Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

Chương 58




Tô Tiếuche hết mọi người chơi chung quanh, sau đó chỉnh chất lượng hình ảnh lên cao nhất, mở hình thức phong cảnh chuẩn bị chụpảnh lưu niệm. Kết quả là cô quên mất,Thước Kiều Tiên này là nơi từng bị kẹt bảnđồ khiến người chơi rớt mạng, server chết cứng, giờ còn có rất nhiều người kếthôn. Cô cũng cùng lúc quên mất, laptop của mình đã dùng được 2 năm rồi.

Lúcclick vào nút xác định, màn hình trò chơi của Tô Tiếu đơ luôn, con trỏ biếnthành một vòng tròn nhỏ, cũng không thể di chuyển được nữa. Lúc cô còn sốt ruộtđợi trò chơi trở lại bình thường thì, quanh cảnh trong game bị phủ một tầng màuxám, tiếp đó, toàn bộ mọi thứ xung quanh đều biến mất, trên màn hình chỉ hiệnra một hàng chữ, bạn đã mất kết nối với máy chủ…

Thấmthoắt, đã 11 giờ rồi. Việc chụp ảnh của cô cuối cùng không thành công, tuy cóchút nuối tiếc nhưng tâm trạng vẫn rất chi là vui vẻ, Bất Niệm Tình Thâm ôm cônày, thế có phải là chứng tỏ, anh ấy cũng thích cô không?

Hôm saulà thứ Sáu, Tô Tiếu và Phát Thanh Viên đánh quái cả mộtngày, cuối cùng kéo Minh Ngôn và Yên La tới mãn cấp. Trong lúc đó hai con sủngvật trước mặt mọi người ôm ấp nhau mấy lần, mà Bất Niệm Tình Thâm thì chẳng cóđộng tĩnh gì.

Tô Tiếurất chi là rối trí, cô có nên xông lên ôm một cái không đây?

Buổitối hai người kết hôn cũng chẳng có một tẹo lãng mạn nào.

Bất Niệm Tình Thâm: Mãn cấp rồi, đi kết hôn nhé.

Hứa Ngải Dĩ Thâm: À.

Khôngcó cầu hôn, không có thổ lộ, ngay cả khi nói kết hôn cũng chỉ gõ chữ tronggame, rõ ràng hai người đều lên oai oai, trong phòng thoại lại im lặng tới đángsợ.

Chẳnglãng mạn một tẹo nào cả…

Tô Tiếuthấy mình nghẹn khuất chết mất. Ngay cả ông già như Loạn Đánh Tỳ Bà kia cònbiết hát Em là gió anh là cát! Lẽ nào thật sự là vì phần thưởng, nên mới khôngcó thành ý như thế?

Bởi lúctrước hệ thống cưỡng chế buộc hai người thành quan hệ đính hôn, nên bọn họ kếthôn cũng không mấy phức tạp, không cần kiếm tình nghĩa, trực tiếp tới chỗ Nguyệtlão đăng ký, rồi đổi lễ phục qua cầu Hỉ thước. Bọn họ cũng không báo cho ngườinào khác trong thế lực, nên đội ngũ đưa dâu đều là NPC, đợi hai người bái thiênđịa xong, hệ thống thông báo, người thế lực mới biết họ kết hôn, đều lên kênhthế lực mắng hai người họ vụng trộm kết hôn, không phúc hậu.

Vìnghẹn một cục tức trong bụng, Tô Tiếu đánh chữ trong thế lực.

【Thế lựcnguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Thi đấu cần.

PhátThanh Viên không nói gì, Tô Tiếu coi như anh thừa nhận, lòng càng thêm khóchịu.

Đúnglúc ấy, một tin tức kết hôn nhảy ra, khiến mọi người sững sờ.

【Tân hônđại lễ 】 Tân lang Lam Điều nói với tân nương Khuynh Thành Tiếu,“Trư bà.”

【Tân hônđại lễ 】 Tân nương Khuynh Thành Tiếu nói với tân lang Lam Điều,“Trư ông.”

【Thế lực 】 Mặc Mặc Vô Ngữ: Thật ra hai chữ Trư ông kia nên đảolại mới đúng.

KhuynhThành Tiếu không phải là muội muội bảo bối của Bích Hải Lộng Triều Thanh đó ư,lúc trước Bất Niệm Tình Thâm không cưới, Mặc Mặc Vô Ngữ cũng không cưới, giờlại để Lam Điều cưới rồi?

