Yêu Thần Ký

Chương 469




Thiên Âm Thần Tông đại điện, nơi này còn đang trong hỗn chiến kịch liệt. Một đám đệ tử Thiên Âm Thần Tông cùng những cao thủ Yêu Thần Tông đánh giết kịch liệt, trên mặt đất đã xuất hiện mấy trăm bộ thi thể, mùi máu tanh nồng đậm truyền khắp toàn bộ đại điện.

Ở giữa tòa đại điện kia đang có từng đạo tàn ảnh nhanh đến mức không thể nhìn thấy.

- Giữ vững Hồn Điện, không để cho người Yêu Thần Tông bước vào Hồn Điện nửa bước.

Nam Cung Tiên Âm gầm thét một tiếng nói ra.

- Vâng, tông chủ.

Một đám thiếu nữ Thiên Âm Thần Tông nhao nhao lên tiếng.

Tiếu Ngưng Nhi cùng Diệp Tử Vân canh giữ ở lối vào Hồn Điện, hai nàng thực lực kinh người, bất kỳ tên cao thủ Yêu Thần Tông nào tới đều bị trực tiếp giết chết.

Mặc dù khúc mắc giữa hai người còn chưa có hoàn toàn tiêu trừ, thế nhưng tại thời khắc Thiên Âm Thần Tông sinh tử tồn vong này, các nàng lại phối hợp ăn ý đến mức dị thường.

Từng đạo lôi điện cùng băng tuyết bảo hộ các nàng ở trung ương.

Bịch một tiếng, Nam Cung Tiên Âm đánh mấy tên cao thủ Yêu Thần Tông bay ra ngoài, khóe miệng Nam Cung Tiên Âm tràn ra một tia máu tươi, sắc mặt trắng bệch, bộ dáng lung lay sắp đổ.

Những cao thủ Yêu Thần Tông này đang muốn tiến lên, tiếp tục vây công Nam Cung Tiên Âm, chỉ thấy chỗ rất xa đại điện hưu một tiếng, quang cầu chói mắt bay lên bầu trời hóa thành pháo hoa chói lóa mắt, lộng lẫy bay múa.

Tia sáng chói mắt kia chiếu rọi toàn bộ Thiên Âm Thần Tông.

Những cao thủ Yêu Thần Tông kia do dự một chút, sưu sưu sưu, hóa thành đạo đạo khói đen biến mất.

Một đám cao thủ Thiên Âm Thần Tông đang muốn đuổi theo, lại bị Nam Cung Tiên Âm gọi lại.

- Không nên đuổi!

Nam Cung Tiên Âm nói ra, bộ dáng có chút vô lực.

Những đệ tử Thiên Âm Thần Tông xung quanh kia thấy thế liền nhao nhao tụ họp tới.

- Tông chủ, ngươi thế nào?

- Tông chủ, ngươi không sao chứ?

Một đám đệ tử Thiên Âm Thần Tông quan tâm hỏi.

- Không có việc gì.

Nam Cung Tiên Âm lắc đầu nói:

- Không nghĩ tới thực lực đám người Yêu Thần Tông vậy mà cường đại như thế, nếu bọn họ không rút đi, chỉ sợ phải ác chiến một trận.

Một đám cao thủ Thiên Âm Thần Tông hai mặt nhìn nhau, bô dáng có chút lo lắng. Yêu Thần Tông vẫn luôn là túc địch của lục đại tông môn chính đạo, thực lực Yêu Thần Tông bây giờ cường đại như thế, mà Thiên Âm Thần Tông thân là tông môn yếu nhất trong lục đại thần tông, cho nên dễ dàng bị Yêu Thần Tông để mắt tới.

Từ trước đến nay, Yêu Thần Tông cùng Thiên Âm Thần Tông mặc dù ngẫu nhiên có một ít ma sát, nhưng công kích mãnh liệt như vậy còn là lần đầu tiên.

Thời điểm mới bắt đầu chiến đấu, Thiên Âm Thần Tông không có quá chú ý, cho đến khi phát hiện Yêu Thần Tông phái mười vị cao thủ Võ Tông tới thẳng Hồn Điện làm cho người ta không rét mà run.

Vì đối kháng mấy tên cao thủ Võ Tông, Nam Cung Tiên Âm thậm chí bị trọng thương.

Yêu Thần Tông tạm thời lui đi mà thôi, nếu như lần sau lại giết tới, Thiên Âm Thần Tông chỉ sợ vô lực ngăn cản.

Mặc dù có sau khi có thánh dược, thực lực Thiên Âm Thần Tông đã tăng cường rất nhiều, nhưng so sánh với Yêu Thần Tông lại kém quá nhiều.

Huống chi, tông chủ Yêu Thần Tông còn chưa đến!

Nếu tông chủ Yêu Thần Tông tới, chỉ sợ hôm nay Thiên Âm Thần Tông, đã bị diệt sạch!

- Các ngươi đi xem một chút, mấy vị trưởng lão khác như thế nào.

Nam Cung Tiên Âm hỏi, mấy vị trưởng lão Thiên Âm Thần Tông đều chiến đấu với người Yêu Thần Tông ở nơi khác.

Sau một lúc lâu, Nhiếp Ly thản nhiên đi vào từ lối vào đại điện.

- Nhiếp Ly!

Sau khi nhìn thấy Nhiếp Ly, Tiếu Ngưng Nhi ngạc nhiên kêu lên.

Nàng đang lo lắng an nguy Nhiếp Ly, lúc nhìn thấy Nhiếp Ly bình an trở về, tảng đá trong lòng tự nhiên rơi xuống.

Diệp Tử Vân nhìn thoáng qua Nhiếp Ly thật sâu, đi đến bên cạnh Nhiếp Ly:

- Ngươi không sao chứ?

