Yêu Phải Tổ Tiên

Chương 141: Mình Cưới Nhau Thôi




Sau đó liên tục 2 tuần Hải Lam cứ thấy Tô Uyển Nhi thần thần bí bí, cứ dăm ba ngày là biến mất một ngày, không hiểu Nhi đi đâu mần chi chỉ biết là về đến nhà lại lăn ra ngủ, có lần cô ép hỏi lắm thì Nhi chỉ bảo mẹ cô không cho nói.

Đến khi cô giận đuổi Nhi ra phòng khách ngủ thì chị mới lon ton năn nỉ rồi nói thêm thời gian ngắn nữa thôi sẽ noai cho cô biết. Mềm lòng nên cô đành cho thêm nữa vậy.

Tô Uyển Nhi cũng đâu suиɠ sướиɠ, 2 tuần nay cô phải đi đi về về giữa Sài Gòn với Vĩnh Long, về nhà thờ tổ cubgx là nhà Hải Lam để chuẩn bị cho lễ cưới.

Theo cô thì không nơi nào bằng nhà, cô biết em vẫn âm ỉ trong lòng về việc không th ểtận hiếu với ông bà hội đồng. Vì vậy c ôquyết định lễ cưới sẽ được tổ chức ngay tại nơi mà Hải Lam lớn lên.

Không những vậy mẹ cô còn nói phải tổ chức theo đúng phong tục cách đây 160 năm, cái thời con gái hội đồng Niên. Vì Hải Lam là bà tổ của bà nên bà và Cao Văn sẽ là người nhà của đờn gái.

Suốt 2 tuần này tất cả người trong nhà vô đều tất bật chuẩn bị cho hôn lễ. Mọi người lo việc ngoài côl o việc trong, từ việc trang trí phòng tân hôn đến thiết kế áo dài lẫn áo bà ba cho cô dâu.

Việc khiến cô đau đầu nhất là mình sẽ mặc gì. Hong lẽ cô mặc y chan Hải Lam luôn, vậy ... Có hơi kì. Nếu là tổ chức theo tây thì dễ rồi, cô có thể cùng em mặc váy cưới.

Hôm nay sau khi tan học Hải Lam lại được Tô Uyển Nhi đến đón, bảo rằng đi làm một chuyện quan trọng. Nói ra cũng thật mắc cười, hôm đó Nhi đưa thiệp cưới cho Ngô Thanh Nhu cô cứ nghĩ là chỉ muốn thị uy với người ta thôi, mặc dù dì Nhàn đã hối thúc ngày cưới nhưng 2 cô vẫn chưa quyết định. Cô cũng không nghe Nhi nhắc đêan cứ tưởng chị ấy để thư thả.

Hải Lam : Nhi đưa em đi đâu vậy đa ?

Tô Uyển Nhi : Sắp đến nơi rồi.

Hải Lam : Ra vẻ thần bí như vậy ?

Tô Uyển Nhi cười cười, vì nụ cười của em cô nguyện tạo thêm nhiều điều bất ngờ. Đến nơi là một tiệm may mang hơi hướng cổ điển, thợ may là một bà cụ tầm 60 tuổi trên mái tóc đã bạc phần nhiều. Nhưng trong ánh mắt vẫn sáng như sao, nụ cười của bà rất hiền.

Hải Lam nhìn xung quanh rồi mới quay sang tò mò hỏi " Nhi đưa em tới đây mần chi ? Bộ Nhi tính may đồ hả ?



Nhìn vẻ mặt tò mò rất ngây thơ kia mà Tô Uyển Nhi chỉ muốn cắn lên đó một cái, nhưng trước mặt cụ bà cô không dám. Nếu cô mà làm thật dám chừng Hải Lam lại cho cô ăn bế môn canh vài tuần, em vẫn còn khá thẹn thùng.

Áo dài cưới là cô đặt biệt vì em thiết kế. Biết tính Hải Lam thích đơn giản nên cũng không khó khăn với cô, chỉ cần nói ý tưởng người lành nghề nhue bà sẽ biết cách may.

Đặt biệt Hạ Yên còn vẽ tặng 2 cô 2 bức tranh cưới, một bức là lúc sơ ngộ bên hồ sen năm đó, một bức là lúc cô cầu hôn em. Đương nhiên người trong tranh thật xinh đẹp không phải nhếch nhác như người thật lúc đó.

Tô Uyển Nhi nhìn 2 bức tranh mà thật hài lòng, vì vậy quyết định đặt nó làm ảnh cưới để cổng. Cô lần đầu không tiết mà khen ngợi Hạ Yên làm cậu ta hỉnh mũi một phen.

Hải Lam vẫn chưa biết gì về 2 bức tranh đó lẫn lễ cưới kia. Cô như người trong mơ bước ra.Tiệm may cũ không lớn chỉ đi vài bước chân là có thể giáp tiệm. Nó nằm thu mình một góc giữa lòng thành phố xa hoa mang nét cổ xưa của người Hoa.