【Thế lực 】 Tích Âm: Ai!

【Thế lựcthượng thư 】Cố HiBạch: (Nhướng mày) Thấy người ta tái hôn nàng không vui hả?

【Thế lực 】 Tích Âm: Muốn chết hả.

Mỗingười đều muốn có một hôn lễ thật lãng mạn, cho dù chỉ là một trò chơi. Tô Tiếunhìn mình mặc áo gả màu đỏ đứng trên cầu Hỉ thước dưới nhánh cây liền cành, BấtNiệm Tình Thâm mặc dù rất gần bên cạnh, nhưng lại cảm thấy thật xa. Nỗi buồn vôcớ khiến cô bị dằn vặt, đành quyết định logout.

Hứa Ngải Dĩ Thâm: Tôi thoát trước đây.

Bất Niệm Tình Thâm: Ừ.

Logoutsau, Tô Tiếu mở tủ áo của mình ra. Tầng phía trên, cái áo khoác của Phát ThanhViên còn ở đó, cô gấp lại cẩn thận rồi bỏ vào túi, cứ mãi quên trả. Cô thò tayvào túi nhẹ nhàng vuốt một cái, xúc cảm lành lạnh, cũng giống như lòng cô bâygiờ, ngày mai là lễ Noel, Trần Vi buổi tối cũng không ở, trong phòng rất vắnglặng, tựa như từ mặt đất tỏa ra khí lạnh vậy.

Cô thởdài một cái, đóng tủ quần áo lại rồi chẳng còn việc gì để làm, chuẩn bị rangoài đi dạo chút, vừa mở cửa ra liền thấy bọn Sở Sở phòng bên cạnh ôm một đốngđồ ăn vặt về, “Tô Tiếu à, tới cùng luôn, sang đây uống rượu.”

Nóixong, mấy cô nàng liền kéo Tô Tiếu qua.

Kết quảcả đêm uống rượu, ăn thịt, tám nhảm, oẳn tù tì phạt rượu, lăn lộn mãi tới tận11 giờ rưỡi, Tô Tiếu có lẽ vì tâm trạng không tốt , uống nhiều, lúc về phòngthì chân nam đá chân xiêu, đầu cũng mê mang, ngã đầu xuống là ngủ. Đợi sáng hômsau tỉnh lại, đã là 11 giờ rưỡi, trên điện thoại có ba cuộc gọi nhỡ, đều là từPhát Thanh Viên.

Cô gọilại, vì vừa tỉnh, còn ngáp dài một cái, “Thật ngại quá, hôm qua uống nhiều quákhông nghe thấy, tìm tôi có việc gì không?”

“Khôngcó việc gì cả.” Giọng của đối phương rất khẽ khàng, nói xong lại im bặt.

Hai bênim lặng tới đáng sợ, Tô Tiếu thấy không khí áp bức quá cuối cùng mở miệng, “Nếukhông có việc thì thôi nhé.”

“Uốngrượu ít thôi.”

“Ừm.”Ngắt điện thoại, Tô Tiếu cảm giác đầu vẫn còn choáng, lại nằm trên giường mộtlát, mãi đến khi Trần Vi ở ngoài về, cô mới ngồi dậy.

“Cònkhông đứng dậy, hôm nay là lễ noel đấy.” Trần Vi ngẩng đầu liếc Tô Tiếu mộtcái, “Xem có bộ dạng của bà kìa, là Giáng sinh đấy, nếu như gặp ai tưởng thổ lộvới bà, kết quả thấy bà lôi thôi như này , chắc chắn sẽ đổi ý định luôn.”

“…Bàtưởng tôi là bà à.” Tô Tiếu vừa mặc quần áo vào, vừa lẩm nhẩm.

“Maulên, chúng ta đi mua quần áo.” Trần Vi gõ vào thành giường Tô Tiếu. “Làm nhanhnhanh lên! Cửa hàng đồ âu ngoài trường hôm nay giảm giá 3-5 phần trăm, hời đấy,mau lên!”

Dưới sựthúc dục không ngừng của Trần Vi, Tô Tiếu không mấy tình nguyện theo cô nàng rangoài, lúc xuống dưới nhà, mới phát hiện, hóa ra không khí ngày lễ đã đậm đànhư vậy rồi.