- Không có việc gì, ta đã nói rồi, người tốt sống không lâu, tai họa di ngàn năm. Người giống như ta nhất định phải sống vạn năm rồi.

Nhiếp Ly cười hì hì nói.

- Phốc xích.

Tiếu Ngưng Nhi không khỏi cười ra tiếng, mỗi lần nhìn thấy Nhiếp Ly không đứng đắn, nàng luôn cảm thấy có mấy phần buồn cười.

- Không có đứng đắn.

Diệp Tử Vân không khỏi lầm bầm một tiếng, nhưng tâm tình lại vui sướng rất nhiều.

- Nhiếp tông chủ.

Nhìn thấy Nhiếp Ly tới, Nam Cung Tiên Âm chắp tay đối với Nhiếp Ly.

- Nam Cung tông chủ, ngươi thế nào? Không có sao chứ?

Nhiếp Ly tựa hồ rất kinh ngạc nói ra, lúc này Nam Cung Tiên Âm sắc mặt trắng bệch, hẳn là bị trọng thương.

- Vừa rồi bị mấy tên cao thủ Yêu Thần Tông gây thương tích.

Nam Cung Tiên Âm cười khổ nói:

- Bất quá không có gì đáng ngại.

- Yêu Thần tông cao thủ? Nam Cung tông chủ vừa rồi đối địch hẳn là chỉ là mấy tên Ảnh Thứ của Yêu Thần Tông mà thôi. Ta ở ngoài đại điện gặp phải Yêu Thần Tông Phượng Vũ trưởng lão. Cũng may không xảy ra chiến đấu cùng bọn hắn, nếu như Phượng Vũ trưởng lão xuất thủ, chỉ sợ Thiên Âm Thần Tông...

Dáng vẻ Nhiếp Ly có chút cười trên nỗi đau của người khác.

Diệp Tử Vân tranh thủ thời gian lôi kéo góc áo Nhiếp Ly, Nhiếp Ly nói như thế cũng quá không nể mặt Nam Cung Tiên Âm.

Những đệ tử Thiên Âm Thần Tông xung quanh đều lộ bộ dáng rất bất mãn, Nhiếp Ly nói lời này quả thực là đâm chọt chỗ đau trong lòng các nàng.

Nghe Nhiếp Ly nói, Nam Cung Tiên Âm cười khổ cuống quít, nói:

- Chẳng biết tại sao Yêu Thần Tông đột nhiên đình chỉ tiến công.

- Yêu Thần Tông chỉ là tạm thời bị dọa lui mà thôi, bọn hắn nhận được mệnh lệnh Phượng Vũ, tự nhiên phải rút lui.

Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng nói ra.

- Nguyên lai là Nhiếp tông chủ hỗ trợ, Nam Cung Tiên Âm vô cùng cảm kích.

Nam Cung Tiên Âm chắp tay với Nhiếp Ly, vừa rồi cao thủ Yêu Thần Tông sắp chiến thắng đột nhiên nhận được tín hiệu rút lui rời đi, hẳn là giống như Nhiếp Ly nói, là công lao của Nhiếp Ly.

Mặc dù Nhiếp Ly nói chuyện hiơ khó nghe, nhưng thân là nhất tông chi chủ, Nhiếp Ly cứu được Thiên Âm Thần Tông, nàng điểm ấy ý chí vẫn phải có.

- Nam Cung tông chủ tiếp theo chuẩn bị làm thế nào?

Nhiếp Ly nhìn về phía Nam Cung Tiên Âm hỏi:

- Nếu Yêu Thần Tông quay lại, Thiên Âm Thần Tông chỉ sợ...

- Nếu như người Yêu Thần Tông lại đến, Thiên Âm Thần Tông ta tất nhiên thề sống chết chiến một trận, cho dù cùng bọn hắn đồng quy vu tận cũng ở đây không tiếc.

Nam Cung Tiên Âm hiên ngang lẫm liệt nói:

- Nam Cung Tiên Âm ta thề cùng tông môn chung sinh tử!

- Thề cùng tông môn chung sinh tử!

Một đám nữ đệ tử Thiên Âm Thần Tông nhao nhao phụ họa nói ra.

- Thiên Âm Thần Tông thật sự can đảm lắm, ta có một biện pháp có thể giải quyết vấn đề khẩn cấp Thiên Âm Thần Tông. Không biết Nam Cung tông chủ...

Nhiếp Ly lộ ra dáng vẻ có chút khó khăn.

- Mời Nhiếp tông chủ nói.

Nam Cung Tiên Âm dừng một chút hỏi, không biết Nhiếp Ly lại có ý đồ xấu gì, nhưng bây giờ Thiên Âm Thần Tông nguy cơ sớm tối, liền xem như Nhiếp Ly đưa yêu cầu, chỉ cần có thể bảo toàn Thiên Âm Thần Tông, hi sinh lớn hơn nữa các nàng cũng có thể tiếp nhận.

- Kỳ thật rất đơn giản, Vũ Thần Tông chúng ta bây giờ thực lực cường đại, cao thủ Võ Tông nhiều không kể xiết, ta phái người truyền tin, để Vũ Thần Tông phái thêm một số cao thủ tiến vào chiếm giữ Thiên Âm Thần Tông, đương nhiên có thể bảo vệ được Thiên Âm Thần Tông chu toàn.

Nhiếp Ly nói ra.

- Chỉ đơn giản như vậy?

Nam Cung Tiên Âm sửng sốt một chút, nàng còn tưởng rằng Nhiếp Ly sẽ nói yêu cầu quá phận gì.

- Chỉ đơn giản như vậy.

Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, khẽ cười nói.