Trên lầu,Diệp Bắc Thần vừa vặn nhìn thấy một màn này hắn không ngờ Lục Hàm nhiều năm không gặp lại đột ngột xuất hiện ở đây,còn là xuất hiện trong tình cảnh này.
Không lâu trước đây,hắn nghe nói bên Mỹ bùng phát cơn dịch bệnh,có rất nhiều người chết,đột nhiên tin tức về cô cũng không rõ ràng.Hắn có cho người điều tra nhưng lại không tìm thấy tung tích của cô.
Hiện tại,Lục Hàm xuất hiện ở đây hắn có chút ngạc nhiên,xen lẫn vui mừng.
Tịnh Vân nhìn thấy vẻ mặt ngẩn ngơ của Diệp Bắc Thần,cô ta có chút lo lắng,nhưng khi nhìn thấy Lục Hàm bị người ta làm khó anh cũng không ra mặt làm cô ta phần nào an tâm hơn:
– Bắc Thần,vừa rồi sao anh không giúp Lục Hàm, dù sao cô ấy trên danh nghĩa cũng là em gái anh.
Nghe được những lời này của Tịnh Vân,Diệp Bắc Thần liền thay đổi sắc mặt,trở nên thâm trầm đáng sợ.
– Từ lúc nó rời khỏi nhà họ Diệp thì anh đã không còn nghĩa vụ săn sóc nó rồi.
– Nhưng dù sao,em ấy cũng là Lục Nghiêm nhờ anh bảo hộ,anh cũng không thể mặc kệ em ấy.Lục Nghiêm cũng là bạn tốt nhất của anh mà.
Tịnh Vân cố ý nhắc tới Lục Nghiêm xem phản ứng của Diệp Bắc Thần,cô ta không nghĩ Diệp Bắc Thần sẽ hoàn toàn tuyệt tình.Nhưng không ngờ,hắn chỉ cười lạnh:
– Nếu không vì Lục Nghiêm, chuyện mà Lục Hàm gây ra cho em anh cũng không muốn tha thứ.Sau này để nó tự sinh tự diệt đi.
– Chuyện năm đó cũng không phải Lục Hàm cố ý,nếu không phải vì em ham chơi thì cũng không gây ra tai hoạ,Lục Nghiêm cũng sẽ không vì em mà chết.Chuyện này cũng là lỗi một phần ở em.
Đến giờ Tịnh Vân vẫn không quên sắc mặt của cha mẹ mình khi đó.
Năm đó,Tịnh Vân 18 tuổi,cô vừa đậu học viện Văn Hoá và Nghệ Thuật trung tâm thành phố.Khi ấy,cô còn là một cô gái ngây thơ,đơn thuần.Cô cùng Lục Nghiêm, Diệp Bắc Thần được xem như những đôi kim đồng ngọc nữ lúc bấy giờ. Cô đối với Lục Nghiêm vô cùng ngưỡng mộ.Hai người nhanh chóng thành đôi.Tuy nhiên,khi ấy cha cô Tịnh Thành lại là Thị trưởng của thành phố lúc bấy giờ.Cha cô không tán thành việc cô qua lại với Lục Nghiêm,vì chê công việc của anh quá nguy hiểm.
Năm ấy,Lục Nghiêm vì điều tra vụ án buôn người,mà không ngờ anh trai cả của Tịnh Vân -Tịnh Trung cũng dính dáng tới đường dây buôn người xuyên quốc gia,không những thế còn buôn lậu vũ khí. Cha cô nghi ngờ Lục Nghiêm vì việc này mà qua lại với Tịnh Vân để điều tra gia đình cô,Tịnh Thành lấy cớ do hai người không hợp nên ra sức ngăn cản.Có điều lúc ấy,Tịnh Vân còn quá ngây thơ để hiểu được vấn đề,cô luôn một mực theo đuổi tình yêu để rồi gây ra nhiều tai hoạ mà chính cô cũng không lường trước được.
Trong một lần tới nhà Lục Nghiêm cô tình cờ gặp Diệp Bắc Thần,và Lục Hàm lại chính là em gái Lục Nghiêm.Lục Hàm vô cùng thích Tịnh Vân cho nên mọi chuyện đều chia sẻ với cô ta.Ngay cả chuyện thích Diệp Bắc Thần cũng vậy.Có điều Tịnh Trung anh trai cô lại nhắc nhở cô về sự nguy hiểm của Diệp Bắc Thần.Tịnh Vân một mực cho là anh trai cô kỳ quái.
Chính vì công việc nguy hiểm của Lục Nghiêm nên đôi khi cũng khó tránh khỏi gây thêm rắc rối.Hôm đó,vào mùa đông đại học năm hai,cô cùng Lục Hàm trong một lần đi tiệc chẳng may bị bắt cóc,nhưng cuối cùng chỉ có Tịnh Vân là bị cưỡng hiếp.Khi bọn người Diệp Bắc Thần và Lục Nghiêm tới nơi thì đã quá muộn.Sau khi điều tra thì phát hiện vì Lục Hàm ham chơi mà kết giao với bạn bè xấu nên mới dẫn tới cơ sự này.Chính vì vậy mà tình cảm của Lục Nghiêm cùng Tịnh Vân cũng rạn nứt. Không lâu sau đó,trong khi đang triệt phá hang ổ tội phạm,Lục Nghiêm vì bị bắn mà hi sinh.Trước khi mất anh vô cùng áy náy còn không quên giao phó Lục Hàm nhờ Diệp Bắc Thần chăm sóc.
Nhà họ Tịnh bấy giờ cũng là một trong những thành phần máu mặt trong thành phố,có điều sau khi Lục Nghiêm chết thì Tịnh Trung cũng bị bắt,vì liên quan đến buôn lậu ma túy.Tịnh Thành cũng bị bắt vì tham ô,mẹ Tịnh Vân không chịu nổi nên quyết định tự sát.Vì không muốn ngồi tù nên Tịnh Thành chọn phóng hoả,may mắn Tịnh Vân lúc đó đang ở trường nên không sao.Khi cô về đến nhà nhìn mọi thứ chìm trong biển lửa thì vô cùng đau khổ.Cô thật hối hận khi không nghe lời cha mình,nên sinh hận với Lục Hàm.Có lẽ sự diệt vong của nhà họ Tịnh đều liên quan đến họ.Sau một thời gian điều tra,Tịnh Vân thật sự biết được rất nhiều bí mật.
Hiện tại để có được như ngày hôm nay,Tịnh Vân đã phải cố gắng rất nhiều,còn mối thâm thù của cha mẹ,cô nhất định sẽ khiến từng người một phải trả giá.
– Anh Bắc Thần,nếu như ngày đó không có anh,em cũng đã sớm không còn trên đời này nữa,em vẫn phải cảm ơn anh vì đã cưu mang em.
Tịnh Vân nói xong,cảm giác như sắp khóc đến nơi vậy.
Diệp Bắc Thần khẽ nắm lấy tay cô ta,dịu dàng an ủi:
– Em đừng lo,Tịnh Vân nếu như Diệp Bắc Thần anh còn sống một ngày sẽ không để em phải chịu thiệt thòi.
Tịnh Vân dựa vào Diệp Bắc Thần,ánh mắt loé lên vài phần sắc sảo:
–Em nghe nói anh vừa xem mắt chuẩn bị kết hôn.