Cửa kýtúc có hai cây thông, còn bên ngoài có mấy cậu nam sinh ôm hoa đứng đợi, trêncây bạch quả trụi lá đã treo đầy bóng bay và dây lụa hồng, thi thoảng có ngườiđội mũ giáng sinh đi qua trước mặt, nơi nơi tràn đầy không khí của ngày lễ.

Mấyngày trước có mưa, bầu trời đã được gột rửa thành một màu xanh biếc, ánh mặttrời ngày đông thật ấm, chiếu thẳng vào lòng người. Tâm trạng của Tô Tiếu cũngtốt lên nhiều, theo Trần Vi tới cửa hàng đó, cũng nhiệt tình xem giúp cho cônàng.

NhưngTrần Vi ngực bự eo thon da trắng, mặc đồ gì cũng đẹp, nên chỉ cần Trần Vi thửđồ, câu nhận xét của cô đều là rất đẹp, kết quả đến cuối chắc Trần Vi thấy TôTiếu không tập trung mấy, rất bực mình, “Không xem nữa, bộ này thế nào, bà đithử xem!”

Trần Viđưa cho Tô Tiếu ấy là một cái áo khoác kiểu đồng phục dài, trên đó còn có mộtvòng lông cáo màu trắng, hai bên mũ đính hai quả cầu trắng, phong cách cực kỳLolita.

TôTiếu: “…”

“Trừngcái gì mà trừng, dáng của bà hợp với đồ kiểu này.” Trần Vi không chút lưu tìnhđả kích cô.

Chờ TôTiếu thử áo đi ra, phát hiện mặc lên người cũng rất thích hợp.

“Đẹpđấy!” Trần Vi cười nói, “Phối hợp với váy và ủng nữa.” Tô Tiếu đứng bất động,Trần Vi lại đi lấy cho cô một cái váy vải ka-ki, “Không phải bà có đôi ủng tuarua à, về phối thêm với cái đó là đẹp.”

Tô Tiếugật gật đầu, sau đó trực tiếp kêu phục vụ tính tiền, quẹt thẻ tiêu pha.

Hànhđộng của cô lại làm Trần Vi ngẩn ra, “Mặt trời mọc đằng Tây à, mua đồ cũngkhông hỏi giá cơ đấy!”

Tô Tiếuquay đầu lại nguýt bạn một cái, “Tất cả giảm 3-5 phần trăm, tôi thấy tiền trongthẻ tôi chắc chắn là mua được.”

“Xì,biết bà là tiểu phú bà rồi.”

Tô Tiếukhông đáp lại, cô nhớ tới một câu nói, nữ vi duyệt mình giả dung.(*)



Mua sắmxong về đến phòng, Tô Tiếu vẫn luôn nhìn di động của mình, ngoại trừ mấy lờichúc của bạn bè, không có tin gì khác, mà con người cô vướng mắc trong lòngkia, thì không hề có một câu nào.

Đợi đếntối, cô vào trò chơi, giật mình phát hiện Bất Niệm Tình Thâm cũng đang online,hình như còn đang chơi đoán đố đắp người tuyết với người ta, càng thấy lòngbuồn bực.

Nhưnglúc sau lên kênh thế lực, nghe mọi người tán gẫu khoác lác, tâm tình mới thảlỏng một chút.

【Quânchủ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Ha ha ha, ta được trạng thái là Thầnchúc vô địch, trong vòng 10 phút phòng ngự, lượng máu, né tránh tăng lên 50000điểm, MN, các chú, Lưu Vân Độ cầu được chết!

【Thế lực 】ThanhThành Tuyết: Tinh vi.

Sau khiTô Tiếu online, Bất Niệm Tình Thâm cũng tổ cô.

Bất Niệm Tình Thâm: Có thể nguyện cầu chúc phúc ở cây ước nguyện ởLưu Vân Độ.

Hứa Ngải Dĩ Thâm: Ừm.

Tô Tiếucưỡi tiểu mã chạy tới Lưu Vân Độ, vừa truyền tống qua đã thấy thân hình vĩ đạicủa Loạn Đánh Tỳ Bà đứng giữa sân, trên đầu không ngừng bay lên một hàng chữto.

【Gần 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Ha ha ha ha, lão đây vô địch.

Hứa Ngải Dĩ Thâm: Tự mãn quá đi, thật muốn đâm chết hắn.

Tô Tiếuchâm chọc.