Nơi này là chỗ quen biết của bà ngoại cô khi xưa, người thợ may cũng là bạn cũ của ngoại. Lúc muốn may áo dài với áo bà ba cưới cho em cô đã nhớ ngay đến bà lõa mình gặp lúc nhỏ.

Bà cụ cười cười với 2 người rồi ngoắc tay với Hải Lam, ý bảo cô vào trong thay đồ. Hải Lam khó hiểu nhìn sang Tô Uyển Nhi, thấy cô gật đầu em mới bước theo bà vào trong.

Số đo 3 vòng Hải Lam rất chuẩn, đặt biệt Tô Uyển Nhi nhớ rất chính xác. Vì thế bộ áo dài mặc lên người tôn dáng em nét nào ra nét đó, vòng nào ra vòng đó.

Chính Hải Lam cũng cảm nhận rất vừa vặn, lúc bà cụ đội cái mấn lên cho cô Hải Lam có chút bất ngờ. Tuy bộ áo dài này màu đỏ nhưng rất đơn giản, phái trên chỉ là thêu một lá sen xoay quanh một đóa hoa sen hồng.

Nhưng khi đội thêm cái mấn thì.... Nó là trang phục cưới. Bà cụ nhìn thấy cô thì cảm khái một phen " Bà làm thợ may đã hơn 40 năm rồi, may không biết bao nhiêu bộ áo dài cũng nhìn rất nhiều cô bé bận áo dài. Mà bà thấy chỉ có con làm bà thấy ưng ý nhất. Con cứ như mấy cô tiểu thư con hội đồng vậy đó, rất đẹp rất truyền thống ".

Bà vừa nói vừa chải mái tóc dài đen mượt giúp cô " Nhất là mái tóc dài đen huyền này, rất ít cô gái bây giờ có được. Rất giống bà nội bà ngày xưa ".

Hải Lam cười cười, cô không biết nên trả lời thế nào. Cô đích thực là con gái ông hội đồng, là người của hơn trăm năm trước.

Lúc Hải Lam vén màn bước ra Tô Uyển Nhi nãy giờ vẫn nhìn chằm chằm nơi đó nhìn thấy cô liền ngẩn người ra. Bộ áo dài này là cô tự vẽ lúc may xong cô cũng xem qua một lần. Cũng không phải là lần đầu thấy em mặc áo dài, cô luôn biết em rất đẹp nhưng hôm nay sao lại đẹp quá vậy nè.

Bà cụ thấy vậy thì cười phì ra " Sao mà ngốc ra rồi, lại coi đẹp quá nè con ".



Tô Uyển Nhi bước đến cầm lấy tay Hải Lam rời quay sang cười nói với bà cụ " Bà nói phải, vợ của con rất đẹp "

Bà cụ sửng người một lúc sao đó mới cười cười " Ra vậy, hèn gì bây cứ bảo bà may thật đẹp rồi còn dăm ba bữa lại chạy tới xem chừng. Hóa ra là may cho vợ ".

Bà đ ãsống tới cái tuổi này rồi cái gì mà chưa từng thấy, việc cô gái yêu nhau th ìbà cũng biết nhiều,đám cưới cũng coi mấy cặp. Nhưng ít có ai chọn áo dài với bà ba làm trang phục cưới. Mấy cô bây giờ toàn thích đồ tây.

Quen biết bà ngoại nó cũng mấy chục năm bà biết Tô Uyển Nhi là người rất tây, bà không nghĩ cô sẽ yêu người truyền thống rồi chọn đ ồcưới truyền thống như vầy.

Hải Lam nghe 2 người nói thì đỏ mặt cuối đầu, người cô thương thiệc quá dụng tâm đi.

Sau khi từ tiệm may bước ra 2 người không vội về nhà, Tô Uyển Nhi nắm tay Hải Lam đi dạo dọc theo bờ sông. Trên đường đi Hải Lam ngoan ngoãn như một chú chim nhỏ.

Hải Lam : Thời gian này chắc Nhi cực lắm hả ?

Tô Uyển Nhi cười cười " Không có, tui cảm thấy rất vui "

Hải Lam : Lo cho em chu đáo đến vậy .

Tô Uyển Nhi : Vì em là vợ tui mà.

Hải Lam bổng nhớ ra nghiêng người hỏi " Vậy rồi Nhi mặc cái gì ? Sao em không thấy ?

Tô Uyển Nhi vuốt vuốt mái tóc bị gió làm tán loạn của em rồi đưa ngón tay trỏ lên môi côlàm động tác suỵt " Đến lúc đó sẽ để em nhìn xem ".

Đám cưới đã được chọn ngày mùng 5 tháng 5 âm lịch. Thiệp mời cũng đã phát đi toàn là bạn bè thân thích, chỉ thêm 10 ngày nữa 2 người sẽ chính thức về chung một nhà.