Nhiếp Ly cảnh giác nhìn chằm chằm ra bên ngoài, cảm giác luồng sức mạnh đã khuếch trương đến mức tối đa.
Thế nhưng vẫn không cảm nhận thấy sự tồn tại của đối phương!
Nhiếp Ly trên trán rịn ra một giọt mồ hôi, tu vi của hắn đã đạt tới Ngũ Mệnh cảnh giới, cảm giác năng lực đã đạt đến trình độ cực kì kinh người, chỉ cần nội trong phạm vi khoảng năm mươi mét, liền Thiên Chuyển Cảnh cường giả tu vi, cũng có thể miễn cưỡng cảm ứng ra một chút khí tức của đối thủ, nhưng trong cảm nhận của hắn đối phương lại hoàn toàn ẩn thân!
Thực lực đối phương lúc này, tồn tại ít nhất phải là Long Đạo Cảnh!
Mặc dù không có cảm giác tới khí tức đối phương, nhưng dựa vào kinh nghiệm chiến đấu từ kiếp trước, Nhiếp Ly mẫn tuệ mà thấy rõ sự nguy hiểm cường liệt.
Trong Thiên Linh Viện dám ám sát đệ tử, sự tình này tuyệt đối không được phép xảy ra, đây là môn quy Vũ Thần Tông nghiêm lệnh cấm đấy, cứ cho là Vô Diễm Tôn Giả thân phận lừng lẫy, giả như làm chuyện như vậy, kiểu gì cũng bị truy cứu đến cùng, phải đền mạng đấy.
Môn quy Vũ Thần Tông, bất luận là kẻ nào cũng không được vi phạm!
Nếu như là Vô Diễm Tôn Giả, Nhiếp Ly nghĩ mãi mà không rõ tại sao Vô Diễm Tôn Giả phải làm như vậy.
Suy cho cùng Vô Diễm Tôn Giả che giấu chuyện này, cũng sẽ bị năm vị cự đầu Vũ Thần Tông điều tra ra, hắn làm như thế chẳng nhẽ không tính đến bất kể hậu quả gì sao?
Nhiếp Ly hơi thở buông lỏng, ánh mắt lạnh lùng tìm kiếm, chỉ cần đối phương dám ra tay, hắn sẽ ác liệt phản kích!
Giả như đối phương thực lực thật sự quá mạnh mẽ, vậy cũng chỉ đành thi triển mấy đạo bí pháp Thiên Đạo Thần Quyết, cùng đối phương quyết một trận tử chiến! Hy vọng trong lúc đánh nhau phát ra động tĩnh khí tức chập chờn, có thể khiến cho Vũ Thần Tông trên cao vài phần chú ý.
Nhiếp Ly đang lúc ngước mắt nhìn quanh, bất kì lúc nào cũng đều có thể chiến đấu, bất thình lình, xung quanh hư không, từng đạo lực lượng vô hình hướng về phía Nhiếp Ly khóa chặt lại.
"Chết rồi!" Nhiếp Ly nội tâm run lên, trong tay vung ra Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, hướng phía trước một chém.
Từng đạo Lôi trụ trống rỗng hình thành, hướng cỗ lực lương vô hình kia oanh tới.
Thế nhưng, Lôi trụ mới vừa phóng thích được một nửa, chỉ nghe bành một tiếng. Vỡ vụn tiêu tán.
Sao lại có thể như vậy? Nhiếp Ly đồng tử kịch liệt mà co rút lại, đối phương thực lực thật quá mạnh!
Đạo khí tức vô hình kia tiếp tục hướng phía Nhiếp Ly khóa lại.
Nhiếp Ly thanh âm gầm lên giận dũ, ngay tức thì định bụng dung hợp Ảnh Yêu Yêu Linh, bất quá ngay tại lúc Nhiếp Ly vừa mới điều động Linh Hồn Hải bên trong cơ thể. Thời điểm tưởng có thể dung hợp Ảnh Yêu Yêu Linh, một đạo sức mạnh quái dị oanh hướng về phía Linh Hồn Hải Nhiếp Ly, Linh Hồn Hải chấn động tản ra, nháy mắt đã ngăn chặn được quá trình dung hợp Yêu Linh.