Khôngngờ, cô vừa nói xong, Bất Niệm Tình Thâm đã bất động.

Látsau, không khí trong sân trở nên cực kỳ quái dị, như là bọn Mặc Mặc Vô Ngữ đềuđứng vào góc ngoài rìa nhất, vốn Hoa Vô Tịnh đang châm Loạn Đánh Tỳ Bà cũng bịhắn gọi lại.

Sau đó,Tô Tiếu phát hiện Bất Niệm Tình Thâm đã ẩn thân rồi, nhưng vì là tổ đội nên côcó thể thấy anh.

BấtNiệm Tình Thâm lượn ra sau lưng Loạn Đánh Tỳ Bà, rồi anh tự bạo.

Tô Tiếuthở dài, thích khách tự bạo quả thật là bất chấp phòng ngự với mấy thứ khác,nhưng Loạn Đánh Tỳ Bà bây giờ 8W máu là ít, anh tự bạo hoàn toàn không được tácdụng gì.

KHôngbiết là nguyên nhân gì, giữa sân dường như bốc lên một đống bụi mù, đợi bụi tảnđi, Tô Tiếu thấy thi thể khắp trên đất Lưu Vân Độ.

【Gần 】 Mặc Mặc Vô Ngữ: Một đoàn thích khách cùng nhau tự bạo,quả thật là rầm rộ.

【Gần 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: MN, các ngươi đúng là đê tiện.

【Gần 】ThanhThành Tuyết: Đáng đời nhà anh, ai kêu anh ra vẻ cơ.

Tô Tiếuchạy tới định kéo Bất Niệm Tình Thâm dậy, mới đi hai bwocs đã nghe ngoài phòngcó một đám người đang hò hét, “Trần Vi! Trần Vi!”

Trongđó có một giọng như phá cồng, hình như là Gấu Bự.

Trần Vimặt lạnh như sương đứng dậy. Tô Tiếu cũng chạy theo tới bên cửa sổ, ngoài cửasổ phòng họ là một khu vườn, diện tích không lớn, nhưng cũng có một chỗ trống,giữa đó có một ngọn núi giả. Lúc này cạnh núi giả đứng hơn 10 nam sinh, chínhgiữa thì dùng nến xếp thành hình trái tim, có một người đứng ở đó.

Vì ngheđược giọng của Gấu Bự, nên Tô Tiếu tưởng là Gấu Bự thổ lộ, ai ngờ Gấu Bự làngười đứng ngay phía trước đám đó, rõ ràng không phải là nhân vật chính.

Tim TôTiếu run lên, vội vàng chạy về máy tính.

Bạn nóivới Bất Niệm Tình Thâm, “Có đó không, có không?”

BấtNiệm Tình Thâm: “Ừ.”

Bạn nóivới Bất Niệm Tình Thâm: “Có phải chính chủ không?”

BấtNiệm Tình Thâm: “…Phải”

Vậy làđược rồi, Tô Tiếu thở phào, Gấu Bự đánh tiên phong, cô nãy suýt nữa tưởng làPhát Thanh Viên, quan hệ của họ tốt vậy mà…

Bênngoài rất ồn, Trần Vi sợ đám đó tiếp tục gọi tên cô nàng, đùng đùng đi xuốnglầu.

【Thế lựcnguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Có người thắp nến thổ lộ với ngườiphòng ký túc tôi nè.

【Thế lựcnguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Oa oa oa, hát rồi, lãng mạn quá.

Bạn nóivới Bất Niệm Tình Thâm: “Sao lại là Gấu Bự đi tiên phong thế, người kia là ai?”

BấtNiệm Tình Thâm: “Là bạn cùng phòng Gấu Bự, An Lạc. Mấy ngày trước vừa bị ngãgãy chân, giờ còn đóng thạch cao.”

Bạn nóivới Bất Niệm Tình Thâm: “Cậu không cùng phòng ngủ với Gấu Bự?”

BấtNiệm Tình Thâm: “Bọn tôi cửa đối diện nhau.”

BấtNiệm Tình Thâm: “Đúng rồi, cậu ta cũng chơi trò chơi đấy, Cư An Tư Vi.”

Phụt…

Tô Tiếusuýt nữa phun ra một ngụm máu. Cô vội đứng lên, chạy tới bên cửa sổ, Trần Vi đãxuất hiện giữa hình trái tim, ở đó giờ đã có hai người.

