danh dự cũng bị mất.