Ngay sau đó một đạo lực lượng vô hình khác quấn lấy chân phải Nhiếp Ly, đem toàn thân Nhiếp Ly xách lên giữa không trung.
Tốc độ công kích của đối phương thật sự quá nhanh. Nhiếp Ly nội tâm kinh hãi, toàn bộ thân thể, vung lên Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm hướng phía chân đạo vô hình kia chém tới.
Ngay tại thời điểm Nhiếp Ly vừa mới có chút động tác, lại là hai đạo lực lượng vô hình quấn lấy hai tay Nhiếp Ly, một cỗ lực lượng ép vào huyệt mạch Nhiếp Ly, hắn liền cảm thấy cổ tay bị đau, Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm thoáng rơi xuống.
Giờ này chân tay hắn cả thảy đều bị lực lượng vô hình kia hoàn toàn mà khóa lại rồi.
Dưới tay của đối phương hoàn toàn không có một chút gì lực lượng đối địch, Nhiếp Ly thậm chí ngay cả đối phương ở chỗ quái nào cũng không biết, thực lực người này ít nhất phải đạt đến Long Đạo Cảnh đỉnh phong! Nhiếp Ly khuôn mặt lông mày hơi nhăn lại, hay là tự mình nghĩ lầm rồi. Đối phương rất có thể không phải người của Vô Diễm Tôn Giả.
Loại cường giả tu vi như này, e rằng không phải Vô Diễm Tôn Giả có thể điều động được.
Tuy rằng biết rõ đối phương thực lực rất mạnh, nhưng Nhiếp Ly chắc chắn sẽ không cứ như thế bó tay chịu trói, ví như nói trên người mình, có có thể đối phó với thủ đoạn che giấu thực lực cấp bậc loại này, vậy chỉ có cái dây leo thần bí kia thôi!
Nhiếp Ly lập tức thúc giục Linh Hồn Hải bên trong dây leo, cảm giác được lực lượng dữ dội trong Linh Hồn Hải mãnh liệt truyền đến nơi tay chân.
Chỉ thấy Linh Hồn Hải trong dây leo kia nhanh chóng sinh trưởng, cuồng bạo mà hấp thu lấy đạo lực xung quanh, túm chặt lấy tất thảy đạo lực vô hình tiến nhập vào cơ thể Nhiếp Ly, song bị thứ dây leo kia thôn phệ.
Sức mạnh vô hình trói chặt tay chân Nhiếp Ly tức thì sụp đổ. Hắn thả người trên không rơi xuống, hướng Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm nhào tới, vẫn muốn một lần nữa đem Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm nắm trong tay.
Tựa hồ có chút ngoài ý muốn, Nhiếp Ly rõ ràng thoát được, trong hư không một thanh âm kinh ngạc ồ lên một tiếng.
Mắt thấy Nhiếp Ly sắp tóm được Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm. Liền thấy lúc này Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm dường như bị lực lượng nào đó vỗ một phát, bắn nhanh ra chỗ khác, đâm vào một nơi xa trên mặt đất, càng không ngừng rung động mãnh liệt, Nhiếp Ly cảm giác được vô số đạo lực lượng vô hình lần nữa lại trói chặt hắn, thêm lần nữa đem hắn nhấc bổng lên không trung.
Nhiếp Ly vội vàng thúc giục Linh Hồn Hải bên trong dây leo. Nhưng liền thấy bên trong Linh Hồn Hải đột nhiên kim quang đại phóng, một đạo pháp trận Minh Văn thần bí đem Linh Hồn Hải Nhiếp Ly bên trong dây leo triệt để mà khóa kín tại.
Liền ngay cả dây leo cũng hoàn toàn không xài được nữa!
Nhiếp Ly bị lực lượng vô hình trói gô, tứ ngưỡng bát xoa(*) cứ như vậy vắt ngang trên không trung.
Nhiếp Ly cười khổ không ngừng, đối phương thực lực cường đại, căn bản không phải bản thân có thể đối đầu, thậm chí ngay cả cơ hội dung hợp Yêu Linh cũng không có! Coi như chống cự cũng không có ích gì, cho dù thi triển trong Thiên Đạo Thần Quyết mấy mục bí pháp, chỉ sợ cũng không phải đối thủ!