Tô Tiếuvội vàng lôi điện thoại ra, quay số xong, Trần Vi tiếp rất nhanh.

“Saothế?”

“Chuyệnlớn, chuyện lớn…” Tô Tiếu thấy mình sắp bị cà lăm rồi, “Bà trả lời người tachưa? Anh chàng thổ lộ ấy?”

“Trảlời rồi, sao thế?” Trần Vi thuận miệng nói.

Hỏngtồi, Tô Tiếu dậm chân một cái, sau đó dè dặt hỏi, “Vậy bà trả lời thế nào?”

“Tôinói cậu chọn được ngày tốt để thổ lộ, tôi không thích cậu, nhưng tôi thấy cậubuồn cười, không thì chúng ta thử xem?”

“Buồncười?”

“Đúngnha, cậu ta què chân.”

“Ak…”Tô Tiếu thở phào nhẹ nhõm, thấp giọng nói, “Tôi nói cho bà một bí mật.”

“Gì? Ởđây ồn quá, tôi không nghe rõ, Gấu Bự ồn ào muốn đi uống rượu. Có gì về nóitiếp…” Trần Vi ngắt điện thoại, Tô Tiếu nghe tiếng đô đô trong máy, bỗng bậtcười.

Thậttốt.

Ngườibạn thích, cũng vừa vặn thích bạn.

Cùnglúc đó, trong lòng cô đột nhiên trào lên dũng khí vô hạn.

Hômnay, là một ngày tốt để thổ lộ…

Tô Tiếungồi xuống trước máy tính, trên màn hình, Bất Niệm Tình Thâm đang ngồi xổm bênchân cô.

Hứa Ngải Dĩ Thâm: Có rảnh không?

Bất Niệm Tình Thâm: Ừ.

Hứa Ngải Dĩ Thâm: Tôi đưa áo sang cho cậu.

Bất Niệm Tình Thâm: Không vội.

Hứa Ngải Dĩ Thâm: 20 phút nữa tới dưới ký túc cậu.

Nóixong, Tô Tiếu trực tiếp thoát game. Sau đó cô đem đồ mới mua ra mặc, cũng đổi đôiủng tua rua, buổi tối thì không cần trang điểm, nhưng cô cũng rửa mặt hai lần,sau đó dùng máy uốn tóc của Trần Vi bắt đầu làm tóc.

Tuyđộng tác rất nhanh, nhưng làm xong mọi thứ cũng tốn 15 phút, cô xem thời gian,cầm chìa khóa rồi lao ra ngoài, đợi cô xuống dưới lầu, ra đến ngoài cổng kýtúc, thì đứng khựng lại.

PhátThanh Viên đã chờ ở đó.

“Cậutới rồi à!” Tô Tiếu xấu hổ đến mức cả tay cũng không biết đặt đâu, vừa định chovào túi thì đột ngột nhớ ra một chuyện, cô lại quên cái áo mất rồi.

Giờ cónên lên đó lấy áo không? Tô Tiếu có chút do dự, cuối cùng cắn răng một cái, đithẳng tới trước mặt Phát Thanh Viên, chăm chú nhìn anh.

Tô Tiếuhít sâu một hơi, hai tay nắm chặt ống tay áo của mình.

“Tôithích cậu.”

PhátThanh Viên dường như là cực kỳ kinh hoàng, thân mình cũng run lên.

Thậtvất vả có đủ dũng khí thổ lộ, đối phương ngoại trừ khiếp sợ ra thì không cònphản ứng gì khác. Tô Tiếu rụt cổ đứng đó, tủi thân tới sắp khóc.

Đúngvào lúc đó, cô cảm thấy sau lưng mình được nhẹ nhàng ôm lấy, rồi bàn tay ấy hơidùng lực, ôm cô vào lòng.

Tô Tiếulíu lưỡi, cả người đờ ra như khúc gỗ.

Nàycũng hơi bị nhanh đi, cô còn chưa chuẩn bị xong mà.

Nhưngđược anh ôm vào trong lòng, tiếp xúc gần gũi, làm Tô Tiếu nhận ra chút khácthường, anh đang run.

Tô Tiếungẩng đầu lên, định xem thử sắc mặt của Phát Thanh Viên, lại phát hiện anh cũngcúi người, kề sát đầu cô, giọng nói có chút run rẩy, “Vừa lúc, anh cũng thíchem.”