Nhiếp Ly suy đoán thân phận của đối phương, đối phó chính mình, lại phải điều giám cả cao thủ cường đại như vậy sao?
Chỉ thấy lúc này, một thân ảnh từ hư không xuất hiện, thân hạ trên mặt đất.
Người này mặc một thân hắc y dạ hành bó sát, ngay tại khuôn mặt phía dưới cũng đều bị khăn choàng che lấp, khiến người ta thấy không rõ lắm, khí tức người này dường như hoàn toàn biến mất vào hư không, căn bản làm cho người khác không thể cảm nhận thấy, quả thực giống y lúc Ảnh Yêu Yêu Linh hư hóa.
Chậm rãi hướng phía Nhiếp Ly đi tới, tuy rằng mặc y phục dạ hành, nhưng có thể cảm giác được phía dưới y phục người này, dáng người kinh diễm nóng bỏng, cặp mông kiều đĩnh phong mãn(*), cặp đùi thon dài mỹ lệ, lại còn trước ngực hai trái hồng đào đầy đặn kinh người(*), tất thảy lộ ra mị hoặc cực hạn.
Từng bước đi của nàng, dáng người uyển chuyển, đều có một dạng quyến rũ kinh hãi, một cỗ hương thơm nồng nàn cuốn theo làn gió đập vào mặt.
Chỉ riêng dáng hình cháy bỏng này, e rằng quá đủ để khiến vô số nam nhân thần hồn điên đảo, chết mê chết mệt.
Tuy rằng thấy không rõ mặt của đối phương, nhưng Nhiếp Ly có một loại trực giác, đối phương tuyệt đối là một đại mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành.
Nàng chậm rãi từng bước một hướng phía Nhiếp Ly đi tới, một nét sát khí thoáng hiện trực xuyên thấu qua tim Nhiếp Ly, khiến hắn toàn thân huyết dịch như bị đông lại, nàng từ từ tiến đến phía trước Nhiếp Ly, Nhiếp Ly cứ như thế tứ chi chổng vó vắt ngang trước mặt nàng, giống như một con cừu trắng bị lột sạch.
Nàng tay phải khẽ động, trong tay xuất hiện một thanh chủy thủ sắc bén, hàn quang lóe lên.
"Có người bảo ta tới lấy mạng của ngươi, bất quá... Cứ như vậy mà giết chết ngươi thật sự là đáng tiếc, rõ là quá lãng phí, thể xác tốt như vậy, cho nên ta có ý định tốt hơn nên chơi đùa với ngươi một chút, giả như ngươi hầu hạ khiến lão nương cao hứng, nói không chừng có thể cho ngươi được chết thoải mái một chút!" Thanh âm của nàng mang theo một tia yêu mị, lăng lệ ác liệt, trong tay Chủy thủ chậm rãi rờ đến phần đùi Nhiếp Ly, chỉ thấy "Phốc" một tiếng, Nhiếp Ly quần bị cắt rách, lộ ra làn da bên trong, phía trên xuất hiện một vết máu nông nhợt nhạt.
(Dark Sage: Eo ơi nguy hiểm quá xém hiểu lầm!!!)
Nhiếp Ly cảm giác đũng quần lạnh lẽo, khoảng cách Chủy thủ đến vị trí mấu chốt (:cuoichet:) chỉ xa có một tấc, Nhiếp Ly da đầu run lên.
"Tiền bối xin chờ chút đã, không biết đến tột cùng là ai phái người tới? Ta đã đắc tội người nào, cho dù có chết, cũng phải để cho ta chết một cách rõ ràng cái a?" Nhiếp Ly sốt ruột suy nghĩ, tự hỏi đối phương người kia có mưu đồ gì.
Dark Sage giải thích:
1*.tứ ngưỡng bát xoa: đơn giản là một cái dáng nằm ngửa mặt hướng lên trời tứ chi dãn ra, trong trường hợp này thì nó bị trói. Chó mèo thường là rất thích nằm kiểu này :))
2*. Dễ hiểu nghĩa là "mẩy", "cặp mông căng mẩy", "cặp mông căng ưỡn đầy đặn".
3*. Nguyên văn tác giả chỉ nói là "cái kia" thôi cơ mà mình nói toạc móng heo ra luôn.